Chương 26: Chảo linh.
Chương 26: Chảo linh.
°°°
Tô Ẩn bên này trở lại chỗ ở, thì bên cửa hàng Đại Diêm, cũng có một ông lão chòm râu hoa râm bước vào.
"Quý lão tới......"
"Ánh mắt của Quý lão, ở Đại Diêm thành nói đứng thứ hai, thì không ai dám nói đứng thứ nhất!"
"Nếu không phải đêm nay là hội đấu giá, phỏng chừng không có người nào có thể mời nổi!"
Mới tiến vào cửa, một đám người phục vụ, cùng với khách quen trong cửa hàng, tất cả đôi mắt đều phát sáng, tràn đầy kích động.
Quý Phong, là đại sư giám định bảo vật nổi danh nhất ở Đại Diêm thành, bất luận là thi họa, bảng chữ mẫu, hay là đan dược bảo vật, chỉ cần ông nhìn một cái, là có thể lập tức biết thật giả, cấp bậc, mấy chục năm nay, chưa bao giờ nhìn sai!
Nguyên nhân chính là như thế, cho nên bảo vật trong cửa hàng, đều tự hào về giám định của ông, bảo vật chỉ cần do ông tự tay ký vào lạc khoản, cho dù là cùng cấp bậc, giá cả cũng có thể đắt hơn ít nhất 30%!
"Quý lão, Phường chủ đang ở trong phòng riêng chờ......"
Một người trung niên đi đến đón, Hà Kim Tuyền đại quản gia cửa hàng Đại Diêm.
"Ừ!"
Gật đầu, Quý lão không buồn không vui, theo sát ở phía sau đối phương, đi về phía trước, thực nhanh đã đi tới trước mặt một bức tường rộng lớn, trên bức tường treo đầy đủ các loại bảo vật.
Thụ Mại Tường!
Rất nhiều cửa hàng buôn bán lớn ở Càn Nguyên đại lục, đều sẽ có bức tường này, đem một số đồ vật muốn bán ra treo ở trên đó, để cho các khách khứa lui tới nhìn xem, gặp được thứ mình thích, có thể tùy thời báo giá, tiến hành mua sắm.
Xem như là một loại hình thức bán đấu giá đơn giản.
"Gần đây thu được bảo vật gì?" Đôi mắt dừng ở trên bức tường, Quý lão cười hỏi.
"Thứ tốt đều thu đến phòng đấu giá rồi, treo ở đây, đều là chút vật phẩm không đáng giá mà thôi......" Hà Kim Tuyền hơi mỉm cười.
Đồ vật trân quý, ai sẽ treo ở bên ngoài? Đối với cửa hàng mà nói, chỉ là một mánh lới quảng cáo tiếp thị mà thôi!
"Cũng đúng......" Gật đầu, Quý lão đang muốn tiếp tục đi về phía trước, bước chân đột nhiên ngừng lại.
"Quý lão, làm sao vậy?"
Tràn đầy nghi hoặc, Hà Kim Tuyền theo ánh mắt của đối phương nhìn qua, lập tức nhìn thấy trong một góc Thụ Mại Tường, treo một thứ hình dạng mâm tròn.
Cái chảo?
Sắc mặt trở nên đen thui, tức giận đến không bạo nổ ngay tại chỗ.
"Đây là ai treo lên?"
Cấp bậc của Thụ Mại Tường, tuy rằng không bằng Hội Đấu Giá, nhưng nó không phải là cái sạp rách nát hỗn độn, thứ gì cũng có thể treo lên, hôm nay treo cái chảo, ngày mai treo cái sạn, thế nào ...... cửa hàng Đại Diêm, muốn biến thành nhà hàng à?
"Hồi bẩm tổng quản, là, là...... Tống Nhã Phỉ ở quầy lễ tân, hôm nay có khách dùng cái chảo này cầm cố với giá 3 lượng bạc......"
Một thanh niên mồ hôi đầy đầu đi đến trước mặt, sắc mặt sợ tới mức có chút trắng bệch.
Lúc Tống Nhã Phỉ muốn đem cái chảo này treo lên, có nói với y, lúc ấy cảm thấy thực nhanh là có thể bán ra, không để trong lòng, không ngờ tới, bị tổng quản phát hiện!
Lần này xong rồi, Tống Nhã Phỉ bị mắng, bản thân mình chỉ sợ cũng gặp xui xẻo.
"Cầm cố 3 lượng bạc?"
Tức giận thiếu chút nữa nổ tung, Hà Kim Tuyền vung tay: "Thật cho rằng Thụ Mại Tường của cửa hàng, thứ rác rưởi phế phẩm gì cũng có thể treo lên? Lập tức lấy xuống cho ta, mặt khác, tiền lương tháng này của ngươi và Tống Nhã Phỉ đừng nghĩ muốn lãnh ......"
"Vâng......"
Vẻ mặt uể oải, thanh niên vội vã đi đến phía trước, đang muốn lấy cái chảo xuống, liền nghe được một giọng già nua vang lên: "Chậm đã......"
Quay đầu nhìn lại, Giám bảo đại sư Quý Phong đứng ở một bên, tràn đầy kích động đi qua, trong mắt mang theo sự không thể tưởng tượng được.
"Quý lão......" Lần đầu tiên nhìn thấy vị lão nhân này thất thố như thế, Hà Kim Tuyền nghi hoặc.
Lười để ý đến gã, Quý lão vội vã vươn tay ra: "Mau đưa cái chảo này cho ta......"
"Vâng!"
Thanh niên không rõ nguyên do, đành phải lấy cái chảo xuống, đưa tới trước mặt Quý Phong.
Không dám tiếp lấy, Quý lão búng ngón tay, một dòng nước trong sạch quanh quẩn, rửa sạch sẽ đôi bàn tay, lúc này mới nâng đôi tay lên, trong ánh mắt tràn ngập thành kính.
"Đây......"
Nhìn thấy hành động của Quý Phong, tất cả mọi người chung quanh đều hai mặt nhìn nhau, không rõ nguyên do.
Đây là sao?
Nhìn thấy một cái chảo, kích động như thế?
Không để ý tới biểu tình của mọi người, ngón tay của Quý lão, nhẹ nhàng dừng ở trên cái chảo đáy bằng, hai mắt nhắm nghiền, tựa như đang cảm ứng cái gì, qua hơn nửa ngày môi run run: "Đây...... Sao có thể!"
"Quý lão, rốt cuộc là chuyện gì?"
Thấy vị Giám bảo sư lợi hại nhất ở Đại Diêm thành, biểu tình như thế, Hà Kim Tuyền nhịn không được nữa, mở miệng hỏi.
Chẳng lẽ...... cái chảo đáy bằng thoạt nhìn thực bình thường, có chỗ đặc thù nào sao?
"Cái chảo này ...... Không đơn giản!"
Quý lão thở phào ra một hơi, dùng ánh mắt sùng bái nhìn qua: "Mặc dù sử dụng đều là những vật liệu bình thường nhất, nhưng thủ pháp chế tạo, cao minh tới cực điểm, hoa văn ở trên, ẩn chứa hàm nghĩa thâm ảo của đại đạo, tựa hồ có người đem đại đạo, điêu khắc lên trên ......"
"Điêu khắc đại đạo?" Hà Kim Tuyền thân thể chấn động, tràn đầy bất ngờ không thể tin được, môi phát run: "Cho dù là Luyện khí sư cường đại nhất đại lục, cũng không làm được......"
Đại đạo, là cảm ngộ của tu luyện giả đối với trời xanh, dày nặng vô cùng, không nói đến vật liệu bình thường, cho dù là bảo bối đứng đầu Đại Nguyên châu, muốn mang đại đạo, đều rất khó làm được.
Điêu khắc ở trên sắt tinh luyện bình thường, mấu chốt...... Còn rèn một cái chảo ......
Vị đại sư đúc cái này, da nhàn rỗi có đau không? Đi làm cái đồ chơi này?
"Đại đạo này, vẫn chưa điêu khắc thành công, mà là bị cắt đứt ở chỗ mấu chốt nhất ......" Lắc đầu, Quý lão mang theo tiếc hận: "Nếu không dừng nữa chừng, ít nhất cũng là một cái Tiên Khí!"
"Tiên Khí?" Hà Kim Tuyền cứng họng: "Sao có thể......"
Một cái chảo thoạt nhìn rất bình thường, thế nhưng thiếu chút nữa là Tiên Khí, nói đùa chứ gì!
"Ngươi không tin phán đoán của ta?" Quý lão nhíu mày.
"Cũng không phải......" Hà Kim Tuyền vội vàng lắc đầu: "Chỉ là cảm thấy kỳ quái, nếu trên cái chảo này ẩn chứa đại đạo, cho dù là đứt ngang nữa chừng, hẳn là cũng phải mạnh hơn nhiều so với Linh Khí thông thường, vì sao...... không có chút cảm thụ nào về sự tồn tại của khí linh?"
Binh khí chia làm: Phàm Khí, Linh Khí, Tiên Khí!
Phàm khí, là binh khí do phàm nhân sử dụng, nhiều nhất là cứng rắn, sắc bén, muốn ngự kiếm phi hành, thì rất khó làm được, chỉ có đạt tới cấp bậc Linh Khí, ẩn chứa linh tính, mới có thể bay lên không vạn dặm, giết người ngoài ngàn dặm.
Cái chảo này, đều thiếu chút nữa trở thành Tiên Khí, nói như thế nào cũng là Linh Khí đi, sao một chút linh tính cũng không có?
"Không cảm thụ đến, là nhãn lực của ngươi quá kém......"
Hừ một tiếng, Quý lão hít sâu một hơi, bàn tay nhẹ nhàng đáp lên trên tay cầm của cái chảo, kích động chân nguyên trong cơ thể truyền vào: "Tại hạ Quý Phong, thỉnh Chảo linh triển lãm uy lực!"
Ong!
Giọng nói vừa kết thúc, cái chảo đặt ở trên mặt đất, không có gió tự bay lên, lặng lẽ lơ lửng giữa không trung.
"Như ngươi mong muốn!"
Một ý nghĩ mơ hồ đột nhiên nổ tung, Hà Kim Tuyền còn chưa kịp phản ứng thì lập tức cảm thấy thân thể bị một cổ lực lượng đặc thù giam cầm, ngay sau đó cái chảo cách đó không xa bay thẳng vào mặt gã.
Phanh!
Gã không kịp né tránh, trong nháy mắt bay ngang ra, cắm đầu vào Thụ Mại Tường cách đó không xa, hai chân lộ ra ngoài không ngừng run rẩy.
"Đây......"
Mọi người trừng lớn đôi mắt, bốn phía lặng ngắt như tờ.
°°°Hết chương 26°°°
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro