Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 92

Câu hỏi kia, khiến cho Junghwa có chút buồn bực.

Cô bé trước mặt, nhìn qua còn nhỏ tuổi hơn cô. Từ cách ăn mặc, cho đến khí chất lơ đãng tản mát ra, đều là khí chất của một thiên kim nhà giàu

Chẳng lẽ, cô ấy chính là Hyojin?

Trong lòng nghi ngờ, Junghwa cố gắng hồi tưởng cuộc nói chuyện của Hani cùng Solji.

Chống lại ánh mắt của cô gái dó, cô khúm núm hỏi.

“Cô là… Hyojin?...”

Là cô ấy sao? Chính là cô ấy!

Mặc dù cô chưa từng gặp qua, nhưng không biết vì sao lại khẳng định, có lẽ là trực giác của phụ nữ! Trong lòng có một thanh âm không ngừng cho cô biết, cô gái xinh đẹp trước mắt nay là Le đại tiểu thư! Thiên kim nhà giàu đó!

Còn có một thân phận khác vợ chưa cưới của Hani.

“Gì?” Hyojin tò mò nhìn Junghwa, lộ ra nụ cười.

"Sao cô biết tôi? A! Tôi biết rồi! Có phải chị Hani đã nói với cô không?”

Cắm đầu cắm cổ nói xong, đánh giá bộ dáng của cô, tò mò hỏi.

“Cô là nhân viên ở đây? Thư ký là chị mặt con nít rồi! Như vậy cô là trợ lí sao?”

“Trợ lí…” Junghwa nỉ non một tiếng, tối nghĩa nói.

“Ừm… tôi là trợ lí ở đây…”

Trừ trợ lí, cô hình như cái gì cũng không phải rồi…

Trước đây còn có thể coi như là bạn gái của Hani, hiện tại thì, vị hôn thê danh chính ngôn thuận ở trước mắt, cô cái gì cũng không phải nữa rồi! Cảm giác mình thật rất buồn cười!

Hyojin gật đầu, đối với câu trả lời của cô cảm thấy hài lòng.

Nói đúng rồi! Cô làm sao có thể đoán nhầm! Nhìn bộ dáng này, cũng biết là trợ lí!

Mặc dù chính mình cũng hiểu rõ, chị Hani ở Seoul là người phong lưu vô định! Nhưng mà, mẹ đã nói, cuối cùng chị Hani cũng chỉ có thể lấy mình là được!

“Đúng rồi! Cô tên là gì?” Hyojin dựa vào bàn làm việc, một tay chống cằm, có chút nhàm chán hỏi.

Junghwa cảm giác mình đột nhiên nhỏ lại, nhìn cô ấy, rất nhẹ nhàng nói.

“Tôi tên là… Junghwa…”

“Junghwa? Junghwa!” Hyojin nỉ non đọc lai mấy lần, chợt giống như mới phát hiện ra châu lục mới.

Cô ở Anh quốc luông miệng không có gì ngăn cản, chỉ vào Junghwa, khoa trương nói.

“Lúc còn ở Anh, xem qua một bộ phim truyền hình, cô nhi trong film cũng tên Junghwa a!”

“Oh? Sao lại trùng hợp như vậy a!” Cô ta giật mình nhìn cô, cảm thấy tò mò

Lời nói vô tâm này, vào trong lỗ tai Junghwa, lại trở nên đau nhói lạ thường. Bỗng nhiên có cảm giác khó chịu, tim buồn buồn, giống như có một khối đá lớn đè lên.

Trầm mặc nhìn Hyojin, Junghwa cố gắng nở ra một nụ cười nhạt.

“A! Ngại quá! Chị Phụ tá, tôi không phải là nói cô, tôi đáng nói phim truyền hình đó chiếu đúng dịp!” Tựa hồ đã nhận ra khác thường, Hyojin vội vàng giải thích.

Junghwa lắc đầu một cái, thờ ơ nói.

“Không sao!”

Cô ấy căn bản cũng không nói sai… Bởi vì cô… Vốn chính là lớn lên ở cô nhi viện…

Một đầu khác, trải qua mấy giờ tìm kiếm, Hani cùng Solji vẫn không thu hoạch được gì. Hai người lập tức quyết định về công ty thương lượng, có muốn nhờ đến cảnh sát hỗ trợ tìm kiếm hay không?

Vốn là hai người hăng hái, thế nhưng lúc này lại mệt mỏi nóng này đi vào đại sảnh cao ốc Ahn thị

Mím môi, đi về phía thang máy chuyên dụng.

“Ahn tổng! Đại thư ký! Xin chờ một chút!” Tiếp tân tinh mắt nhìn thấy người, vội vàng đi ra khỏi quầy phục vụ.

Tiếng gọi ầm ĩ khiến hai người dừng bước, Hani nhìn người tới, có chút phiền não nhíu mày. Rốt cuộc là có chuyện gì, hôm nay sao lại đặc biệt có lắm phiền phức!

Solji tương đối bình tĩnh, làm nghề thư ký, vẫn duy trì nụ cười, mặc dù nụ cười này so với lúc trước, có vẻ hiện ra một chút mất tự nhiên

“Có chuyện gì không?” Solji ở miêng hỏi.

Tiếp tân vội vàng cúi đầu, bẩm báo.

“Ahn tổng! Đại thư ký! Mới vừa rồi có một tiểu thư xưng là vị hôn thê của Ahn tổng, nhất định đòi tới phòng làm việc của cô! Tôi xem cô ấy không giống gạt người… cho nên…”

“Vị hôn thê? Ngừng!” Solji vội vàng cắt đứt lời nói của cô, liên tiếp lo lắng hỏi.

“Cô nói vị tiểu thư đó có phải mặc đồ màu hồng không?”

Chính là Hyojin đi!

Mặc dù trước kia cũng từng có loại tiết mục này xảy ra, dĩ nhiên đây là chuyện rất lâu rồi

Dù sao thì, phụ nữ đối với Ahn tổng tài cũng giống như quần áo, tình nhân luôn là năm ba ngày lại đổi một lần. Cứ như vậy, phụ nữ sau khi bị vứt bỏ đều dùng danh hiệu này muốn gặp tổng tài lần cuối!

Hani ngưng mắt, trong lòng kêu một tiếng “Không tốt!” Vội vàng hướng thang máy chạy vào.

Đáng chết! Junghwa vẫn còn đang ở trên đó! Nếu để Hyojin nói những thứ không nên nói, vậy thì xong đời! Tốt nhất là không nên có chuyện gì xảy ra!

Solji nói một tiếng.

“Không có gì! Cô cứ đi làm việc của mình đi!”

Ngay sau đó, Solji cũng vội vã quay người, theo sau Hani vào thang máy.

Cửa thang máy vừa mở ra, Hani không kịp đợi chạy về phía phòng làm việc của mình.

Trong lòng nghĩ tới Junghwa cùng Hyojin  ở chung một lầu, không hiểu sao cô cảm thấy thật khủng hoảng. Thật ra cũng không phải là sợ, cũng là lo lắng cho cái con nhím nhỏ kia!

Solji bước nhanh đuổi theo, trong lòng tò mò. Hai người bọn họ tìm kiếm Hyojin khắp nơi, nhưng không nghĩ tới, quanh đi quẩn lại nửa ngày, cô lại ở trong công ty! Đây đúng thật là chuyện ngoài dự tính!

Xa xa thấy cửa phòng làm việc nửa khóa, nửa mở. Tiếng cười của con gái vọng ra từ phòng làm việc.

“…”

“…”

Hai người nghi ngờ liếc mắt nhìn nhau, không biết ở bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Ngay sau đó, một trước một sau đi vào phòng làm việc

Vừa nghiêng đầu, nhìn thấy Junghwa ngồi trước bàn làm việc cùng với…

Hyojin cười đến nước mắt cũng chảy ra

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra…

Hyojin ngồi trên ghế lớn, nhìn chằm chằm máy vi tính, cười đến không khắc chế được. Junghwa ở một bên cũng cười khẽ trên mặt không có quá nhiều lo lắng, cũng là một bộ dáng sung sướng.

Màn ảnh máy vi tính đang phát hài kịch, đối thoại cùng tình tiết vô cùng khôi hài, khiến hai người thật buồn cười

"A ha ha—sao lại buồn cười vậy."

Hyojin cười to một hồi, đưa tay kéo y phục của Junghwa, hét lên.

“Chị phụ tá! Chị xem! Người kia sao lại không có đầu óc như vậy a!”

Junghwa vẫn đứng một bên, gật đầu một cái.

“Ai! Là ai! Giống như kẻ ngu! Chỉ là thật đáng yêu!”

“Vậy cũng được! ngu mà thật đáng yêu!” Hyojin đồng ý, không phản bác.

Họ hiển nhiên quá mê hài kịch này, căn bản không phát hiện Hani cùng Solji đứng ở cửa. Càng thêm tập trung tinh thần vào màn ảnh, thỉnh thoảng nghiên cứu kịch tính.

“…” Solji vạn phần tò mò, nhìn hai người họ ở cùng một chỗ.

Trời ạ! Quả thật là kỳ tích! Cư nhiên không có bất kỳ tình tưởng tưởng tượng nào xuất hiện!

Hani cố nén xung động, không biết vì sao nhìn Junghwa cùng Hyojin ở chung một chỗ, trong lòng dâng lên một cỗ tức giận.

Junghwa không phải là bạn gái của cô sao? Bây giờ cùng vợ chưa cưới trên danh nghĩa của cô ở chung một chỗ, hơn nữa còn cười đùa?

Chẳng lẽ em không ghen tỵ sao?

Như vậy tôi ở trong lòng em, có bao nhiêu quan trọng?

Hani không cách nào khắc chế mình rống lên một tiếng.

“Hyojin-------"

Quả nhiên, tiếng rống giận này chọ cho Junghwa cùng Hyojin quay đầu lại. Nhìn thấy sắc mặt ẩn nhẫn, lông mày nhíu chặt thành một đoàn, tuyệt đối nóng nảy.

Hài kịch trong máy tính còn phát ra những tiếng kêu gào, xen lẫn đối thoại khoa trương.

Nhưng mà, trong phòng làm việc vẫn yên tĩnh đến dọa người.

Junghwa trấn định nhìn Hani, mắt to khẽ nheo lại. Rõ ràng muốn gặp chị, tại sao lúc này, cảm giác lại cách chị xa xôi như vậy, khoảng cách giữa họ, không chỉ là vài bước chân.

Xa xôi đó…. Rốt cuộc là cái gì…

Tâm, kịch liệt nhảy lên

“Oa! Chị Hani, chị về rồi! Em ở chỗ này chờ chị lâu lắm!” Hani lấy lại tinh thần, từ trên ghế nhảy xuống, đi giày cao gót, chạy tới bên cạnh Hani.

Cũng không để ý có người bên cạnh, trực tiếp ôm lấy Hani.

Dựa vào trên người Hani, làm nũng nói.

"Chị Hani! Chị đã đi đâu? Sao giờ mới về! Em từ Anh bay qua thăm chị! CHỊ vui không?”

“Em đã đến công ty rồi, nhưng chị mặt trẻ con đáng ghét nói chị đi ra ngoài! Sau đó kêu em về nhà.” Hyojin nói xong, nghiêng đầu thống hận nhìn Solji.

Hướng về phía Solji làm bộ dạng cá mặt quỷ, nhẹ nhàng nói mấy chữ.

“Đồ quỷ sứ đáng ghét!”

Hani vẫn trầm mặt không nói, ánh mắt nhìn Junghwa đứng ở trong góc. Trên mặt cô quá mức bình tĩnh, cũng quá mức trấn định, giống như tất cả không ảnh hưởng gì đến cô.

Tại sao em không có một chút gì khác thường? Một chút xíu cũng không có?

Trên mặt hiện lên một chút khó chịu, gầm thét.

"Hyojin! Bỏ chị ra! Có nghe không!"

“Không cần sao! Thật vất vả mới được ôm chị! Chúng ta đã một thời gian dài không gặp mặt! Chị Hani, chị không muốn gặp em sao?” Hyojin tựa đầu vào ngực Hani mà cọ cọ, ngây thơ nói.

Solji nhìn Hyojin, giật mình nhìn cô giống như đứa nhỏ. Lúc này mới phát hiện, cô chỉ thay đổi có vẻ bề ngoài, tính tình thì vẫn vậy, một bộ dạng ngây thơ.

Là do bị mọi người bảo vệ tốt quá sao? Bị hưởng sự che chở với sủng ái của một thiên kim đại tiểu thư!

Hani không để ý Hyojin làm nũng, dùng sức đem Hyojinf từ trên người mình kéo ra. Mà trên mặt cô, đã không còn vẻ mặt dịu dàng nữa, khuôn mặt lộ ra vẻ ghét bỏ.

“Thật là đau! Chị Hani, chị làm em đau!” Hyojin quat to, uất ức nói.

Trong hốc mắt của cô cũng đang dần dần nổi lên nước mắt, tùy thời có thể chảy ra. Hoa lê đẫm lệ, lại cố nén không để nó rơi xuống, biểu tình thật khiến người ta thương tâm.

Đáng tiếc người khác căn bản không đem diễn xuất này để vào mắt, Hani hất ống tay áo ra.

“Về sau không cần dính vào trên người chị, chị sẽ không lưu tình mà đẩy em ra.”

“…” Hyojin nghe Hani rống giận, lại nhìn vẻ mặt thành thật của Hani, cảm thấy thương tâm.

Mím mím môi, như con nít khóc lớn tiếng: “oa—ô----------“

“Chị Hani không thích em! Em từ Anh bay tới đây. Cũng không có nghỉ ngơi . Cứ vậy chạy tới đây gặp chị… Chị đâu cần hung hăng như vậy mắng người ta!”

“Em còn ở dưới lầu… Đợi chị đến mấy giờ liền… Chị vừa thấy em… liền hung hăng a…”

Tiếp tục khóc lóc, liền đem tất cả uất ức của mình phát tiết ra ngoài.

Hani đáp lại bằng im lặng, bên tai còn vang lên tiếng khóc lớn. ngẩng đầu nhìn thẳng Junghwa, muốn từ trong mắt cô nhìn được chút gì.

Cô cần Junghwa khẳng định với cô, phần lòng tin kia!

“Tổ tông! Van cầu em đừng khóc!”

Solji hoàn toàn không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là dụ dỗ.

Chỉ tiếc Hyojin không thèm quan tâm đến cầu khẩn của Solji, vẫn khóc rống như cũ.

Junghwa ở phía sau bọn họ, từ đầu tới cuối, không nói một câu, tỉnh táo giống như người ngoài cuộc. Chỉ là, cô thật sự là một người ngoài cuộc! Ở chỗ này, vai diễn của cô là gì đây?

Rốt cuộc, một bước chân đi tới trước mặt bọn họ.

“Hyojin! Ahn tổng mới vừa rồi biết cô đến, nên cố tình về tìm cô rồi! Chỉ là không nghĩ cô sẽ đến đây! Chắc là do không tìm được cô, cho nên tức giận!”

Bình tĩnh nói xong, ngay cả cô cũng cảm thấy kinh ngạc.

Thời khắc nói ra, cô không biết mình lại có thể bình tĩnh như vậy. Chỉ có chính bản thân cô biết, phần bình tĩnh này tuyệt không phải vì có lòng tin…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #coupleexid1