Chương 305 - 306
CHƯƠNG 305: Biết Đau Lòng Vì Anh Ta
Anh ta trầm mặc một hồi, khẽ vuốt mặt tôi: "Chỉ là anh không muốn em lo lắng thôi, chút chuyện nhỏ này, anh có thể xử lý được, tin tưởng anh."
"Chuyện nhỏ sao? Chuyện lớn như vậy mà anh còn nói là chuyện nhỏ sao?" Tôi cắn môi: "Những chuyện này là do Dương Thừa Trung làm phải không?"
Rốt cuộc tôi cũng nhớ ra Dương Thừa Trung là ai rồi, chính là ba của Dương Tử Huyên, lần trước đi leo núi có gặp rồi! Thân phận của người đàn ông kia là gì tôi cũng không rõ lắm, nhưng nhìn khí thế của ông ta, cũng biết là người không dễ đối phó!
"Ai nói cho em biết?" Anh ta bất ngờ.
"Buổi trưa, ba anh có về nhà tìm anh, là ông ta nói." Tôi thành thật trả lởi, đột nhiên cảm thấy đau lòng, cầm tay anh ta: "Thật xin lỗi, đều là do em làm liên lụy đến anh. . ."
"Cô gái ngốc, em có liên quan gì đến chuyện này chứ?" Anh ta nhẹ nhàng hôn lên trán tôi.
"Bởi vì chúng ta kết hôn cho nên Dương Tử Huyên mới tự sát, vì vậy ba cô ta mới trách tội anh. . ." Tôi nhận hết trách nhiệm lên người mình, không biết tại sao, tôi trở nên rất bảo vệ anh ta.
Chắc đây chính là tình yêu! Tôi bắt đầu biết đau lòng vì anh ta rồi.
"Là do anh ra ngoài trêu chọc phụ nữ, không có liên quan đến em, đừng tự trách bản thân nữa, có biết không?" Anh ta ôm tôi vào lòng, nhẹ nhàng nói: "Anh đã có phương án giải quyết rồi, em không cần phải lo lắng, mấy ngày nữa sẽ tương đối bận rộn, không ở bên cạnh em được, chờ anh giải quyết xong chuyện này, anh sẽ bù đắp lại tất cả cho em."
Xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi còn sẽ trách anh ta sao?
"Anh đừng lo cho em, xử lý công việc cho thật tốt để còn giải thích mọi chuyện với ba anh! Ông ta biết chuyện này rồi, hôm nay lúc về nhà nhìn ông ta rất tức giận, cũng may là anh không có ở đây. . ."
Nhớ bộ dạng đáng sợ của Lục Chấn Hải hồi trưa, nếu Lục Minh Hiên mà có ở đây, chắc chắn sẽ bị ông ta mắng chết.
"Ừ, anh sẽ nói chuyện với ba anh, em đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu. . ."
Mặc dù anh ta an ủi tôi, kêu tôi tin vào năng lực của anh ta, nhưng tôi vẫn rất lo lắng cho anh ta.
Có lẽ là do suy nghĩ quá nhiều, gần đây tôi bị mất ngủ, động một chút là lại cảm thấy choáng váng, rất khó chịu trong người.
Kể từ sau ngày hôm đó, tôi rất ít khi nhìn thấy Lục Minh Hiên.
Anh ta luôn đi sớm về trễ, tôi chỉ có thể nhìn thấy anh ta khi xem tin tức trên trên ti vi hoặc xem báo thôi, nhưng tình hình cụ thể hiện tại của anh ta tôi cũng không biết rõ, còn Lục Chấn Hải cũng không có về nhà lần nào.
Đọc bản tin trên báo, tình hình công ty anh ta hiện tại không mấy khả quan, cũng không có chuyển biến gì tốt, tôi càng xem càng lo lắng.
CHƯƠNG 306: Bọn Họ Sẽ Nối Lại Tình Xưa Sao?
Đọc bản tin trên báo, tình hình công ty anh ta hiện tại không mấy khả quan, cũng không có chuyển biến gì tốt, tôi càng xem càng lo lắng.
Một ngày nọ, tựa đề trên trang nhất tờ báo giải trí hấp dẫn tầm mắt của tôi.
Đó là hình ảnh của Lục Minh Hiên, anh ta đang ôm một cô gái tóc vàng đi bên cạnh, mái tóc xoăn màu vàng kim đó, làm sao mà tôi không nhận ra được? Không phải là Mộng Na sao?
Trên báo viết: Tổng giám đốc tập đoàn Đông Á Lục Minh Hiên cùng mỹ nữ tổng giám đốc ngoại quốc Mộng Na đến khách sạn mướn phòng!
Từ nội dung trên báo, tôi đại khái có thể hiểu được, Mộng Na đã di cư ra nước ngoài, cô ta ở nước ngoài mở một công ty tài chính rất lớn, lại còn là một nữ tổng giám đốc vô cùng xinh đẹp!
Thực lực của cô ta mạnh mẽ như vậy, lần này tập đoàn Đông Á gặp phải nguy cơ phá sản, nếu như có cô ta giúp đỡ, tuyệt đối có thể vực dậy tình hình không mấy khả quan hiện nay của tập đoàn Đông Á!
Chẳng lẽ Lục Minh Hiên muốn nhờ vả cô ta để giúp khôi phục tập đoàn Đông Á sao?
Không, không thế nào, Lục Minh Hiên không phải là người như vậy! Hai người họ đi cùng nhau, chắc chỉ là do trùng hợp mà thôi, nhất định là trùng hợp thôi.
Nhưng nhìn mấy bức ảnh chụp hai người họ đi chung, hình như không phải là cùng một ngày, trang phục không giống nhau, có nhiều lần trùng hợp như vậy sao?
Sau mấy ngày, trên tất cả các tờ báo đều đưa tin hai người bọn họ, mấy tin đồn cùng nghi vấn xuất hiện ở khắp nơi, cộng thêm mấy tin tức do cánh nhà báo giật tít, chuyện này càng huyên náo xôn xao.
Trong lòng tôi bắt đầu không bình tĩnh được nữa rồi, càng ngày càng rối loạn!
Hai người họ đã từng yêu nhau, bây giờ Lục Minh Hiên gặp khó khăn, tôi lại không giúp được anh ta. . .
Nếu như Mộng Na giúp anh ta một tay, Lục Minh Hiên có cảm động mà hồi tâm chuyển ý với cô ta không? Bọn họ sẽ nối lại tình xưa sao?
Nếu quả thật là như vậy, vậy tôi phải làm thế nào bây giờ?
Không, Lục Minh Hiên sẽ không làm như vậy, anh ta không phải người như vậy, tôi tin tưởng anh ta, anh ta đã nói là yêu tôi rồi, tôi phải tin tưởng vào anh ta, không được suy nghĩ lung tung.
Tôi dùng sức lắc đầu, cố loại bỏ mấy ý tưởng lộn xộn lung tung trong đầu, quyết định cho dù như thế nào thì tối nay cũng phải chờ Lục Minh Hiên về, không phải là tôi muốn chất vấn anh ta, chỉ là lâu rồi không được thấy anh ta, tôi muốn nhìn anh ta ở bên cạnh tôi, mới có cảm giác an toàn.
Đèn ngủ mờ mờ ở đầu giường vẫn sáng, đêm đã khuya, xung quanh vô cùng im lặng, cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe được.
Một chút buồn ngủ tôi cũng không có, trời sắp sáng rồi, anh ta có về nhà không?
Đang lúc tôi vô cùng thất vọng, âm thanh mở cửa "rắc rắc" vang lên.
Một thân hình cao lớn đi vào, Lục Minh Hiên đã về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro