Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Đại ma vương cảm ngộ.

Dịch giả: Lam Thiên công tử

°°°

Chương 13: Đại ma vương cảm ngộ.

°°°

Con giun cũng được gọi là địa long, là một loại dược liệu, thanh nhiệt, bình gan, ngăn suyễn, thông lạc...... Nhưng chưa bao giờ nghe nói qua, có thể ăn! Mấu chốt nhất chính là, dáng vẻ tanh tưởi bẩn thỉu, nhìn một cái, thì không có khẩu vị rồi!

Liễu Y Y nghi hoặc.

Cực Lạc đại ma vương ẩn mình dưới đất cũng trừng lớn đôi mắt, thiếu chút nữa nói ra "Mẹ nó".

Y lúc trước vì muốn tu luyện, học pháp quyết cao thâm, hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết, ăn bao nhiêu khổ, bị biết bao nhiêu tội, ba con tiên thú này, cho con giun là đáp ứng rồi?

Trò đùa con nít hả? Chẳng lẽ cái người bên ngoài, không phải có thực lực cường mạnh, mà là...... Thiên phú rất cao?

Thần thức quét một vòng lần nữa ...... Thực bình thường mà!

Lại còn không phải là phổ thông bình thường ...... Thậm chí, có thể nói là thiên tư rất kém cỏi!

Rốt cuộc là tình huống như thế nào?

Đại ma vương cùng Liễu Y Y kinh ngạc, ba con vật trong viện, lại lần nữa nổi lên ý kiến bất đồng.

"Có phải cố ý hay không? Ngươi muốn con giun, ta ăn như thế nào?" Con lừa tức giận không thể kiềm chế được.

"Vậy...... cũng không thể muốn chút cỏ đi!" Con vẹt vẻ mặt ủy khuất: "Ta và rùa già không thích, lại nói cái này, nơi nào mà chả có......"

"Nghe nói thịt của yêu thú, có rất nhiều dinh dưỡng, ăn đại bổ, có thể tìm một ít lại đây, để cho chủ nhân hầm canh......" Trầm tư một lát, con lừa nói: "Nếu thật sự không được, tìm chút dược liệu cũng tốt."

Khai thần trí rồi, nó cũng coi như một loại yêu thú, ăn chút canh thịt, vẫn là có thể tiêu hóa.

"Cái này...... được thôi."

Gật đầu, âm thanh bén nhọn của con vẹt tiếp tục vang lên: "Như vầy đi, lần sau ngươi đến đây, chuẩn bị chút dược liệu, hoặc là thịt yêu thú, ta sẽ truyền thụ kiếm pháp cho ngươi!"

"Đa tạ sư phụ!" Liễu Y Y kích động liên tục dập đầu, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn quay trở về.

Tuy rằng mất đi một lần cơ hội, nhưng cũng bái sư thành công, mất cái này được cái khác, mặc kệ như thế nào, lần này ra, đều lời lớn rồi.

......

Không rõ vì sao ba con vật sẽ thu đồ đệ, Cực Lạc đại ma vương rối rắm một chút, lặng lẽ đi theo.

Theo đuôi ở phía sau Liễu Y Y, đi nửa ngày, trộm thử vài lần, nhìn thế nào, thì đối phương cũng là cảnh giới Tụ Tức, thiên tư bình thường ...... Trong lòng y càng thêm hoang mang!

 

Thực lực của con lừa, y đã tự thể nghiệm, có thể đem yêu lực tu luyện đến tinh thuần như thế, dung thành nhất thể, toàn bộ đại lục đều có thể đếm được trên đầu ngón tay!

Cường giả như thế, muốn thu đồ đệ, đại yêu cảnh giới Tông Sư, phỏng chừng đều phải xếp thành hàng, hơn nữa, còn chưa chắc xếp hàng được!

Hiện giờ ...... Trực tiếp thu một cái tên có thiên phú, tu vi đều kém như vậy làm đồ đệ......

Nhìn như thế nào thì cũng có cảm giác cổ quái.

"Chẳng lẽ...... tinh thần của chúng nó có vấn đề?" Một ý tưởng xông ra.

Ba tên đó, rõ ràng rất cường đại, nhưng vẫn luôn cảm thấy rất bình thường, lúc trước còn tưởng rằng là khiêm tốn, hiện giờ xem ra, chắc không phải là tẩu hỏa nhập ma, mà là tổn thương đến đầu óc đi!

Nếu thật như vậy, thì đơn giản!

Chỉ cần nghĩ cách tìm được khiếm khuyết và điểm yếu của chúng nó, lấy cái này áp chế, có lẽ, chẳng những có thể được đến bảo bối trong viện, mà còn có thể khiến cho chúng nó nghe theo mệnh lệnh!

 

Một khi thành công, y Cực Lạc đại ma vương, khôi phục uy phong kiếp trước, thì có gì khó?

 

Nghĩ vậy, đôi mắt của y càng ngày càng sáng, kích động mà có chút run rẩy.

Lần nữa đi về phía khu viện, còn chưa có bước vào trong, thì nhìn thấy một thanh niên, mở cửa đi vào.

 

"Chủ nhân!"

Con vẹt vẻ mặt ngoan ngoãn, con rùa thì động tác thong thả ngẩng đầu, giống như con lười; còn con lừa mang dây cương, đảo quanh tại chỗ, tựa hồ đang kéo cối xay.

Ba con đại yêu siêu cấp đủ khả năng quát tháo thiên địa, ngoan ngoãn giống như động vật bình thường.

"Đây là chủ nhân chúng nó?" Cực Lạc đại ma vương da mặt run rẩy.

Ngày hôm qua thời điểm tới đây, hơi trễ, vẫn chưa nhìn thấy chủ nhân là ai, buổi sáng lại vẫn luôn đang khôi phục thương thế, giờ phút này mới tính lần đầu tiên nhìn thấy.

Bộ dáng mười tám, mười chín tuổi, một chút tu vi cũng không có.

"Cao nhân ngụy trang?"

  

Đã trải qua bị đánh đập ngày hôm qua, Cực Lạc đại ma vương đã sớm không còn xúc động như trước, trước mắt vị này, có thể khiến cho ba con yêu thú thần phục, sao có thể đơn giản được? Có lẽ cố ý ẩn giấu rồi, chỉ là tu vi của y thấp, nhìn không ra mà thôi!

"Thử xem sẽ biết......"

Trong lòng vừa động, một luồng ma khí dọc theo mặt đất chạy qua, đi tới trước chân thiếu niên.

Hô!

Người sau không chú ý, bị vướng một chút, lảo đảo, thiếu chút nữa té ngã.

"......"

Tô Ẩn tràn đầy buồn bực quay đầu.

Bổ cái củi, gặp tông môn thiên tài ngụy trang, thiếu chút nữa là không có cách nào còn sống quay về; đi đường đất bằng phẳng lại suýt chút té ngã...... Hôm nay cũng quá xui xẻo đi!

Thôi, không nghĩ nữa, vẫy tay, Tô Ẩn nói: "Ta đi nghỉ ngơi trước, muộn một chút sẽ đi làm thức ăn, các ngươi nếu là đói bụng, trong viện tùy tiện tìm chút gì đó mà ăn!"

"Thật là phàm nhân......"

Thấy đối phương từng bước từng bước rời đi, không phát hiện luồng ma khí, cũng không phát hiện mình bị quấy rối, Cực Lạc đại ma vương trợn tròn đôi mắt.

Yêu thú lợi hại như vậy, vậy mà nhận một phàm nhân làm chủ......

"Chẳng lẽ...... Bởi vì ăn?"

Nhớ tới lời đối phương nói lúc sắp đi, lại kết hợp "Điều kiện" thu đồ đệ của ba con vật, Cực Lạc đại ma vương cảm giác hình như đã nắm bắt được một điều chân lý nào đó, sắc mặt đỏ lên.

"Nếu ta tìm được thức ăn ngon, cũng có thể thu phục chúng nó hay không, làm việc cho ta?"

"Một khi thành công, chẳng những có thể được đến bảo bối trong viện, hoàn toàn khôi phục thực lực, còn tìm được ba vị cường đại giúp sức...... Đến lúc đó, đắc tội ta, toàn bộ giết chết, một người cũng không giữ lại! Ta muốn cho toàn thế giới, đều thần phục ở dưới thân ta, không dám phản kháng!"

Cực Lạc đại ma vương hưng phấn run rẩy.

Trước đó, còn nghĩ làm thế nào giết chết ba con vật này, hiện giờ xem ra, thu phục chẳng phải càng tốt hơn sao?

"Thịt yêu thú bình thường, khẳng định không được, tốt nhất là có thể làm người chấn động, mùi vị thật thơm ngon......"

Có tính toán, Cực Lạc đại ma vương lâm vào trầm tư.

"Thịt rồng! Rồng chính là vua của vạn thú, cho dù chỉ là ẩn chứa một tia huyết mạch...... Cũng tuyệt đối thơm ngon hơn so với các con yêu thú khác!"

 

Linh quang chợt lóe, nghĩ đến một thứ.

Rồng thuần huyết, toàn bộ Càn Nguyên đại lục, chưa chắc có thể tìm ra một con, nhưng tạp huyết, vẫn là có thể tìm được một ít, chỉ cần nghĩ cách tìm ra một con, có lẽ...... là có thể làm ba con yêu thú động lòng, để cho y sử dụng!

"Khôi phục thêm một chút thực lực nữa, rồi tính tiếp ......"

Long tộc huyết mạch cường đại vô cùng, cho dù chỉ ẩn một tia, ở trong yêu thú cũng coi như đứng đầu, đổi lại trước kia, có thể không để bụng, nhưng hiện giờ thương thế quá nặng, thực lực trăm không còn một, vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

Nhìn quanh một vòng, nơi nơi đều là thực vật "Đáng sợ" , chỉ có đống phân trong một góc, tương đối an toàn, quan trọng nhất chính là, bên trong còn có Thánh Nguyên chân ý nồng đậm, nếu hấp thu tốt, thì dù không có cách nào hoàn toàn khôi phục, thì cũng khôi phục một chút tu vi, cũng đủ rồi.

Còn về, đường đường một Đại ma vương ẩn thân trong đống phân, còn có mặt mũi hay không ...... Không quan trọng!

Có thực lực, báo lại là được!

Đại ma vương chui vào, trong lòng một cơn thỏa mãn.

°°°

Đại Duyện châu,

Phong Lôi tông,

Là một trong những tông môn nhị lưu.

Bên trong nghị sự đại điện rộng lớn, vài người ngồi chung quanh nhìn nhau.

"Tông chủ, tình báo này có chính xác hay không?"

Một vị trưởng lão áo xanh, nhịn không được quay qua nhìn người trung niên trước mặt.

Tông chủ Phong Lôi tông, Tần Vấn Thiên, cường giả cảnh giới Tông Sư!

Năm năm trước, không may bại ở trong tay Tông chủ Trấn Tiên tông, Phong Lôi tông mới biến thành tông môn nhị lưu, vẫn luôn nghẹn một hơi.

"Bích Lạc hải truyền đến, hẳn là không có sai!" Tần Vấn Thiên gật đầu.

Trưởng lão áo xanh đôi mắt tỏa ánh sáng: "Lý Mậu Sinh toàn quân bị diệt, Trấn Tiên tông như rắn mất đầu, năm bè bảy mảng, đúng là thời cơ tốt nhất! Chúng ta chỉ cần nắm bắt tốt kỳ ngộ, không những có thể báo thù, nói không chừng còn có thể lọt vào một trong mười đại tông môn!"

Lý Mậu Sinh, Tông chủ Trấn Tiên tông.

Tần Vấn Thiên nói :

"Chuyện này chúng ta có thể nghĩ đến, bọn người Ngô Nguyên không có khả năng không nghĩ ra được, thám tử lưu tại Trấn Tiên tông, sáng hôm nay phát tới tin tức, nói...... Đã mời tiểu sư thúc rời núi, tọa trấn tông môn."

"Tiểu sư thúc?" Trưởng lão áo xanh sửng sốt: "Tông chủ nói chính là cái vị Tiên Thiên đạo thể, Tiên Linh huyết mạch của mười năm trước?"

Tần Vấn Thiên gật đầu.

"Nếu ta nhớ không lầm, năm nay chỉ có 18 tuổi, tuổi nhỏ như vậy, cho dù thiên tư có cao thì có thể như thế nào? Để hắn tọa trấn...... Trấn trụ được sao?" Trưởng lão áo xanh cười nhạo.

  

Thế giới này, quan trọng nhất là phải xem thực lực, còn bối phận...... chỉ thêm vào cho có mà thôi.

Vẻ mặt nghiêm túc, Tần Vấn Thiên nói: "Vẫn là cẩn thận một chút, đám người Ngô Nguyên dám làm như thế, khẳng định có nắm chắc! Như vậy đi, để Diêu Chiến lặng lẽ đi qua thám thính, nhìn xem vị tiểu sư thúc kia rốt cuộc loại thực lực nào, điều tra rõ tình huống, chúng ta lại làm tính toán sau!"

Diêu Chiến là đệ tử thân truyền của y, tu vi so với trưởng lão cũng không yếu, càng quan trọng là, am hiểu tiềm hành, là một cao thủ dò thám tin tức.

(Tiềm hành: đi lén)

Chần chờ một chút, trưởng lão áo xanh gật đầu nói: "Trấn Tiên tông cách nơi này quá xa, bằng vào tốc độ của Diêu Chiến, một lần đi về cũng mất bảy, tám ngày, quá chậm! Không bằng để sủng vật của ta Ngân Sí Thanh Giao mang y đi, nếu thuận lợi, có thể đi về trong ngày."

"Ngân Sí Thanh Giao tuy chỉ có cảnh giới Thần Cung tầng thứ nhất, nhưng trong cơ thể có được huyết mạch Long tộc, tốc độ phi hành vượt xa các yêu thú khác, để nó ra tay, không còn gì tốt hơn!" Tần Vấn Thiên lên tiếng, nói: "Cứ định như vậy đi, thông tri Diêu Chiến, xuất phát ngay bây giờ!"

"Được!"

Trưởng lão áo xanh vội vàng gật đầu.

°°°Hết chương 13°°°

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro