Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chờ

Ta dùng cả đời để yêu chàng , dùng tuổi thanh xuân người con gái để chàng yêu .
Đến lúc chàng chuẩn bị động tâm , nữ tử đó quay về .
Ngày ta được gả vào phủ của chàng , tất cả điều rất lạ . Chỉ có chàng là quan tâm ta , chàng thường kể cho ta nghe về một nữ tử .
Chàng nói nữ nhân đó rất yếu đuối , rất xinh đẹp . Thêu thùa may vá đều rất giỏi ,
Ta im lặng nghe chàng nói tâm ta đau đớn vô cùng , thử hỏi thế gian này có ai không đau khi nghe nam nhân mình yêu kể về nử tử khác .
Chàng rất hay nhìn vào mắt ta , rồi nhẹ nhàng ôm ta . Ta cảm nhận được chàng ôm rất chặt giống như sợ mất ta , lúc đó ta rất hạnh phúc .
Hằng ngày chàng lên triều , ta ở phủ nấu chờ chàng về dùng bửa .
Trời chuyển lạnh ta may cho chàng chiếc áo long , chàng vui vẻ khoác vào .
Ta rất nghịch hay chạy chơi ngoài hoa viên , có lần bị thương ở mặt chàng liền mắng ta rất nặng .
Mặt là của ta , ta còn chưa khóc chàng đã mắng đến ta khóc .
Thấy ta khóc chàng liền ôm ta vỗ ta vì vậy mà không giận chàng .
Ta cứ nghĩ rồi chàng sẽ yêu thương ta cả đời .
Cho đến khi chàng đưa về một nữ tử giống ta đến bảy tám phần , ta bắt dầu kinh hải .
Ta nghe tiếng tim mình quên đập một nhịp ,ta nghe được tiếng máu chảy ở tim .
Khoảng khắc đó lồng ngực của ta đau đớn vô cùng .
Ta dần hiểu ra , chàng lấy ta vì ta giống nàng ấy .
Chàng nhìn mắt ta giống như nhìn nàng ấy  .
Không phải chàng lo ta bị hủy nhan , mà chàng lo sau này ta không giống nàng ấy .
Từ ngày nàng ấy xuất hiện chàng chưa từng đến phủ của ta , ta nhìn tuyết rơi trước phủ mà cười .
Ta cười cho ta ngốc , ta cười cho số phận đùa cợt mình .
Có một lần nàng ấy đến , ta vui vẻ tiếp chuyện bỗng dưng nàng ta lất trà hất vào mặt mình rồi hét toán lên .
Chàng liền đến không nói không rằng mà tán ta , lúc đó ta đau . Mà vết thương trong tâm ngày càng nặng .
Chàng nói ta là nữ nhân lòng dạ độc ác . Chàng phạt ta quỳ ngoài sân 3 canh giờ .
Ta đợi chàng ôm nữ tử đó đi liền ra phủ quỳ , hôm đó là gần cuối năm trời rất lạnh .
Ta nhìn tuyết rơi phủ đầu ta lạnh , lạnh thấu tâm can .
Ta giận , giận chàng không hỏi đầu đuôi đã đánh ta .
Nước mắt ta bất giác rơi xuống , ta ngất đi khi nào không hay .
Những ngày tháng sau đó , ta lúc nào cũng ở trong phòng .
Ta dần quên mất nụ cười , nụ cười mà ta nghĩ cả đời sẽ theo ta .
Có một lần ta dạo hoa viên nhìn thấy nàng đến gần ta rồi nhảy xuống hồ .
Lúc đó gia nhân liền là hết cứu nàng , ta trên bờ vô cùng lo lắng .
Nàng ấy bị sốt chàng liền đến tìm ta mắng , chàng sai người đánh ta .
Ta vì vậy mà bị thương nằm trên giường hơn cả tháng .
Cuối cùng chàng cũng đến tìm ta , chàng nói chàng sẽ lập thiếp ta chỉ mỉm cười .
Tâm ta rất lạnh , tâm ta bệnh rồi chàng biết không .
Cả thế gian này đều không có thuốc .
- Vương gia , từ khi nào chàng muốn nghe ý kiến của ta , ta không đồng ý chàng có không lập thiếp không ?
Chàng rất tức giận khi nghe ta nói liền hất tay bỏ đi, ta trên giường nhìn bóng chàng khuất sau cách cửa . Nước mắt bất giác rơi theo nam nhân của ta , chàng có yêu ta không . Hay là vì ta có khuôn mặt giống nàng ấy .
Ta tháo trâm gạch lên mặt mình một đường thật lớn , ta muốn chàng nhớ ta không giống nàng ấy .
Cả phủ náo lên vì ta tự mình hủy nhan , ta sao đó trốn trong phòng không gặp chàng .
Ta không muốn thấy chàng nữa , cả đời này không muốn thấy .
Ta khóa cửa không gặp chàng liền đạp cửa bước vào , chàng nhìn ta thu mình trong góc phòng .
Chân chầm chầm bước lại .
- Ta không muốn thấy chàng , chàng đi đi . Còn nữa ta đã không còn dung nhan , chức vương phi ta không cần nữa .Ta chỉ mong rời khỏi nơi này .
Ta lần đầu muốn rời khỏi chàng , ta lần đầu nhìn ánh mắt phức tạp của chàng .
Chàng tức giận cho người nhốt ta .
Bên cạnh chàng ta không thể , bỏ đi cũng không xong .
Ta sống như một tội nhân , ta muốn kiềm nước mắt liền cắn lên tay mình .
Lâu dần thành thói quen tay ta đầy vết thương .
Chàng đến thăm ta đem cho ta rất nhiều thức ăn , mặt ta lạnh tanh không còn sức sống nhìn chàng .
- Vương Gia ngày mai ta mất chàng có buồn không .
Chàng im lặng nhìn ta xanh xao .
- Vương Gia sắp tới sinh thần của ta rồi chàng hứa đưa ta đi coi pháo bông chàng nhớ không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hatu