Phần 3: tự tiếu phi tiếu
" Lệ Châu lớp trưởng. Bạch Dĩ Nhiên???!!! Sao cậu lại đi cùng với Lệ Châu lớp trưởng?!!!" Dương Bảo Khánh nghi ngờ nhìn Lệ Châu và Bạch Dĩ Nhiên đang đứng sau cô với một bên mắt bị thâm như gấu trúc banđa.
" hì hì, không có gì đâu Dương đồng học, chỉ là không may té ngã ấy mà." Bạch Dĩ Nhiên ha ha cười trả lời. Nghe câu trả lời của cậu, Dương Bảo Khánh chán chảy ba vặt đen. Có ai nói cho cậu biết ngã mà có thể bị thâm ở mắt như thế này không.
Dương đồng học tất nhiên không tin lời nói dối của bạch dĩ nhiên,nhìn thấy cô lạnh nhạt đứng đó thì hiểu ra phân nửa. Lệ châu lạnh nhạt hỏi dương bảo khánh trình tự biểu diễn rồi mau chóng đi về phía cánh gà. Từ lúc bước chân vào trường đến giờ cái con đỉa này cứ bám theo cô gì là " Châu Châu lâu rồi không gặp" " Châu Châu, nghe nói bạn đi thi tiếng pháp, bạn thật giỏi nhal" " Châu Châu, cho mình số điện thoại đi mà" " Châu Châu, mình sẽ làm vễ sĩ cho cậu, sẽ không cho một ai mom men đến gần cậu" v...v.....v...... bên tai cô vo ve khiến cô tức giận đấm cho cậu một đấm, thế nhưng chắc là não cậu ta có vấn đề cứ bám dai cô hơn.
Mặc kệ Bạch Dĩ Nhiên gọi với theo, Lệ Châu mau chóng đi đến phía sau cánh gà thay quần áo và giúp mọi người make up chuẩn bị cho tiết mục văn nghệ.
Đồng hồ điểm tròn 8h, Dương Bảo Khánh nhận vai trò là một người MC kiêng phiên dịch đứng trên sân khấu.
Hiệu trưởng cùng phó hiệu trưởng dĩ hiên tặng hoa, tiếp đến là bài diễn thuyết của phó đoàn trưởng liễu hạnh.
" tôi đại diện trường KW đến nước bạn để cùng giao lưu. Thực sự thì tôi thực không muốn, giao lưu và so tài với một nước đã làm nô lệ hơn một nghìn năm thực mất mặt. Nhưng biết làm sao được........................................." bài diễn thuyết rất dài, sử dụng mọi ngôn từ hạ nhục nước S nhưng cô ta nói bằng tiếng trung, mọi người ở đây sao có hiểu, mà co hiểu thì cố nhẫn nhục không lên tiếng.
Dương đồng học hiểu dõ nhất những lời liễu hạnh nói nhưng chả nhẽ cậu muốn dịch y nguyên sao? Lời dịch của cậu bỏ những từ nên bỏ và thêm những từ nên thêm khiến cho các đồng học vỗ tay vang dội.
Trầm Mộc anh cũng hiểu lời sỉ nhục trắng trợn đó, nhưng nó cũng dõ dàng là sự thật. Anh không thể tìm được từ nào để phản bác. Lệ Châu cũng hiểu hoàn cảnh của Dương đồng học cùng thầy mặt than nhưng cô không đồng ý với thái độ và hàng động thờ ơ như vậy với những lời sỉ nhục trắng trợn ấy. Quê hương đất nước của cô, không phải là thứ người khác muốn chửi là chửi, sỉ nhục là sỉ nhục.
" để đánh đổ nước S cổ đại đã lừa tình một người con gái thuần khiết, thiện lương ai ai cũng biết là ai. Sông bạch đằng chứng nhân lịch sử năm xua nay còn nguyên đó. Cắt tóc cạo đầu chạy trốn đâu phải ai cũng có gan làm. Liễu hạnh phó đoàn cô thấy đúng không?!!!" cầm micro đi lên sân khấu, cô tự tiếu phi tiếu nhìn liễu hạnh.
Dưới khán đài mọi người ngạc nhiên khi thấy lệ châu đi lên dùng tiếng trung thuần thục nói chuyện với liễu hạnh. Lệ châu tuy không hay xuất hiện nhưng danh tiếng của cô vang xa toàn quốc, là ước mơ của nghìn người, là mục tiêu của tất cả đồng học nữ, là người tình trong mộng của đồng học nam. Cô hiện thân cho chân lý. Thế nhưng hôm nay cô lại đột ngột xuất hiện trên khán đài, điều đó chứng minh những lời của đồng học trung thấp bé kia không hay ho như những lời dịch khiến cho lệ châu đồng học phải lên tiếng.
Nghe câu hỏi của cô, liễu hạnh không nghĩ sẽ có người nghe hiểu cũng nhu dám đứng dậy phản bác lời cô. Lời lệ châu trúng chỗ đau của người trung khiến mặt cô đen lại, đang định phản bác và nói về sự vô lễ của cô thì
"liễu hạnh đồng học. Bạn có thực là 17t không vậy? Mình thực nghi ngờ nha, trông bạn giống học sinh lớp tám quá nên chúng ta xưng chị em nhá!!" người trung có nỗi đau lớn nhất là chiều cao, chỉ cần nhìn liễu hạnh là biết ngay, cô ta còn thấp hơn cả cô nửa cái đầu đấy.
Thực ra ở trung chiều cao của liễu hạnh như vậy là thuộc trung bình rồi, nếu so sánh với chiều cao trung bình của S thì có kém hơn một chút . nhưng cố tình lệ châu cao hơn bạn đồng lứa nên mới có sự việc thấp hơn nửa cái đầu. Lệ châu thấy khuôn mặt đen hơn đít nồi của liễu hạnh thì vui vui vể vẻ nhường sân cho dương đồng học trở về cánh già, khi đi không quên nhỏ tiếng nói với liễu hạnh " em liễu hạnh, trình độ này, đức hạnh này thực sự khiến chị nghi ngờ em là đứa trẻ có cha sinh không có mẹ dưỡng nha. Đạo lý chủ khách có vẻ như là zero nha!" cô tặc lưỡi tiếc rẻ rồi ánh mắt cảnh cáo dương đồng học tốt nhất an phận dịch cho đúng.
Dương bảo khánh trột dạ, lúng túng tiếp trục buổi giao lưu. Cô hết nhiệm vụ, nói đúng hƠn là dù có cô cũng không có hứng làm.thu gọn đồ trỏ về nhà, cô có lịch sang hàn, có lẽ ít nhất trong thời gian 2 tuần sẽ không có mặt tại trường. phải nhắn tin báo cho trầm mặt than cùng dương kiêu căng một chút, nhưng có lẽ không cần:
" cảm ơn em vì những lời nói vừa rồi" trầm mộc đi đến chỗ cô, hơi lúng túng nói ra lời cảm ơn.
" không cần, đó là trách nhiệm của em mà. Em có việc sang hàn, trong thời gian 2 tuần này sẽ không có mặt ở trường. đây là lịch trình cũng như nhiệm vụ của lớp trong thời gian tới phải làm, nhờ thầy đưa hộ Dương bí thư. Nhân tiện em vẫn muốn nói với thầy là em muốn từ chức lớp trưởng và đề cử Dương bí thư. Vì một số việc, em không thể đến lớp thường xuyên, năm tới có lẽ em sẽ đi du học. Nên để Dương bí thư đảm nhiệm chức lớp trưởng thì sẽ tốt hơn rất nhiều, em đã nói chuyện này với thầy hiệu trưởng, thầy ấy nói được. Em phải đi trước. Tạm biệt thầy"
Trầm mộc không còn từ gì để nói với đứa học trò này của mình. Cử nhiên đề nghị lại vấn đề cô không muốn làm lớp trưởng, thế thì thôi đi, có lời ok của hiệu trưởng rồi còn hỏi anh có đồng ý hay không. Anh có thể nói không sao?!!
" vậy em đi an toàn"
Cô tự tiếu phi tiếu bước đi qua thầy mặt than. Lần này làm anh không thể mở miệng từ chối khiến cô hả hê, ai bảo cô đề nghị từ chức lớp trưởng bao nhiên lần mà cũng chỉ một câu "nếu em tìm được ai đủ năng lực làm thì cư nhiên là có thể".
Đừng có hỏi vì sao không nói dương bí thư, cô đã từng đề cử nhưng " em nghĩ với tính cách kiêu căng, tự phụ,mắt cao hơn đầu ấy có thể??!" đề cử ai, trầm mặt han đều nói mặt tiêu cực, cô không thể không ôm cục tức to tướng ấy trở về được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro