Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#3


Tiếp

Buổi sáng hôm sau tại biệt thự Lục gia, cô gái trong căn phòng đang ngủ say sưa bị những tia nắng len lõi qua khung cửa sổ chiếu vào lơ mơ khiến cô tỉnh giấc, Cố Đường Ân đưa mắt mơ hồ nhìn xung quanh sau đó hốt hoảng nói

"Đây..đây là đâu?"

Cô nhìn một lúc muốn bước xuống giường thì cơn đau ập đến dưới thân nó tràn đầy cảm giác đau đớn, Đường Ân day day huyệt thái dương suy nghĩ lại chuyện hôm qua ai đó đã cưỡng bức mình.

Hắn ta là người cứu cô cũng là người lấy đi lần đầu. Hắn như con ác quỷ máu lạnh không tim vậy, dù là lần đầu hắn cũng chẳng thương hoa tiếc ngọc gì.

Cả người toàn dấu hôn bầm tím lẫn vết thương đã được băng bó hồi nào không hay. Hắn ta băng cho cô sao? Hay ai đó? Nếu là hắn thì không thể rồi.

Cố Đường Ân bước nhẹ xuống đi cà nhắc tới cái tủ vơ đại một bộ áo của nam, vì trong tủ toàn áo nam lẫn quần mà quần thì cô không thể mặc vừa, áo khá to và rộng chắc có thể mặc được. Nhớ lại hôm qua, cô thương tiếc nhìn vào quần áo bị xé rách trên giường mà thở dài một hơi.

Đường Ân sau khi thay đồ xong cô mới bước ra ngoài xuống từng bước phía cầu thang, thân dưới vẫn còn đau rát nên mỗi bước đi như muốn xé nát cô làm hai mảnh vậy nên chỉ biết đi từ từ chậm chậm.

Lục Khiêm đang nhàn nhạt ngồi ở phòng khách sofa uống trà, mắt thì chú tâm đến tờ báo nhưng khi nghe tiếng động ở cầu thang hắn mới chú ý ngước lên nhìn.

"Lại đây"

Hắn khẽ nói nhưng lại thấy cô gái nhỏ này không những không nghe còn to gan muốn đi ra ngoài, hắn liếc nhìn về phía hai vệ sĩ bên cạnh, bọn họ hiểu ý liền đi tới dắt cô lại trước mặt ai kia.

"Thả tôi ra..tôi muốn về..buông ra..."

Cô hùng hổ hét lên

"Im miệng"

Lục Khiêm nhăn mày quát. Hắn vốn rất ghét kẻ nói nhiều, đặc biệt là phụ nữ.

"Cho tôi về..."

Thấy hắn có vẻ hung dữ, cô im lặng cúi đầu xuống lí nhí nói.

"Tôi đã mua cô thì tuyệt đối không thể dễ dàng tha cho cô đi được"

Hắn lạnh lùng đưa bàn tay nâng cằm cô lên, khóe miệng Lục Khiêm bất giác nở nụ cười quỷ dị

"Làm ơn..thả tôi đi..tôi không quen biết gì anh sao anh lại muốn giam giữ tôi"

Cố Đường Ân yếu ớt nói, nước mắt cay cay rơi xuống bàn tay đang đặt ở cằm cô.

Hắn không cảm thấy buồn lòng mà còn bóp chặt cằm cô khinh bỉ nói

"Cô vốn là đĩ, tôi mua cô về chỉ để thỏa mãn dục vọng của chính mình. Chơi chán tôi sẽ thả"

Cô mở to con mắt nhìn người đàn ông hết phần nham hiểm kia mà không khỏi rùng mình.

Quả nhiên hắn đúng là ác quỷ!

"Lui ra hết đi"

Sau khi bọn vệ sĩ ra ngoài còn lại cô và hắn trong phòng, không khí đột nhiên bắt đầu thay đổi lạnh hơn so với ban nãy nhưng nó lại phát ra từ phía người đàn ông trước mặt.

"Ngồi đây"

Lục Khiêm ngồi lại ghế sofa, sau đó bá đạo đưa tay chỉ vào đùi mình, lãnh đạm ra lệnh

Đường Ân chần chừ tỏ vẻ không muốn, hắn nhíu mày sau đó vươn tay nắm lấy cổ tay một lực kéo cô ngồi lên đùi mình rồi ôm chặt.

"Bỏ tay dơ bẩn của anh ra"

Đường Ân giật nảy mình rồi nhanh chóng hất cánh tay Lục Khiêm ra khỏi người không quên mắng chửi hắn một câu. Sau câu nói đó không gian xung quang bỗng yên ắng đến lạ thường, người đàn ông bên cạnh đen mặt nhìn cô gái to gan với khuôn mặt vô số tội kia, sát khí từ hắn bung tỏa, Đường Ân khẻ nuốt nước bọt.

Cô nói sai gì sao?

Bất ngờ hắn đẩy mạnh cô xuống ghế sofa, ghì chặt hai tay cô trên đỉnh đầu, tay còn lại bóp cằm cô đối diện nhìn hắn, cô chưa kịp định thần, hắn đã hung hăng nói

"Cô nói tôi dơ bẩn? Vậy để xem bản thân ai dơ bẩn hơn"

Hắn thản nhiên đưa tay bóp mạnh lên ngực cô cách lớp áo, Đường Ân khẽ rên đau

"Ư..anh là đồ điên là kẻ không tính người..đồ cầm thú.."

Đôi mắt căm phẫn nhìn hắn, Lục Khiêm không sợ còn tỏ vẻ phấn khích. Cô gái này đúng là gan to bằng trời, không sợ hắn sao? Hắn nhếch môi thả cằm cô ra sau đó đưa tay xuống dưới kéo khóa quần.

"Để tôi cho cô xem không bằng cầm thú là như thế nào"

Hắn cười xấu xa lôi vật nam tính từ quần lót ra ngoài, nhích người đến gần ngực rồi đưa cự long kề lên mặt cô.

"Sáng không ăn thì uống sữa"

"Ọe..dơ bẩn..tôi khinh"

Cố Đường Ân phun ra nước bọt lên vật nam tính của hắn tỏ ra chán ghét khinh thường. Đôi mắt Lục Khiêm chuyển sang đỏ lừ, cơn tức giận ngút trời hắn trừng mắt nhìn cô sau đó...

'Bách..bách..bách'

"Aa...đồ..đồ..bệnh hoạn"

Lục Khiêm không biết ngại đưa vật nam tính tát lên mặt cô 3 cái. Hắn ta đang muốn hạ nhục cô sao?

"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phát"

Hắn nhồi nhét vật nam tính vào miệng cô, Đường Ân ghê tởm né tránh thứ đó..Chưa vào được miệng hắn đã cảm nhận được cơn đau tận xương tủy truyền đến bắp đùi gần thằng nhỏ.

Trong lòng dâng lên một nỗi tức giận cực điểm, nếu hắn không cầm cẩn thận thằng nhỏ liệu cái cô đang cắn trúng có phải sẽ là thứ quan trọng nhất của hắn không?

"Mẹ kiếp, cô dám cắn tôi?"

Hắn bóp cổ Đường Ân, đôi mặt đục ngầu tia hung tàn. Không lâu sau hắn nhanh tay xé toạt bộ áo trên người cô.

"Không..bỏ tôi ra..tên khốn.."

"Câm miệng ở đây cô không có quyền lên tiếng"

Lục Khiêm cúi xuống hít hà mùi hương thơm dịu từ cổ, tay không ngừng xoa bóp bộ ngực căng tròn. Cô không mặc quần áo lót nên hắn rất dễ hành động.

"Đau quá..ngực..dừng lại..aa..ư"

Ngực cô như bị hắn bóp nát, nhũ hoa thì đỏ lên.

"Đây mới là bắt đầu"

Hắn tà mị cười nói, banh hai chân cô ra không một màn dạo đầu, cầm cự lòng thô to đầy gân xanh xâm nhập vào hoa huyệt, chưa một mảng nước.

"Aa..đau quá..lấy ra..ưm..aaa"

Cô thét chói tai, phía dưới còn đau do hôm qua để lại, bây giờ thêm lần nữa không biết cô còn đi được nữa không.?

"Cho cô chết"

Hắn cười phá lên bắt đầu luận động thân dưới, khe huyệt co rút dữ dội nước bên trong cũng chảy ra ít ít, hắn thúc mạnh đâm sâu vào, bên trong cô ấm quá làm hắn muốn phát điên lên.

"A..grừm..bên trong cô thật sướng..chết tôi mất"

"Aaa...."

Cô bấu víu cánh tay hắn, cào cáu hắn, mồ hôi trên khuôn mặt xinh đẹp chảy ra không ngừng, hai bên má đỏ ửng.

"Ô..ưm..aa"

Đường Ân giãy giụa muốn thoát khỏi vật nam tính kia nhưng không thành. Nó quá to và đang bành trướng trong bụng cô, cả cú đâm như nhát dao xuyên qua người khiến Đường Ân vừa đau vừa lên cao trào, bầu ngực tưng lên còn bị hắn bóp đỏ cả lên.

Cô lại bị hắn cưỡng bức lần nữa, lần này so với hôm qua còn đau hơn gấp bội. Cả ban nãy hắn còn sỉ nhục, hạ nhục cô!

"Đĩ cho cô chết, dám chửi, dám cắn tôi"

Thân dưới ra vào càng nhanh càng mạnh, mỗi lần như thế vài cú thúc sâu tận tử cung.

"Dừng..đau quá..aa..ư..dừng lại"

Cô khóc lóc cầu xin nhưng Lục Khiêm không màn tới lời cầu xin. Cứ thể như con dã thú ra vào cô không ngừng, không những thế hắn còn cúi người đưa miệng ngậm lấy nhũ hoa cắn cắn rồi kéo ra, bị trêu đùa trên dưới cô kích thích rên to hơn.

"Không...aa..đừng kéo..đau quá..mau..dừng lại..aaa ư"

Sau vài lần cú thúc mạnh mẽ cô đạt cao trào chảy nhiều mật dịch ướt át, vừa đau vừa nhục..Còn hắn đạt được khoái cảm sung sướng, Lục Khiêm bắn một ít tinh dịch vào trong hoa tâm non nớt sau đó rút ra còn chút tinh dịch đang chảy hắn cười thâm hiểm đưa vật đó lên mặt cô mà bắn hết dịch nhờn còn xót lại.

Cố Đường Ân mơ màng đón nhận dòng tinh dịch chảy trên mặt mình, nước mắt lăn dài hòa huyện với chất dịch bẩn thỉu kia. Mặt cô và cả hoa huyệt giờ đây đã thấm đầy dịch nhờn của hắn để lại. Thật kinh tởm.

Cô đã làm gì sai chứ? Sao hắn lại đối xử với cô như vậy?
.
.
.
Còn #3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #18#nguoc