Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 46Chương 47: Hoa Hồng Đỏ Ùn Ùn Kéo Đến

Chương 46: Con Đúng Là Thiên Sứ Của Cô

"Ninh Tịch, tôi và chế tác Vương còn có cả biên kịch Diệp nữa đều rất hài lòng với cô, nhưng mà hiện thực tàn khốc, quay phim đâu chỉ có mỗi tình cảm là được đâu, quan trọng nhất vẫn là tiền đầu tư, có đôi lúc tuyển diễn viễn nào vào vai gì thực sự không phải do chúng tôi quyết định. Người gật đầu cuối cùng không phải là người bỏ tiền nhiều nhất thì còn là ai!"

Ninh Tịch nghe mà tâm trạng như rơi xuống vực sâu không đáy, cô vẫn sẽ bị thay thế ư? Vậy tại sao Thường Lị vẫn bảo cô đi quay phim?

"Tối hôm qua, quả thực Ninh Đổng đã tìm tôi, ông ấy bảo cô là người mới nên không đồng ý cho cô tham gia vào bộ phim này, nhưng mà...." Quách Khải Thắng dừng lại một lát.

Ninh Tịch sốt ruột đến mức hận không thể lôi đạo diễn Quách từ đầu dây bên kia qua đây, túm cổ lắc cho ông ta một trận, có thể nói lèo một mạch được không?

"Nhưng mà Ninh Tịch này, số cô may lắm đấy, một nhà đầu tư khác nhìn trúng cô, còn tỏ rõ lập trường, Mạnh Trường Ca nhất định phải là cô mới được! Thế nên, cố gắng cho tốt nhé!"

"Thật ạ?" Trái tim vừa mới rơi xuống vực sâu của Ninh Tịch đã vèo một cái phi thẳng lên trời, đừng có kích thích thế được không, cô cảm thấy như thể đang bị đạo diễn đùa giỡn: "Đạo diễn Quách, ông cố ý chứ gì! Tôi bị ông doạ cho đến mức sắp đau tim rồi đây này!"

"Ha ha ha, bây giờ thanh niên sao mà dễ bị kích thích thế!"

"Dù sao thì ông cũng phải cho tôi một câu trả lời chính xác chứ, tóm lại tôi có bị đổi hay không?"

"Không đổi, không đổi, không đổi, nhà đầu tư kia rót cho chúng ta 5000 vạn cơ, bằng tổng số vốn mà Tinh Huy và Ninh Gia đầu tư cho chúng ta đấy, cho nên người bên đó nói mới được tính!'

"Nhà đầu tư của bộ phim này không phải chỉ có Ninh Gia và Tinh Huy thôi sao? Sao tự nhiên lại chui thêm một nhà nữa vậy" Ninh Tịch cảm thấy có chút kỳ lạ.

"Vừa mới tham gia vào đấy, sau này rồi cô sẽ biết thôi." Ngữ khí của Quách Khải Thắng cực kỳ hưng phấn.

Đột nhiên có thêm một khoản đầu tư 5000 vạn, tổng cộng có hơn một tỉ tiền đầu tư, hơn nữa diễn viên mà ông hài lòng nhất - Ninh Tịch lại không bị cái đám đầu tư không biết nghề đó đổi mất, làm sao mà ông không vui cho được?

"Vâng ạ, cảm ơn đạo diễn!"

Ninh Tịch cúp điện thoại, "két" một tiếng, cửa phòng bị người khác đẩy ra, hoá ra là bánh bao nhỏ vừa mới tỉnh, còn đang mắt nhắm mắt mở tiến vào.

Ninh Tịch vui sướng hét lên một tiếng, sau đó nhào đến ôm lấy bánh bao nhỏ thơm lấy thơm để: "Bảo bối! Con đúng là ngôi sao may mắn của cô! Lần nào cũng có thể khiến cô gặp dữ hoá lành!"

Đại ma vương đứng ngoài cửa nhìn con trai được ôm hôn thắm thiết, tỏ vẻ khó chịu.

Rõ ràng đó là công của anh cơ mà......

Nhưng thôi, chẳng có gì quan trọng hơn là lại nhìn thấy nụ cười rạn rỡ tươi tắn trên gương mặt cô.

Lục Đình Kiêu bước đến: "Có chuyện gì mà vui thế?"

Ninh Tịch ôm lấy bánh bao nhỏ đang choáng váng vì sự nhiệt tình bất ngờ của cô: "Vừa nãy đạo diễn thông báo với tôi là vai diễn của tôi sẽ không bị thay đổi, nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này rất thích tôi!"

"Thế à? Chúc mừng cô!" Lục Đình Kiêu chúc mừng cô như thật.

Ninh Tịch ngẫm nghĩ xoa cằm: "Nhưng mà đạo diễn không nói cho tôi biết nhà đầu tư đó là ai, nhưng chắc chắn người đó là một người cực kỳ có phẩm vị, mắt nhìn người cực kỳ cực kỳ tốt và là một người cực kỳ cực kỳ đẹp trai!"

Lục Đình Kiêu cười khẽ: "Cô nghĩ như thế thật sao?"

"Đó là điều đương nhiên rồi!" Ninh Tịch tỏ vẻ đương nhiên, sau đó cô đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Nếu như thế thì, thời gian sắp tới tôi đều phải đi quay phim, có lúc còn phải quay cả đêm nữa, Tiểu Bảo làm thế nào bây giờ?"

Lục Đình Kiêu không trả lời mà quay sang nhìn con trai.

Đột nhiên được Ninh Tịch ôm hôn thân thiết, tâm trạng của bánh bao nhỏ cực kỳ tốt, ngay cả khi nghe được tin xấu khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn tràn đầy hạnh phúc, sau đó chạy bình bịch về phòng mình.

Ninh Tịch còn tưởng thằng bé lại tự nhốt mình trong phòng, cô còn đang căng thẳng không ngờ thằng bé đã nhanh chóng chạy ra, trong tay còn cầm theo một quyển vở viết.

Trên đó viết một chữ rất to: Fighting!

Ninh Tịch cảm động sắp khóc đến nơi: "Cảm ơn con, bảo bối, con đúng là thiên thần của cô!

Lục Đình Kiêu dịu dàng nhìn một lớn một nhỏ đang ôm nhau thắm thiết.

--- O ---

Chương 47: Hoa Hồng Đỏ Ùn Ùn Kéo Đến

Địa điểm bấm máy là phim trường ở ngoại ô.

Cảnh quay đầu tiên là cung yến, hoàng thượng tiếp kiến sứ thần ngoại quốc, Thất hoàng tử Sở Bắc Thần và Thất hoàng phi Thượng Quan Ánh Dung linh hoạt ứng đối khiêu khích của đám sứ thần, vai Đức Phi của Ninh Tịch không có đất diễn mấy, chỉ cần ngồi cạnh hoàng đế làm bình hoa là được.

Nhưng cho dù là vậy với cái thời tiết nóng nực như thế này, mặc bộ cổ trang tầng tầng lớp lớp cũng đủ chết mệt.

Đặc biệt là hình tượng của Ninh Tịch là rườm rà phức tạp nhất, không nói đến trang phục diễn rất dày, trang sức trên đầu cũng nặng đến mấy cân lận.

Hết một cảnh, bên ngoài không nhìn thấy chứ thật ra bên trong đã ướt đẫm rồi.

Đạo diễn vừa hô "cắt" một cái, hai trợ lý của Ninh Tuyết Lạc ngay lập tức đã chạy đến, một người quạt mát một người bê nước, còn trải sẵn đệm làm mát trên ghế nghỉ.

Bên cạnh Ninh Tịch chẳng có lấy một người trợ lý, quay xong ngay cả miếng nước còn chẳng được uống. Tiếp theo còn có cảnh của cô nên không thể cởi phục trang trên người ra được chỉ đành tháo mấy cái cúc trên cổ áo ra cho thoáng một chút.

Tất cả mọi người đều đang khen diễn xuất của Ninh Tuyết Lạc, đạo diễn cũng rất tán thưởng cô ta, nhưng sau đó lại quay ra xem lại những phân đoạn của Ninh Tịch.

Tuy rằng không có lời thoại, camera cũng chỉ lướt qua có vài lần, nhưng thần thái ánh mắt của cô lại rất chuẩn, vừa diễm lệ nhưng cũng đầy nhàm chán, trong ánh nhìn còn pha lẫn sự khinh miệt đối với tất cả, bởi vì nàng ta sắp đích thân hủy diệt cả cái giang sơn này.

Không tồi, giờ thì ông có thể yên tâm được rồi.

Đúng lúc này, Tiểu Lý – trợ lý trường quay đột nhiên phấn khích kêu lên "Chị Ninh, bạn trai chị đến thăm chị kìa!"

Tiếng chị Ninh này là đang gọi Ninh Tuyết Lạc.

Mọi người quay lại liền nhìn thấy Tô Diễn bước đến, hai thuộc hạ đi đằng sau bê một cái hộp thật to, phát kem cho mọi người.

"Wao, là Haagen-Dazs đấy! Cám ơn Diệp thiếu nha!"

"Chị Ninh thật là hạnh phúc nha, ngày đầu tiên quay phim bạn trai đã đến thăm rồi!"

"Ôi trời ạ! Đừng có hành hạ tụi FA chúng tôi như thế chứ!"

......

"Có đồ ăn rồi mà vẫn không thể chặn được mồm của mấy đứa lại!" Ninh Tuyết Lạc giả vờ hờn dỗi, sau đó cầm một hộp kem đi đến trước mặt Ninh Tịch."

"Ninh sư muội, em cũng ăn đi!" "Cám ơn!" Ninh Tịch lễ phép đón lấy.

Người phụ nữ này trước mặt người ngoài, nhất là khi có mặt Tô Diễn đều thích giả vờ làm thiên sứ, nó không mệt, nhưng cô thì mệt muốn chết rồi, may mà nghề của cô là diễn viên, không ngại diễn cùng cô ta.

Về đến chỗ của mình, Ninh Tuyết Lạc nhìn Tô Diễn, tỏ vẻ muốn nói lại thôi, do dự mãi cuối cùng cũng nói: "Anh Diễn, em có chút lo lắng cho Tiểu Tịch......"

"Ừ? Tiểu Tịch làm sao?" Tô Diễn lập tức hỏi.

"Tối hôm qua là tiệc khai máy mà! Ba em cũng đến, sau đó ông gặp được Tiểu Tịch, không biết Tiểu Tịch đã nói gì khiến ông ấy nổi trận lôi đình, muốn đổi vai của Tiểu Tịch...."

"Sao lại như thế?" Tô Diễn cau mày.

"Em cũng không biết nữa, lúc em đến chỉ thấy ba tức đến mức mặt mày tái mét thôi!"

"Sau đó thì sao? Vai diễn của Tiểu Tịch hình như cũng đâu có bị thay đổi đâu?" Tô Diễn liếc nhìn về phía Ninh Tịch, anh thấy trên gương mặt của cô đang mướt mồ hôi nhưng vẫn chăm chú đọc kịch bản, tuy có chật vật nhưng vẫn rất rạng ngời.

Ninh Tuyết Lạc làm như khó có thể mở miệng, ngập ngừng nói: "Ngay tối hôm đó, ba em đã gọi điện thoại cho đoàn làm phim, phía đoàn làm phim cũng đã đồng ý thay đổi người rồi, nhưng không ngờ sáng hôm sau, đột nhiên có một người nặc danh rót cho bộ phim hơn 5000 vạn, chỉ có một yêu cầu duy nhất, nữ thứ nhất định phải là Ninh Tịch..... em lo là....."

Tô Diễn càng nghe vẻ mặt lại càng khó nhìn, cuối cùng mới trầm giọng nói: "Anh hiểu rõ Tiểu Tịch, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm những chuyện như thế đâu!"

"Anh Diễn, anh ngây thơ thế, cái giới giải trí là chỗ nào? Có ai mà không thay đổi đâu? Em là vì may mắn có được sự ủng hộ của ba và anh, nhưng Ninh Tịch thì sao, đã không được người trong nhà ủng hộ thì thôi lại không chịu nhận sự trợ giúp của chúng ta, một cô gái có dung mạo xinh đẹp lại không quyền không thế sẽ gặp cái gì, chẳng lẽ anh còn không rõ?"

"Ninh Tịch, có người tìm" đúng lúc này, nhân viên trường quay đột nhiên hét lên một tiếng, giọng điệu đầy quái lạ.

Tất cả mọi người lập tức đều quay ra nhìn. Bởi vì nó quá bắt mắt. Hoa hồng đỏ......

Hoa hồng đỏ theo chân người đưa hoa ùn ùn kéo tới........

--- O ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro