Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 : Quá khứ


" anh sẽ mãi mãi yêu một mình em !" 

Một câu nói khiến người ta phải khắc cốt ghi tâm , một lời nói thốt ra từ chính người tôi yêu thương nhất, mốt tình đầu của tôi, thanh xuân mà tôi lưu giữ.

Tôi là Trịnh An Nhiên, có lẽ sẽ chẳng bao giờ tôi có thể thoát khỏi cái quá khứ tươi đẹp xưa cũ ấy, trở về với ngày định mệnh tôi gặp anh, một chàng trai đang theo đuổi ước mơ trở thành một luật sư đầy triển vọng, sinh viên năm 2 của trường đại học luật, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ ra rằng anh lại để mắt tới một đứa con trai như tôi cả. Tôi gặp anh khi tôi còn là cậu học sinh cấp 3, vào một buổi lễ khi cựu học sinh của trường chúng tôi trở về trường để trao đổi kinh nghiệm cho đàn em khóa dưới, buôỉ lễ diễn ra vô cùng nhộn nhịp , tôi hào hứng tham gia cùng đám bạn, các anh chị khóa trên đều đã đậu vào những trường đại học mà họ mong muốn, tôi cũng mong có một ngày được như họ. 

Các anh chị tiền bối lần lượt chia sẻ kinh nghiệm thành công của mình,thế rồi ban tổ chức lại giới thiệu : Mời em  Ngô Trọng Thành, thủ khoa trường đại học luật lên phát biểu, và chia sẽ kinh nghiệm cho các hậu bối của mình , các em hãy cho một tràn pháo tay nồng nhiệt nào" 

 Một chàng trai với đôi mắt đen huyền,dáng người cao to ,mang theo vẻ lãnh đạm , khoát trên mình bộ vest đen bước lên sân khấu, các học sinh nữ dường như vỗ tay ngày càng nhiệt liệt bởi khí chất, và vẻ đẹp của người con trai này, tôi ngây ngất nhìn theo bước chân của anh, lần đầu tiên tôi thấy tim mình đập loạn đến vậy, tôi đưa tay đặt lên ngực mình, chỉ sợ tim tôi nó sẽ nhảy ra ngoài bất cứ lúc nào cũng nên !! Bầu không khí ở khán đài dần yên tĩnh trở lại nhường chỗ cho Trọng Thành phát biểu : " chào các em , tôi là Ngô Trọng Thành , tôi nghĩ không có gì có thể cản được thành công của ta nếu chúng ta cố gắng hết sức, không bao giờ lùi bước với những khó khăn trước mắt, tôi đã làm được và tôi tinh các em cũng thế. " Anh vừa dứt lời, tiếng vỗ tay từ phía dưới không ngừng vang lên, giọng nói đó , dáng vẻ đó, con người đó, hình như đã khắc sâu vào tâm trí của tôi mất rồi, tôi đã thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên ư ?? 

Khi lí trí tôi đang đấu tranh dữ dội , thì cảm giác khiến tôi bỗng giật mình trở về với thực tại, bởi người đứng trên sân khấu đó tựa như đang nhìn tôi, đôi mắt đen trầm lặng kia nhìn tôi đăm đăm, có lầm hay không?? Có phải tôi có hành động gì gây chú ý khi đang mơ màng không, hay nhìn tôi ngốc nghếch mà anh đăm chiêu nhìn tôi đến vậy. Tôi hi vọng là không có chuyện gì xấu hổ, anh nhìn tôi lâu thế sẽ khiến tôi ngại chết mất. "Đừng nhìn nữa , please !! đừng nhìn em nữa !! " tôi nắm chặt tay cầu nguyện mọi chuyện trôi qua mau, bài phát biểu hãy mau chóng kết thúc... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro