Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Hoa Tử Đằng Và Nỗi Đau Khôn Cùng (Hết)

Zephys đứng lặng dưới bóng hoa tử đằng, cảm giác như một phần trong mình đang dần tan biến. Cậu nhớ lại những ngày tháng hạnh phúc bên Nakroth, khi mọi thứ vẫn còn tươi đẹp và tình yêu của họ tràn ngập. Nhưng giờ đây, mọi thứ đã thay đổi. Tình yêu ấy không còn, chỉ còn lại những ký ức mà cậu không thể chạm tới.

Ngày qua ngày, Zephys vẫn đứng dưới hoa tử đằng, những cánh hoa trắng tím nhẹ nhàng rơi xuống, tựa như những giọt nước mắt chưa kịp rơi từ mắt cậu. Cậu không thể ngừng nhớ về Nakroth, về người đàn ông đã từng là tất cả với cậu.

Một buổi chiều, khi ánh hoàng hôn đỏ rực nhuộm cả bầu trời, cậu nghe thấy một âm thanh nhẹ nhàng, như một tiếng gọi từ phía sau. Khi quay lại, Zephys chỉ thấy một bóng dáng mơ hồ trong làn sương mù, người ấy... là Nakroth.

"Anh... không thể," Zephys run rẩy, tim cậu đau nhói. "Anh... đã đi rồi mà."

Nakroth mỉm cười nhẹ nhàng, đôi mắt đỏ như ruby của anh chứa đựng một nỗi buồn không thể nói thành lời. Anh bước đến gần Zephys, nhưng ngay khi anh chạm vào tay cậu, cả hai bị một làn sóng đau đớn cuốn đi, như thể thời gian không thể nào níu giữ.

"Zephys..." giọng Nakroth thật khẽ, "Anh sẽ mãi bên em, dù em có đợi bao lâu."

Cậu muốn nói gì đó, nhưng cổ họng nghẹn lại, không thể thốt lên một lời. Cảm giác mất mát, sự đau đớn không thể diễn tả đã khiến mọi cảm xúc của cậu đổ vỡ. Dưới bóng hoa tử đằng, nơi tình yêu vĩnh cửu chỉ là một điều ước, cậu hiểu rằng đôi khi, tình yêu thật sự không thể chiến thắng được số phận.

Và rồi, trong khoảnh khắc đó, Zephys cuối cùng đã buông xuôi, để những giọt nước mắt cuối cùng của mình rơi xuống, hoà cùng những cánh hoa tử đằng. Cậu biết rằng, dù Nakroth không thể ở lại, tình yêu ấy sẽ mãi ở trong trái tim cậu, dù có phải chịu đựng đau đớn đến đâu.

Kết

Cánh hoa tử đằng vẫn tiếp tục rơi, như những lời hứa bị lãng quên theo thời gian. Zephys ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, đôi mắt tím nhạt nhìn theo hình bóng Nakroth mờ dần trong ánh sáng mờ ảo. Cậu biết rằng tình yêu này đã kết thúc, nhưng trong những giấc mơ của mình, Nakroth sẽ luôn sống mãi.

Và dưới bóng hoa tử đằng, Zephys vẫn đứng đó, chờ đợi... mãi mãi.

Hết truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro