Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh muốn em

Cô nằm dưới anh, hơi thở dồn dập, đôi mắt mơ màng ướt át như bị cồn làm cho mờ sương. Cúc áo cuối cùng bị anh chậm rãi tháo ra, từng đường cong mềm mại phơi bày dưới ánh sáng lờ mờ. Cô bất giác siết chặt tay, hơi co người lại, nhưng lại chẳng có ý định ngăn cản.

Bàn tay anh trượt dọc cơ thể cô, những ngón tay thô ráp chạm đến từng đường cong mềm mại. Cô khẽ rùng mình, cắn môi nén tiếng rên rỉ khi bàn tay anh lướt qua nơi nhạy cảm.

"Ưm..."

Tiếng rên nhẹ khẽ thoát ra từ đôi môi đỏ mọng, như một mồi lửa đổ thêm dầu vào ngọn lửa trong anh khiến lý trí cuối cùng trong anh hoàn toàn sụp đổ.

Anh cúi xuống, môi lần theo từng tấc da thịt mềm mại, lưu lại những dấu vết nhạt nhòa như muốn khắc ghi sự tồn tại của mình trên cơ thể cô.

Tay anh trượt xuống eo cô, một đường lướt xuống chiếc váy ôm sát, kéo nó xuống theo từng động tác chậm rãi nhưng đầy chiếm hữu. Cô run lên, làn da tiếp xúc với không khí lạnh nhưng cơ thể lại như bị ngọn lửa thiêu đốt. Bàn tay anh không ngừng di chuyển, cởi bỏ nốt những thứ vướng víu cuối cùng giữa hai người. Cô cảm nhận được từng nhịp thở nóng rực phả lên làn da mình. Mơ màng mở mắt, nhìn anh thật sâu. Trong đôi mắt long lanh kia có chút men say, có đau đớn, có yêu thương, nhưng nhiều nhất vẫn là... khao khát.

Khi mọi thứ cuối cùng cũng không còn gì ngăn cách, anh áp chặt cơ thể nóng rực của mình lên cô.

"Anh không kiềm chế được nữa." Giọng anh khàn đặc, hơi thở nặng nề bên tai cô.

Cô không trả lời, chỉ chủ động nâng người lên, môi lại tìm đến môi anh.

Anh không thể chờ đợi thêm nữa.

Một tay giữ chặt eo cô, một tay trượt xuống dưới, kéo nốt những thứ cuối cùng ngăn cách hai cơ thể. Không có sự dịu dàng, không có khúc dạo đầu quá lâu, tất cả chỉ có sự khao khát mãnh liệt bị dồn nén quá lâu, và dục vọng bùng cháy đến tận cùng.

Khoảnh khắc ấy, cô khẽ nhíu mày, một cơn đau xé qua cơ thể khiến cô run rẩy.

Anh khựng lại.

Cô vẫn còn...Người con gái bên anh từ thuở thiếu thời cho đến bây giờ...

Trái tim anh siết chặt. Nhìn người con gái dưới thân đang cắn môi chịu đựng, anh hít sâu một hơi, muốn kiềm chế lại. Nhưng khi đôi tay cô nhẹ nhàng vòng ra sau lưng anh, kéo anh sát lại, cơ thể nhỏ nhắn khẽ cong lên như mời gọi, anh không thể dừng lại nữa.

Mọi thứ bị đẩy lên đến cực hạn.

Anh nhấn mạnh hơn, từng đợt sóng dữ dội dâng trào, mang theo sự chiếm hữu điên cuồng. Cô thở gấp, bám chặt lấy bờ vai rộng, cảm nhận từng chuyển động mạnh mẽ của anh.

Nhịp điệu ban đầu có chút chậm rãi, nhưng rồi nhanh chóng trở nên mãnh liệt hơn, sâu hơn.

Tiếng thở gấp gáp hòa cùng những âm thanh rên rỉ đầy mê hoặc, tạo nên một giai điệu nguyên thủy trong căn phòng tĩnh lặng.

Anh không dịu dàng. Anh muốn cô, muốn khắc ghi cô vào từng thớ thịt, muốn cô chỉ có thể thuộc về anh.

Cô cảm thấy như bị cuốn vào một cơn lốc, bị anh nhấn chìm trong từng cú thúc mạnh mẽ. Mỗi nhịp chuyển động khiến cô run lên, cảm giác vừa đau đớn vừa tê dại dâng trào trong từng tế bào.

"Anh... nhẹ chút..." Cô thở hổn hển, móng tay cắm sâu vào lưng anh.

Nhưng đáp lại cô chỉ là một nụ hôn sâu và một cú nhấn mạnh hơn khiến cô bật ra một tiếng rên nghẹn ngào.

"Không được..." Giọng anh trầm khàn, hơi thở dồn dập bên tai cô. "Em phải nhớ đêm nay... nhớ rằng anh đã chiếm lấy em thế nào..."

Cô muốn phản kháng, nhưng lý trí đã sớm bị vứt bỏ.

Họ hòa vào nhau, từng nhịp điệu nóng bỏng kéo dài, mạnh mẽ mà cuồng nhiệt.

Đêm ấy, cô bị anh chiếm hữu hoàn toàn.

Đó không phải một đêm dịu dàng.

Đó là một đêm của chiếm hữu, của những khao khát chưa từng dám bùng nổ, của những tổn thương và đè nén suốt bảy năm nay, tất cả hóa thành hơi thở gấp gáp, thành những dấu hôn dày đặc trên làn da mềm mại, thành từng cái siết chặt không rời...

Cô cảm thấy như bản thân bị nhấn chìm, nhưng cũng không muốn thoát ra.

Cả hai đều không muốn thoát ra.

Đêm hôm đó, họ thuộc về nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #xuân