Chap 15
Jungkook gật đầu cảm ơn bác tài, mãi sau khi người đó đi được một lát, Jungkook mới quay lại xem Yujin. Cô đã khóc thành cái mặt mèo, mặt mũi đều lem nhem nước mắt cả.
"Có sao không? Đêm hôm mà đi đâu đấy?" - Jungkook vừa nói vừa lấy tay áo lau nước mắt
"Mình đi tìm anh trai"
"Anh trai ở đâu mà tìm?"
"Ở Seoul"
Jungkook nghe xong thở dài một tiếng
"Cậu biết từ đây tới Seoul mất bao lâu không? Gần 3 tiếng đấy"
"Xa thế á? Mình cứ nghĩ nó sẽ gần lắm"
"Cũng may cậu còn chưa lên tàu điện ngầm"
Yujin nhìn lại Jungkook lúc này đã mồ hôi nhễ nhại, cậu đã thực sự chạy đến đây rất nhanh.
"Cậu đến đây vì mình sao?"
"Còn phải hỏi à? Đột nhiên đang yên đang lành cậu nhắn cái tin như vậy, dọa tôi sợ chết"
"Tại mình sợ thật"
"Yujin"
"Hửm?"
"Làm tốt lắm" - Jungkook vừa xoa đầu vừa nói
Jungkook vừa khen cô? Lại còn xoa đầu cô nữa? Không phải nằm mơ chứ, tên mặt lạnh này sao đột nhiên lại nhẹ nhàng như vậy.
"Về thôi"
"Ơ nhưng mà" - Yujin kéo vạt áo của Jungkook lại
"Sao?"
"Mình đói bụng quá, đi ăn được không?"
"Không"
---
"Wow, món này tên là gì?"
"Chả cá"
"Còn cái kia, nghe mùi thơm quá, có thể kêu thêm cái đó không?"
"Tùy cậu"
Jungkook không ăn, chỉ ngồi nhìn Yujin đang vui vẻ thưởng thức đồ ăn, chắc cô khóc đến cạn hơi nên giờ ăn khỏe hơn bình thường gấp mấy lần, nhìn qua chắc không ai đoán được ban nãy cô còn run sợ đủ kiểu, giờ lại bình thản ngồi đó ăn uống.
"Cậu không ăn hả?"
Yujin đưa một cái que chả cá đến trước mặt Jungkook
"Không ăn, cậu ăn đi"
"Mà cậu cứ nhìn làm mình ngại quá, mình không ăn được"
"Cậu sắp dọn luôn cái tiệm người ta còn bày đặt ngại gì nữa"
"Hứ, hổng ăn thì thôi"
Jungkook để ý Yujin đã nổi da gà từng cơn vì thời tiết âm độ bên ngoài, cô chỉ mặc mỗi bộ đồng phục, cũng không có gì khoác thêm. Cậu liền cởi áo khoác của mình đưa cho cô
"Khoác vào đi"
"Ồ, cảm ơn nha. À mà thôi, mình không mặc đâu"
"Sao vậy? Cậu lạnh đến nổi da gà rồi kìa"
"Mình không thích mặc chung đồ của người khác"
"Áo này mới giặt, tôi cũng mới tắm rửa"
"Không phải, cậu cho người khác mặc rồi mà, mình sẽ không mặc cái này đâu"
Jungkook ngẫm lại một chút, ra là cái áo này lúc trước cho Ga Eul mượn, chắc Yujin có nhìn thấy, nhưng dù vậy cậu là con trai, cũng không nên để con gái chịu lạnh. Jungkook đứng dậy đi qua chỗ Yujin tự mình choàng áo cho cô.
"Đã nói là không.."
"Yên, lo ăn đồ của cậu đi"
"..thích rồi mà"
Yujin tuy không vui lắm nhưng vẫn ngồi yên không dám quấy nữa, dù gì cũng phải có Jungkook cô mới về nhà được, nên giờ vẫn phải ngoan ngoãn một chút.
Ăn xong Jungkook đưa cô về, giờ này đã gần 9 giờ tối, trên đường lại còn mưa lất phất, quán ăn nằm trong một con hẻm nhỏ nên hai người phải đi bộ ra đường lớn. Yujin để ý thấy Jungkook chỉ mặc vỏn vẹn có cái áo thun trắng, lại còn mỏng như giấy, Yujin cởi áo khoác ra.
"Làm gì vậy?"
"Tụi mình mặc chung đi"
Jungkook đứng hình chốc lát, còn chưa hiểu ý của Yujin, cô đã nói tiếp.
"Cậu cũng lạnh mà, ở đây còn có mưa nữa"
"Tôi không sao, người tôi ấm lắm"
Yujin không tin, giật lấy tay của Jungkook cầm thử, rõ là tay cậu đã lạnh như băng. Jungkook giật mình rút tay lại, miệng bắt đầu lắp bắp
"Tôi đ-đã nói là không sao rồi"
"Cái áo này to mà, bọn mình mỗi đứa một tay đi"
Yujin không nghe lời, cởi áo khoác ra đút một bên tay, bên còn lại đưa cho Jungkook, dù không biết làm vậy có ấm hơn bao nhiêu không, nhưng ít ra Yujin thấy như vậy Jungkook vẫn có gì đó che chắn cho.
"Cậu thật là.."
"A, taxi kìa"
Yujin vẫy vẫy chiếc taxi, cả hai cùng lên xe, Yujin đọc địa chỉ nhà của mình cho tài xế. Chỗ Yujin đi cũng hơi xa nhà nên tầm 40 phút sau tài xế mới có thể đưa cô đến trước cổng, quản gia vừa thấy cô liền lập tức chạy ra.
"Cô chủ, cô đi đâu vậy, tôi gọi cho cô không được, ông bà chủ mà biết sẽ mắng tôi mất"
"Cháu xin lỗi, cháu muốn đi tìm anh Jimin nhưng bị lạc đường"
"Cô chủ tự tìm đường về sao?"
"Là cậu ấy dẫn cháu về"
Bác quản gia nhìn vào trong xe, Jungkook cũng lễ phép gật đầu chào hỏi.
"Cậu nhóc đó.."
"Chúng cháu là bạn"
Yujin quay người vào nhìn Jungkook
"Cảm ơn cậu đã đưa mình về nhé, áo khoác trả cậu này"
"Vậy tôi về đây"
"Được, tạm biệt"
Jungkook đóng cửa xe, đọc địa chỉ cho bác tài xế chở về nhà mình. Yujin nhìn theo chiếc xe được một lúc thì bị bác quản gia cắt ngang
"Cô chủ, phải mau vào trong thôi, trời đã trở lạnh rồi"
"Vâng"
Lúc vào trong nhà, Yujin vừa lên phòng cắm sạc điện thoại liền nhận được cuộc gọi của Jimin.
"Nhóc tì, làm gì mà anh gọi chiều giờ không được thế?"
"Em.. đâu có làm gì"
"Vậy sao không trả lời điện thoại, em còn gửi anh định vị, em định đi đâu thế?"
Yujin nhìn Jimin trong điện thoại bình thản, còn không biết em gái đã bị lạc đường ở ngoài cả đêm, cô có chút bực bội "Còn chẳng phải đi tìm anh tạo bất ngờ sao?" .
"Giờ em đi tắm đây, tắt máy nhé"
Jimin chưa kịp hỏi thêm câu nào, màn hình đã hiện lên kết thúc cuộc gọi.
"Con bé giận dỗi gì à?"
"Không biết, chắc đang bực bội gì đó"
"Cũng đúng, con bé cả tuần nay chỉ ở nhà có một mình, khó chịu cũng phải"
"Cậu hiểu em gái tôi quá nhỉ, Taehyung"
"Cũng là em gái tôi mà"
"Ai nói? Yujin chỉ được phép là công chúa của một mình Park Jimin này thôi"
"Rồi, không dám giành"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro