Chương 17: Cậu ta ôm tôi
Buổi sáng hôm sau, đoàn làm phim công bố đoạn video đấu võ kia:
@phim truyền hình Thiên Vấn: Có bạn nói Tinh ca không có ảnh tạo hình, vậy video tạo hình có được không? Mại dô, video gốc chưa qua chỉnh sửa, không đẹp phát khóc coi như tôi thua!
Dân mạng chưa từng xem thường Mạnh Tinh Chu, nhưng quan điểm như này vẫn khiến mọi người ngạc nhiên, khu bình luận các loại tui tới, tui còn được, tui xong rồi:
【thần linh ơi, đây là hóa trang thần tiên gì! Tống Thần có nhảy lên cũng không tới gót chân anh ấy! Đoàn phim tại sao không mời anh ấy ngay từ đầu? Đánh mông mấy người! [ giận dữ ]】
【chào cả nhà, đây là Mạnh Tinh Chu chồng em, đóng vai Tiêu Dật, phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long*, mong mọi người chiếu cố [ cười to ]】
(*Nhẹ nhàng như chim hồng bay, uyển chuyển như rồng lượn. Hai câu thơ trích trong Bài phú về nữ thần sông Lạc của Tào Thực)
【đám yêu tinh này tránh ra! Đừng cản ta! Ta phải ôm lão công về nhà!!!】
【chủ quán, bán cho cái lồng gà, lớn một chút, chất lượng chút, mặt lạnh nhạt.jpg 】
(*cũng k hiểu đây là cái trend gì)
Ban đầu chỉ là fans mặt và fans nguyên tác hoa si hít nhan sắc, mãi lúc sau có một tài khoản hơn trăm nghìn fans cắt một đoạn kịch bản 《 túy Xích Bích* 》:
(*đại để là uống rượu luận bàn aka đánh nhau. Túy là uống rượu; Xích Bích là một trận đánh lớn trong Tam Quốc chí, trận đánh này quyết định cục diện chia ba thời Tam Quốc.)
Ta huy kiếm xoay người, máu tươi như môi đỏ.
Tiêu Dật tay cầm nhánh đào, cặt mắt đẹp đẽ nhìn về phía bên cạnh người, màn ảnh chuyển tới ánh mắt của Tiết Kinh vừa ngạc nhiên vừa kinh diễm, theo sát đó là Tiêu Dật trang phục đỏ như máu phi người lướt lên, lấy cành đào làm kiếm, lao về phía Tiết Kinh......
Cộng đồng mạng như phát hiện ra vùng đất mới:
【cái đoạn này, tuy Tiết Kinh bị đuổi giết đến mặt xám mày tro, không nhìn ra nổi thịnh thế mỹ nhan của Nguyệt thần, nhưng cảnh đánh nhau này nuột quá 】
【cảnh đánh đấm chỉ là chuyện nhỏ, mấy người nhìn hỗ động kia xem, mấy người xem đối thủ xem, chậc chậc chậc 】
【mấy mẹ gọi Tiêu Dật là lão công, cẩn thận Tiết Kinh lấy bảo kiếm cạo trọc mấy người đấy [ cười trộm ]】
【Tiêu Dật là của Tiết Kinh, nhưng Kinh Dật là của chúng ta, là của toàn thế giới! 】
【hu hu hu, ta ngày đêm mong ngóng các ngươi cưỡi tường vân bảy màu đến cưới ta, kết quả là các ngươi đến với nhau? [ khóc lớn ]】
Quyển sách này rất có danh tiếng, fan nguyên tác rất đông, hơn nữa xem náo nhiệt không chê nhiều là thú vui của cư dân mạng; lực lượng mới fans cp của Tiết Kinh x Tiêu Dật xuất hiện, Ánh Trăng và Ngôi Sao muốn khống chế bình luận* cũng khống không được, chỉ có thể bất đắc dĩ một lần lại một lần nhắc nhở: Gán ghép cp nhân vật tùy mọi người, nhưng chớ gán cả diễn viên!
(*nguyên văn là "khống bình", còn có cách gọi khác là "không bình": chỉ hành động lực lượng fans của một ngôi sao khống chế bình luận bằng cách nhấn like các bình luận tốt đẹp để đẩy bình luận đấy lên đầu, các bình luận không tốt thì không phản ứng hoặc report để tránh xuất hiện nhiều; tạo xu hướng cho các bình luận tiếp theo.)
Fans cp Kinh Dật được nhắc nhở: Hiểu mà hiểu mà, quy củ đều hiểu ^_^
Quay đầu lại tag Thuyền Giang Chu.
Diễn đàn vốn chỉ có mấy chục người sống ẩn dật nhanh chóng bành trướng, ban quản trị lập một cái Super talk* trên Weibo, chuẩn bị chiến trường chính sau này.
(*'Siêu thoại' hay 'đề tài siêu cấp', chức năng tương tự như group trên facebook)
Giang Nguyệt Sơ dùng acc phụ "ánh trăng đẹp nhất chân trời" đăng ký, cũng gửi mấy cái đoản văn trước đó sáng tác lên, lấy thân phận tác giả đồng nhân văn để tiến vào trong Super talk mai phục.
Hắn thầm sung sướng, cảm thấy manh cp của mình tiền đồ sáng sủa vô tận, đồng thời cũng cảm thấy áp lực rất lớn —— nhiều người gào khóc đòi ăn như vậy, hắn về sau càng phải nỗ lực phát đường, nỗ lực ra văn!
##
Suất diễn của Tống Thần rất nặng, chỉ sau Giang Nguyệt Sơ, bây giờ toàn bộ phải quay lại, lượng công việc rất nhiều, Mạnh Tinh Chu dường như cơ hội để thở ra một hơi cũng không có.
Tính cách của hắn bình thường không tốt, động một chút là dỗi thiên dỗi địa, đập bàn đá cửa; ở trên phim trường lại dường như thay đổi thành một người khác; nói là không ngại khổ cực, chịu thương chịu khó cũng không quá; một phân cảnh có dù có chút nào không hài lòng là một cái lại một cái quay lại; có đôi khi đạo diễn cảm thấy ok rồi, bản thân hắn lại cho rằng mình chưa phát huy hết toàn bộ, liền chủ động yêu cầu làm lại; theo đuổi hoàn mỹ tới nông nỗi gần như là soi mói, cả Giang Nguyệt Sơ cũng thấy thẹn không bằng hắn.
Cứ như vậy, mỗi ngày quay xong, thường xuyên sức cùng lực kiệt. Mỗi tối Giang Nguyệt Sơ đều nhét cho hắn một thanh chocolate, tinh lực tên kia khôi phục cũng nhanh, lúc đóng máy nằm liệt như cá chết, một thanh chocolate thôi lại đầy máu sống lại, nhảy nhót tung tăng.
Không bao lâu hai hộp hàng dự trữ của Giang Nguyệt Sơ liền thấy đáy.
Làm một công, sao có thể để tức phụ* cạn lương thực? Y gọi Trình Tiểu Phương , đưa một cái hộp chocolate không cho hắn, "Cậu tới cửa hàng thực phẩm nhập khẩu miễn thuế trong thành phố mua mấy hộp giống vậy đi."
(*cách gọi vợ. Khác với 'lão bà' ở chỗ, tức phụ cũng có thể dùng để người ngoài gọi, ví dụ như mẹ chồng gọi con dâu, hàng xóm gọi cô dâu; còn lão bà chỉ có chồng mới được gọi.)
Trình Tiểu Phương ngạc nhiên mở to mắt: "Anh, sao đột nhiên lại ăn chocolate?"
Giang Nguyệt Sơ tận lực giả bộ như không có gì mà nói: "Anh không ăn, đưa những người khác."
Trình Tiểu Phương mơ mơ màng màng nghĩ nghĩ, đột nhiên kêu to: "Oa, anh không phải là......"
Nhân ra ánh mắt của Giang Nguyệt Sơ mang theo sát khí, hắn lập tức liền nhát, khẽ meo meo nói: "Chocolate là đồ đưa cho con gái nha, không phải anh định tìm chị dâu cho em trong đoàn phim đấy chứ?"
Giang Nguyệt Sơ lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, làm bộ chuẩn bị gọi điện thoại cho Trần Phi Nhiên: "Anh phải đổi trợ lý thôi."
"Em đi mua ngay lập tức!"
Trình Tiểu Phương đã hiểu ý, biểu đạt thái độ xong liền câm miệng, thuận tay làm động tác kéo khóa miệng, trong lòng nhanh chóng điểm qua từng nữ diễn viên trong đoàn phim.
Tiểu hoa xinh đẹp trẻ tuổi cũng có mấy người, nhưng trừ Lý Thiến ra, địa vị danh tiếng đều kém xa, chẳng lẽ là cùng với bạn nối khố Lý Thiến ngoài ý muốn tóe lửa tình?
Chậc, tình yêu ấy à, thật là kỳ diệu, cảm giác này,nói đến là đến!
##
Ở phương diện mua sắm Trình Tiểu Phương có thiên phú dị bẩm, hắn không chỉ mua được đồ Giang Nguyệt Sơ yêu cầu, còn mang về hai hộp bánh đang nổi là macaron và cookies cầu vồng, lúc về bừng bừng khí thế tranh công xin thưởng, nói đây là vũ khí sắc bén tán đổ phái nữ!
Giang Nguyệt Sơ gõ thủng đầu hắn, khiến hắn né được bao xa thì né bấy nhiêu.
Hôm nay cũng kết thúc công việc cùng nhau, Mạnh Tinh Chu theo quán tính theo tới phòng Giang Nguyệt Sơ, trước tiên đối diễn cảnh ngày mai, Giang Nguyệt Sơ không chút để ý mở hộp macaron kia ra, Mạnh Tinh Chu lập tức tinh thần tỉnh táo.
Hắn ham ăn, cũng biết ăn, đối với các địa điểm mỹ thực trong thành phố nắm rõ như lòng bàn tay: "Cái này mua ở cửa hành bánh ngọt thủ công ở trung tâm mua sắm Hoa Duyệt phải không, chủ cửa hàng đó cũng là bếp trưởng luôn, từng tới Pháp và Nhật Bản học làm đồ ngọt, ba loại điểm tâm ngọt kiểu Nhật, kiểu Pháp và Trung Quốc truyền thống phong cách hoàn toàn bất đồng mà hắn có thể dung hợp được, nghe có vẻ không tưởng tượng nổi, nhưng vị đúng thật là không tồi!"
"Vậy sao?" Giang Nguyệt Sơ cười điềm đạm, đẩy hộp bánh tới trước mặt hắn, "Vậy cho cậu."
Mạnh Tinh Chu nao nao, đôi mắt cười đến cong cong: "Muốn nuôi tôi hả, đối thủ?"
Trả lời chính xác, một trăm điểm!
Giang Nguyệt Sơ tiếp tục điềm đạm mà cười: "Thứ nhất là tôi sợ ăn nhiều đồ ngọt đau răng, còn thứ hai à, chẳng lẽ cậu không cảm thấy quan hệ của hai ta rất căng thẳng sao?"
Mạnh Tinh Chu ngẩn người, một lát sau hiểu ra, đây là nói quan hệ của hai người bọn họ trong mắt công chúng, đặc biệt là trong mắt fans.
Bọn họ danh tiếng ngang nhau, luôn luôn vương không thấy vương. Trước đây không có giao tình gì, nên cũng không có cọ xát; nhưng do cùng bước trên con đường diễn xuất, lại cùng thuộc một công ty quản lý, trong mắt mọi người nhất định phải là đối thủ cả đời không qua lại. Tuy trên giang hồ chưa ai chứng kiến bọn họ xung đột, nhưng chỗ nào cũng lưu truyền truyền thuyết bọn họ vung tay đánh nhau; thế cho nên mặc kệ ai gặp chuyện gì, phản ứng đầu tiên của fans là tìm người còn lại gây chuyện.
(*giải thích tại sao cùng một con đường cùng một công ty thì thành đối thủ k nhìn mặt nhau: là do có sự cạnh tranh về tài nguyên. Tài nguyên của công ty có hạn, phân cho người này thì người kia không có.)
Hắn trầm ngâm một chút, đột nhiên vươn cánh tay ôm lấy bả vai Giang Nguyệt Sơ, cầm di động tách một cái chụp chung một tấm, chụp xong buông y ra, lại tách một cái chụp hình hộp bánh macaron, vùi đầu soạn tin Weibo.
Giang Nguyệt Sơ vẻ mặt mộng bức vẫn còn đắm chìm trong cốt truyện vừa rồi, ngọa tào ngọa tào, Mạnh Tinh Chu ôm mình, tuy chỉ là ôm bả vai, nhưng vậy cũng vẫn là ôm a a, làm tròn còn không phải tương đương với động phòng sao?!
##
Một phút đồng hồ sau.
@ánh trăng sáng nhất bầu trời đêm: Cứu tràng* thật là vất vả hu hu hu, chỉ quay bổ sung đã mệt đến hộc máu [ sắp khóc ], may mà có đối thủ che chở, cho tôi ăn [ hạnh phúc ]
(*ngôn ngữ kinh kịch, khi việc diễn xuất xảy ra sai lầm, các nhân viên trên đài phải kịp thời ứng biến, bổ cứu để việc diễn xuất được tiếp tục. Từ này rất thông dụng trên internet, nhìn chung có ý chỉ ra tay giúp đỡ thay đổi tình huống trạng, thái không ổn.)
Bên dưới đúng là hai cái ảnh mới ra lò kia, tuy hoàn toàn là tùy tiện chụp bừa, không filter, không chỉnh sửa, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hai vị soái ca thần nhan nghịch thiên.
Giang Nguyệt Sơ lập tức lấy di động chia sẻ: Không sai, lão công của mấy cô về sau thuộc về tôi......
Phi phi phi, viết lung tung cái gì? Sửa!
@ diễn viên Giang Nguyệt Sơ: Không sai, lão công của mấy cô, sau này tôi che chở [ khốc ]
Mười giây trôi qua, ba mươi giây trôi qua, một phút đồng hồ trôi qua...... Fans ngày thường sóng sau tiếp sóng trước tranh nhau bình luận đầu nay đều giả chết.
Ngôi Sao: Ha hả, ca ca của chúng ta sao lại đáng yêu như vậy, không khí làm nũng với đồng sự trong đoàn phim cũng thật là manh quá, nhưng đối phương không có khả năng là đối thủ, ha ha hả, nhất định là do tôi mở máy sai cách, để tôi mở lại...... Thảo*!
(*cách đọc lái của thao)
Ánh Trăng: Ha hả, ca ca của chúng ta thật thân sĩ, mua đồ ăn chiếu cố đồng sự trong đoàn phim thật là săn sóc, nhưng đối phương không có khả năng là đối thủ, ha ha hả, nhất định là do tôi mở máy sai cách, để tôi mở lại...... Thảo!
Các cô hoài nghi nhân sinh, người qua đường thay các nàng phát cầu vồng:
【hai người này thế mà có thể cùng trong một khung hình, mẹ nó đúng là sống lâu thấy nhiều!】
【Tinh ca mỹ diễm yêu nghiệt, Nguyệt thần tuấn lệ tựa tiên tử, top 2 nhan sắc giới giải trí, danh bất hư truyền ~】
【 a a a chồng của tui! Tui! Đều là của tui hết!】
【lầu trên, rút kiếm đi, để ta tiêu diệt thứ yêu tinh đánh mãi không chết này!】
Ban đầu đều là bình luận hít nhan sắc, sau đó dần dần xen kẽ mấy bình luận kỳ kỳ quái quái:
【ai nói hai người họ đối địch* tới đây? Quan hệ anh em này không phải khá tốt à?】
(*nguyên gốc là thế bất lưỡng lập: Hai bên đối nghịch không thể cùng lúc tồn tại, một mất một còn)
【quan hệ tốt không sai, nhưng có phải "anh em" không thì khó mà nói [ cười trộm ]】
【a a a, hai người đứng im đừng nhúc nhích, tui đi mua cam...... a phi, tui đi đem sổ dân chính đến!!!】
Ngôi Sao/Ánh Trăng : ??? Dám đến trước mặt chính chủ làm trò, trong đầu có phân à?!
Các cô không rảnh xé bức, hỏa tốc khống chế bình luận, khen ca ca giá trị nhan sắc cao, khen ca ca tài hoa, khen ca ca thành tích thật, cảm ơn đối thủ có nghĩa khí chăm sóc đồng sự/ khích lệ ca ca......
Khổ chiến một phen, cuối cùng cũng chiếm được bình luận top.
Đến lúc Giang Nguyệt Sơ tắm rửa xong, muốn tới khu bình luận tìm đường ăn, phát hiện đều bị fans only tẩy sạch, các fans CP cũng sợ quấy rầy chính chủ, bị nhắc nhở xong cũng không có mặt mũi đi xoát cảm giác tồn tại. Giang Nguyệt Sơ thấy không đã thèm, theo thói quen tính đi Thuyền Giang Chu để tìm kiếm bầu không khí ăn tết sung sướng.
Hắn tưởng rằng ngày hôm nay cục đường ngọt đến ngấy chết người như vậy, trong diễn đàn chắc chắn đang phóng pháo hoa đầy trời rồi, nào ngờ lúc vào lại không nhìn thấy khung cảnh như trong tưởng tượng; ngược lại, thấy Thuyền Giang Công đang tức hộc máu đăng tải một cái liên kết, xắn tay áo gọi người:
Thảo thảo thảo, đám tiện nhân này dám đặt điều Tinh ca như vậy, tức chết tôi rồi, đi theo tôi, xé đến lũ này mẹ cũng không nhận ra!
Minh tinh bị người đặt điều bôi nhọ là chuyện thường, nhưng có thể khiến một fans thâm niên như Thuyền Giang Công tức đến như vậy, xem ra lời đồn này có vẻ thái quá.
Giang Nguyệt Sơ nhíu nhíu mày, nhấn vào đường link.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro