Người Thương
Em!
Người con gái thầm lặng , tôi cất giữ bóng hình thầm kín.
Là nơi tận đáy của yêu thương.
Em!
Tôi muốn gọi em, bằng một nhiệt huyết, bằng cả tấm chân tình tôi gửi gắm tâm tư.
Chờ em, tôi chờ em...
Hỏi rằng trong cơn mưa dường như tôi thấy giọt nước mắt tí tách , tí tách rơi.Là bởi vì hỡi em, là tại sao em hỏi!
Đôi mắt em sáng ngời tinh anh, tôi biết em cũng cất dấu tình cảm với tôi !
Mà sao đời khốn khổ , tình ta chẳng một chỗ dung thân.
Em còn nhớ không, tôi hay chờ em ở ngã ba đường nhỏ.
Chờ em chờ đến hoa cũng tàn.
Vẫn chờ em dù biết còn xa lắm, vẫn chờ em cho dù tim héo mòn.
Phải chăng là một mối tình xưa cũ!
Biết đâu rằng là mối tình tai ương!
Em về đi lữ khách đường xa vắng!
Để mình tôi cát bụi vướng đôi chân.
Kẻ tình si nay bỏ mặc cuộc đời!
Không còn sức để đợi chờ em nữa!
Chúc cho em một đời được bình an!
Những tưởng chừng tôi và em hạnh phúc!
Nay đoạn tình bi ai, không thể cất.
Lệ em hoen cùng miền kí ức!
Hồn tôi về với miền đất chân phương!
Mong cho em gia đình hạnh phúc!
Đứa trẻ nhỏ cất bước vững tương lai!
Chúc người thương bên em mãi mãi!
Lúc tôi về cỏ dại đã phủ dày!
Mưa đang rơi tí tách ngoài hiên vắng!
Tôi đang chờ hình bóng của người thương.
Chỉ sợ rằng lúc em thật sự đến, chân tôi nặng, hồn tôi xa!
Em tha thứ cho tôi , lỗi lầm không bù đắp!
Làm ơn hãy nhìn tôi không còn tia lửa gắt!
Tim tôi quặn , ngàn năm như thắt chặt!
Để một đời tôi day dứt khôn nguôi!
Tình ta chẳng giống tình ca!
Tình ta thôi chỉ như là mộng chiêm.
Gửi em nơi chân trời xa vắng!
Gửi nắng về cho người tôi thương.
Hướng dương,20/4/2022.
(Gửi người thương)
Chờ em , chờ đến hoa cũng tàn!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro