Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 100

8 giờ sáng, cửa gian phòng nhỏ bị người mở ra một khe hở nhỏ.

Hyelin lặng lẽ giương đầu, nhìn vào trong phòng, nhìn thấy người đang say ngủ, vừa nhẹ nhàng đóng cửa lại. Nhẹ chân nhẹ tay xoay người nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Jackson.

"....." Kìm nén bực bội, nhéo lỗ tay hắn.

Jackson nhịn đau, vừa định hô lên một tiếng, ngay sau đó miệng mình lại bị người che. Trợn to hai mắt nhìn qua cô gái nhỏ trước mắt, chỉ có thể vừa lắc đầu vừa gật đầu.

Lắc đầu ý là "anh sẽ không kêu, thả anh ra".

Gật đầu ý là "anh sai rồi, anh không nên đột nhiên đứng sau lưng em".

Hyelin kéo Jackson vào trong phòng ngủ, dùng chân đóng cửa lại. Lúc này mới thả hai tay ra, tay ôm trước ngưc nhìn Jackson.

"Anh không có đầu óc hả? Anh không biết Junghwa đang ngủ sao?"

"Anh biết rõ a...."

"Biết anh còn đứng sau lưng em làm gì? Anh muốn làm em hoảng sợ sao? Anh không biết làm em hoảng sợ sẽ đánh thức Junghwa sao? Em đã cố không có kêu!"

"Thì ngược lại là anh! Nếu không phải em kịp thời che miệng anh lại, anh sẽ đánh thức Junghwa rồi biết không?"

Hyelin đôi tay chóng nạnh, một bộ dáng dạy dỗ ông xã thân yêu.

"...." Jackson có chút nhức đầu với những điều thao thao bất tuyệt của Hyelin, vội vàng ôm cô, thừa nhận sai lầm.

"Anh sai rồi! Anh biết rõ rồi! Lần sau không dám!"

Hyelin không có nói gì, cũng không phản kháng để Jackson ôm, chỉ cắm đầu cắm cổ, cúi đầu tính toán gì đó.

Nên làm gì bây giờ? Nhất định phải giúp Junghwa một chút! Theo tính tình của Junghwa, tuyệt đối sẽ không đi tìm Ahn tổng, nhưng cũng không thể không thử liền tuyên bố thất bại chứ?

Nhất định phải nghĩ biện pháp giúp cậu ấy một chút!

"Bà xã, nghe nói buổi sáng phải vận động một chút mới tốt!"

Đối lập với dáng vẻ nho nhã, Jackson xấu xa cười gian, hôn lên cổ Hyelin.

Hyelin đẩy Jackson ra, lực lớn đến mức thiếu chút nữa làm Jackson té, điều đó khiến lòng hắn buồn bực.

"Em giết người à? Tự nhiên xuống tay ác như vậy! Em không sợ anh chết về sau thủ tiết sao?"

Jackson khó chịu nhạo báng, vừa muốn ôm cô.

Hyelin nhảy thẳng về phía sau một bước dài, như có điều suy nghĩ nỉ non.

"Không được! Xem ra em phải xuất chiêu!"

Theo tính khí của Junghwa, đoán chừng có giết cậu ấy, cậu ấy đều không có hạ mặt đi tìm Ahn tổng. Hay là để mình đi thăm dò trước, tìm hiểu Ahn tổng đối với Junghwa rốt cuộc có thái độ gì.

Nghĩ vậy, xoay người đi đến trước tủ quần áo, mở cửa tủ lấy áo khoác ra.

Jackson sửng sốt một chút không hiểu hỏi.

"Vợ! Em phải đi đâu à? Kỳ nghỉ phép dài hạn của em hình như chưa có hết! Hơn nữa không phải em ở nhà cùng với Junghwa sao?"

Tiểu nha đầu kia, nhìn qua tâm tình quá cực kỳ có cái gì không đúng.

Hyelin ở trước mặt Jackson cắm đầu cắm cổ đem quần áo ngủ thay ra, đổi lại đồ công sở, đưa tay sửa sửa quần áo, rồi nhìn vào gương lớn trên cửa tử sát tường, tiện tay vuốt vuốt mái tóc.

"Em phải giúp Junghwa! Cho nên bây giờ em phải đi có chút chuyện!"

Nói xong, cầm lên túi xách đi ra khỏi nhà.

Jackson một phát bắt được tay cô, không hiểu nhìn cô hỏi.

"Em đi đâu vậy? Giúp Junghwa? Giúp thế nào? Rốt cuộc Junghwa xảy ra chuyện gì?"

Thế nào hồ đồ, hắn còn không biết xảy ra chuyện gì!

Hyelin xoay người, bình tĩnh nhìn Jackson, đôi tay cầm mặt hắn, cho hắn một nụ hôn nóng hừng hực.

"Chồng yêu! Lát nữa anh phải ngoan ngoãn đi làm biết không!"

Giống như dạy dỗ con nít vậy, nói xong, xoay người đi qua phòng khách, ở trước cửa bắt đầu mang giày.

Jackson nghe được chữ “Chồng”, nhất thời cả người cứng tại chỗ. Mà trên khuôn mặt sảng lãng kia, lộ ra nụ cười, tựa hồ còn chìm đắm bên trong xưng hô của Hyelin.

Em ấy gọi mình “chồng” à! Nghe nhầm rồi sao? Hắn không phải đi!

Đợi lấy lại được tinh thần, lại nhìn thấy Hyelin đã mang xong giầy, mở cửa đang chuẩn bị đi ra ngoài, vội vàng chạy tới, hô.

“Vợ!  Em đi đâu!”

Nói đến nữa ngày, hắn còn không biết cô muốn giúp như thế nào a!

“Anh ngoan ngoãn đi làm á! Chuyện của phụ nữ, anh là đàn ông ít quản đi á!” Thanh âm Hyelin truyền đến, nói xong, cửa đã bị cô trở tay đóng lại rồi.

Jackson nhún vai một cái, nhìn vào gian phòng Junghwa ngủ.

Hy vọng Junghwa…… Có thể có được một kết cục viên mãn……. Tiểu nha đầu này……

Hyelim ra khỏi chung cư, đến tầng ngầm đổ xe lấy xe.

Lập tức khởi động xe, một cước đạp chân ga. Hướng mục đích cấp tốc chạy đi, mà mục đích của cô —— Cao ốc Ahn thị. Người cô muốn gặp, Ahn tổng của Ahn thị.

Một đường lái xe vọt tới cao ốc Ahn thị, để xe dừng ở nhà xe Cao ốc. Vội vã bước nhanh ra nhà để xe, đi tới đại sảnh Cao ốc Ahn thị.

Lúc này chính là giờ cao điểm, nhân viên văn phòng xách theo cặp tài liệu hoặc laptop, bộ dáng vội vàng.

Tầm mắt Hyelin quét một vòng đại sảnh, ánh mắt định tại quầy tiếp tân.
Đi đến trước quầy tiếp tân, gõ mặt bàn một cái, không chút khiếp đảm nói.

"Tôi muốn gặp tổng tài Ahn Hani của các cô!”

Nữ tiếp tân sửng sốt một chút, trong lòng cũng nghi hoặc, vì sao gần đây từng người một tới đây, đều nói muốn gặp Ahn tổng, hơn nữa đều là bộ dáng hung hung mà tới, thật là kỳ quái!

"Xin hỏi cô có hẹn trước không?” Nữ tiếp tân nâng lên nụ cười nghề nghiệp.

“Hẹn trước?” Hyelin hừ lạnh, nhưng cũng biết quy củ, hướng về phía nữ tiếp tân nói.

"Cô thông báo, cô nói Ahn tổng biết, nếu như không gặp tôi…, cô ấy sẽ hối hận cả đời!”

Mặc dù, cô còn không biết vị đại tổng tài đó có thể hối hận hay không. Nhưng, cũng muốn đánh cuộc một lần!

Nữ tiếp tân có chút khó xử, mỉn cười nói.

"Xin lỗi! Ahn tổng còn chưa tới công ty!”

“Cái gì?” Lần này đến phiên Hyelij trợn to hai mắt.

Cúi đầu, vung ống tay áo lên, nhìn xuống đồng hồ trên cổ tay.

“Mới tám giờ ba mươi phút! Chẵng trách còn chưa tới!”

“Không cần thông báo! Tôi ở chỗ này đợi chị ta xuất hiện!” Hyelin gật đầu với nữ tiếp tân cái, vô cùng kiên định nói.

Hyelin đứng trước quầy tiếp tân, lo lắng chờ vị đại tổng tài kia xuất hiện.

Thời gian trôi qua rất chậm, vươn tay nhìn xuống đồng hồ, nhíu mày, thời gian lâu như vậy, đến bây giờ mà mới chỉ qua năm phút đồng hồ! Sao chậm như vậy!

Đi qua đi lại tại chỗ mấy vòng, tròng lòng suy nghĩ lát nữa nhìn thấy Ahn tổng, nên nói như thế nào!

Nhưng lúc này, trong đai sảnh có chút nhảy động lên.

“Nhìn kìa! Nhìn thấy không?” Nữ nhân viên bắt đầu phát huy bản chất hóng chuyện.

Một nữ nhân viên khác vội vàng phụ họa.

“Thấy rồi! Đó chính là vợ chưa cưới của Ahn tổng à? Thật nhỏ a! Chỉ mới nhìn qua đã thấy thật là xinh đẹp a! Ừ! Cảm giác rất có khí chất!”

“Đúng a! Nhất đình là thiên kim nhà giàu! Nhìn qua cùng Ahn tổng rất xứng đôi!”

“Chính xác! Thật hâm mộ a!”

. . . . . .

Hyelin ngẩng đầu lên, theo hướng mọi người bàn tán nhìn lại, nhìn thấy ba người đi vào đại sảnh.

Người mặc Âu phục màu đen, khuôn mặt thanh tú, cả người tràn đầy mị lực. Trước kia chỉ thấy trên tạp chí hoặc ti vi, không nghĩ tới hôm nay nhìn thấy người thật, thật đúng là dễ rung động.

Hừm! Loại người này, phụ nữ đối với chị ta sẽ có lòng tin mới lạ!

Cả người đặt ở đâu đâu, chính là cảm giác không an toàn. Dáng dấp quá đẹp quá xuất sắc rồi lại rất có tiền, tất cả đều làm cho người khác hâm mộ. Khi làm bạn gái của chị ta, nhất định vô cùng bất an!

Tầm mắt liếc về người bên cạnh, dáng dấp rất bơ đấy! Một gương mặt trẻ con, kèm theo một nụ cười tươi tắn.

Ngay sau đó, lại nghiêng đầu về phía bên kia.

Một đầu tóc xoăn dài xinh đẹp, đáng yêu lại mê người, mà cô ấy còn có dung nhan tinh xảo, giống như có thể làm cho những cô gái khác phải tự ti mặc cảm. Không thể phủ nhận , cô bé này, xác thực xinh đẹp.

Không trách được Junghwa sẽ không tự tin như vậy!

Nếu như là cô, cô cũng sẽ dị thường bất an! Chính xác là không có cách nào an tâm.

Nhưng bây giờ không thể quản nhiều như vậy, mục đích hôm nay tới là nhìn một chút Ahn đại tổng tài, xem trong lòng chị ta rốt cuộc có Junghwa hay không, nếu như không có, thì về nhà tẩy não cho Junghwa!

Nghĩ vậy, bước chân, xông về phía họ.

“Xin lỗi! Cô là Ahn tổng? Tôi muốn nói chuyện riêng với cô một chút!”

Đột nhiên vang lên giọng nữ, khiến đoàn người dừng bước. Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô gái nhỏ xa lạ, đứng trước mặt bọn họ, thái độ có chút tức giận.

"Chị Hani…… Cô ấy là ai a……” Hyojin tò mò nhìn người đột nhiên xuất hiện, nghiêng đầu hỏi.

Hani nhìn cô, trong đầu lục lọi trí nhớ, nhưng nghĩ như thế nào cũng không nhớ nổi, mình căn bản không biết người phụ nữ này! Xoay người, lạnh lùng nói.

"Tôi không biết cô! Không có thời gian!”

“Oh!” Hyojin thở phào nhẹ nhõm, không biết vì sao để ý bên trong đột nhiên có chút lo lắng.

Solji nhìn chằm chằm cô gái nhỏ mặc đồ công sở trước mắt, chẳng qua cảm thấy có chút quen mắt, hình như đã gặp qua ở đâu rồi. Cố gắng nhớ lại, trầm tư chốc lát.

“Không có thời gian sao? Nếu Ahn tổng không có thời gian, vậy coi như xong! Chỉ là sau này anh đừng hối hận!” Hyelin mín mín môi, hừ lạnh một tiếng.

Tự đại thật! Quả nhiên là người tự đại!

Không trách được Junghwa sẽ rời xa chị ta! Nếu là mình, cũng sẽ không chịu được! Loại người này!

Solji nhìn cô, chợt ánh mắt phát ra ánh sáng sáng tỏ. Vội vàng bước đến trước Hani, ghé vào lỗ tai Hani nhỏ giọng nói câu.

“Cô ấy là bạn rất tốt của Junghwa tên là Hyelin!”

Trước kia điều tra Junghwa, đã thấy qua hình cô.

Không trách được lúc mình nhìn thấy cô sẽ cảm thấy quen mắt như vậy! Thì ra là do vậy.

Hani nghe Solji nói như vậy, vừa xoay người, nhìn về cô gái nhỏ tên “Hyelin”, mà cô thì không chịu yếu thế nhìn mình lom lom, trong giây lát chợt phát hiện, cá tính của cô gái này có điểm giống Junghwa.

Có phải hay không bạn bè của em, đều cùng một dàng với em.

Còn có bất kỳ biểu lộ gì, chỉ cần tại trên mặt cô từng có, hiện tại từ trên người người khác nhìn thấy, đều sẽ làm mình nhớ đến em.

Không tự chủ được…… Mình cũng không có cách nào khống chế suy nghĩ……

Hyelin đợi một chút không nhìn được, sẵng giọng hỏi.

"Ahn tỏng, cô rốt cuộc có thời gian hay không, nếu như không có thời gian coi như xong! Tôi cũng không có nhiều thời gian như vậy hao tổn ở chỗ này, tôi phải đi!”

Không có người nói chuyện, bởi vì tất cả mọi người đang đợi đáp án.

Hyojin trực giác cảm nhận được, người phụ nữ đột nhiên xuất hiện này, không phải là người tốt đẹp gì. Mặc dù không có cảm giác “tình địch”, nhưng vẫn có chút sợ hãi, không biết vì sao mà sợ hãi.

"Chị Hani. . . . . ." Nghiêng đầu, nhìn Hani sợ hãi nỉ non một tiếng.

Hani nhìn Hyelin, rốt cuộc lên tiếng.

"Vào phòng làm việc nói!"

Lời này nói ra, Hyojin nhíu chặt chân mày, có chút nóng nảy nhìn Hani, không hiểu vì sao chị đột nhiên thay đổi. Lại nghiêng đầu, nhìn Solji, lại nhìn thấy mặt chị mỉn cười.

Chị đang cười gì vậy? Rố cuộc là chuyện gì, sao cô không biết vậy?

Hyelin nghe được lời Hani, lập tức thở dài một hơi.

Trong lòng nghĩ: Đại tổng tài này còn không phải không có nhân tính như vậy! Có lẽ, chị ta thật quan tâm Junghwa, chị ta có yêu Junghwa!

Trong lòng mỗi người ôm suy nghĩ của mình, đoàn người vào thang máy chuyên dụng, lên tầng trên cùng.

Trong thang máy, trầm mặc không có người nào nói chuyện.

"Đing——" một tiếng, thang máy mở ra, Hani đi ra thang máy, cắm đầu cắm cổ đi tới phòng làm việc.

Solji nghiêng đầu hướng vào trong thang máy cười nói.

“Cô Hyelin, mời!”

“Cảm ơn!” Hyelin sảng lãng nói, trong lòng có chút nghi ngờ vì sao chị ta biết tên mình?

Đi ra thang máy, đi theo sau lưng Hani, hai người một trước một sau đi vào phòng làm việc.

Hyojin chần chờ đi ra khỏi thang máy, nhìn thân ảnh hai người bọn họ nhanh chóng vào trong phòng làm việc.

“Chị mặt con nít…… Cô gái này…… Cô ấy là ai……” Hyojin nỉ non tự nói.

Solji cũng đi ra khỏi thang máy, liếc nhìn cửa phòng làm việc khép chặt, đưa tay vuốt tóc cô, thuận miệng nói.

“Một đại biểu công ty bên đối tác phái tới, vì lần trước đàm phán hợp đồng hạng mục không có thành công!”

A! Lại nói dối rồi ! Thế nào gần đây mình hay nói dối!

Lại còn rất thuận miệng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #coupleexid1