Chap 2: In White (part 3)
"Đồ quái vật" - Nhà Lữ hành gào lên khản cổ, hết sức dùng giọng điệu độc địa của mình.
"Đừng chạm vào ta!! Bằng không ta sẽ chặt lìa đôi bàn tay dơ bẩn đó của ngươi!!"
"Và em định làm điều đó bằng cách nào? Khi bị trói và bị phong ấn hết sức mạnh?
Tiểu thư... Ở bên ngoài chúng ta giống nhau, là bạn bè, bằng hữu, kẻ thù..
Nhưng trong chiếc lồng mà tôi đặc biệt chuẩn bị cho em, quy luật của Teyvat cũng đừng hòng chạm tới đây, haha..."
Childe cuốn một vòng xích quanh bàn tay, rồi giật nó về phía mình. Lumine bất ngờ chỉ kịp hét lớn, cơ thể mỏng manh chao đảo, ngã mạnh vào lòng tên Harbinger, đầu úp vào khuôn ngực săn chắc của hắn. Cô còn cảm thấy được nó, thứ áp lực của phần nam tính đang cương cứng vì tình của Childe, nó đang áp sát rất gần với phần nữ tính của cô, chỉ bị ngăn cách qua lớp váy áo mỏng manh.
Lumine nghiến răng cố nén tiếng rên rỉ dâm đãng vô sỉ của bản thân lại. Từ những gì cô cảm nhận được, thứ nam tính của Childe có kích thước khá lớn.
(Cre: https://twitter.com/kradebii?t=SOUAnowrdryC3wWDki2mBg&s=09)
Nhà Lữ hành cũng chợt hoảng hốt nhận ra bản thân không thể ngăn được dòng nước miếng chảy ra ngoài, vội vàng che mặt lại.
Lumine phải chắc chắn rằng, bản thân không tơ tưởng tới việc bị Childe dùng con cặc to lớn của hắn làm loạn nơi nhạy cảm của cô.
Không hài lòng trước cách Lumine che đi khuôn mặt xinh đẹp của mình, tên đàn ông tóc đồng kéo cằm cô lên, ép cô phải nhìn vào đôi mắt trống rỗng của hắn.
Childe gầm gừ.
"Ở đây, tôi là chủ. Còn em là con chim quý giá mà tôi cất công săn bắt. Nhiệm vụ của em chính là làm thoả mãn tôi và được tôi nuông chiều.
Vậy nên, tình yêu của tôi, ngôi sao sáng trên bầu trời đêm của riêng tôi, thiên thần của tôi. Sao em không quên đi Teyvat, quên đi cuộc hành trình, mục đích của em, và chấp nhận ở bên tôi?!."
Giọng điệu trầm bổng, gắt gao, đầy thao túng của Childe đã tác động không ít tới tâm trí của Lumine.
Quả thật, chuyến hành trình tìm lại người anh trai quý giá đã bòn rút không ít ý chí của Lumine. Vẫn còn 4 quốc gia ở phía trước, cô biết Aether đang đợi cô ở "nơi đó".
Nhưng trong thâm tâm Nhà Lữ hành đã mỏi mệt, và sau khi nghe những lời dụ dỗ đường mật ấy của Childe, cô chỉ càng muốn buông xuôi, thở dài và tan chảy trong vòng tay to lớn của hắn, để hắn làm những gì hắn thấy hài lòng với cô.
Nhưng tiềm thức của Lumine lại kịp loé sáng trước khi miệng cô rền rỉ chấp thuận. Tất cả là tại thứ thuốc chết tiệt mà Childe ép cô uống. Nếu không tại vì nó, cô sẽ không bao giờ nghĩ đến những suy nghĩ ngu xuẩn như vậy.
Củng cố lại ý thức, Lumine lấy lại được vẻ trong sáng như ban đầu, cô tiếp tục đấu tranh tiếp.
"Ngươi bị điên rồi. Có chết ta cũng không nhận ngươi làm chủ nhân của ta!!"
Nhà Lữ hành tất nhiên và sẽ không bao giờ chấp nhận việc phụ thuộc vào ai khác, và với tên này thì càng không, một con quỷ dữ thích bỡn cợn với cảm xúc của con người.
Nhưng điều không ngờ là cô gái tội nghiệp ấy lại thầm thương tên quỷ dữ có đôi mắt xanh như đại dương sâu thẳm này, trộm nhớ nụ cười ngây thơ và sự tự tin của hắn, bồi hồi trước những lần hắn cố lấy lòng cô.
Và cả cái cách hắn yêu thương gia đình của mình, giúp cô càng thêm quyết tâm tìm anh trai mình.
Gã trai Fatui khét tiếng đáng sợ ấy, người đã không từ chối cùng cô nhặt những chiếc vỏ ốc biển nằm phơi mình dưới nắng ấm ở bãi cát Dao Quang Đàm, mặc cho xuất thân từ Băng quốc tuyết bão quanh năm của hắn. Childe khiến Lumine nhớ rằng đại dương lấp lánh tuyệt đẹp đến nhường nào trong những ngày nắng.
Nhưng giờ đây, những gì cô nhìn thấy trong mắt người con trai trước mặt chỉ là sự trống rỗng, điên cuồng như bão tố biển cả.
Mặc dù cơ thể Nhà Lữ hành không ngừng dao động trước lời nói của Childe, hưởng ứng mong đợi sự chiều chuộng từ hắn, nhưng cô biết cô cần dừng lại.
"Thật đáng thương.."
Childe trầm tĩnh nói, rồi lập tức lao vào bên cổ Lumine, hạ xuống dưới chút và cắn vào làn da mềm mại ở đó.
"Ugh... AHHH....ĐAU..."
Lumine gào thét đau đớn trước sự nhai nghiến mạnh bạo của hắn.
"CHILDE.. DỪNG LẠI!!!"
Childe không để tâm tới tiếng la hét của cô, chỉ khi hắn tạm thấy thoả mãn, tên Fatui mới chịu nhả ra, và hôn lên trên vết thương rớm máu ấy như một lời xin lỗi. Hắn tiếp tục vùi chặt đầu hơn vào hõm cổ, hôn dọc theo xương quai xanh, liếm thành những dải dài nóng bỏng trên làn da ngọt ngào ấy. Hắn cũng ko quên thưởng thức tiếng thở nặng nề và cách cơ thể người hắn yêu run rẩy vì đau, vì nhạy cảm.
Lumine là liều thuốc phiện đối với Childe, thậm chí khi chưa "thử", hắn cũng đã nghiện rồi. Cô là thứ quả chín cây, cần phải "bóc" thì mới có thể hưởng trọn được hương vị quyến rũ và hấp dẫn, và chỉ có tên Harbinger số 11 là hắn có vinh dự được "hái" cô xuống.
Giờ đây ước mơ của hắn đang trở thành sự thực. Lumine đang thực sự ở đây, bằng xương bằng thịt, ngồi trong lòng hắn, khiến hắn nhận ra làn da cô mềm mại hệt như những gì hắn tưởng tượng.
Childe vẫn đang thưởng thức cơ thể nhỏ nhắn của Nhà Lữ hành, hôn nhẹ rồi cắn mạnh, hắn cứ hành động xen kẽ như vậy, thoải mái cảm nhận cách Lumine vặn mình trong người hắn.
Tên tóc đồng thực sự không biết bản thân nên tôn thờ hay phá hủy nữ thần trước mặt. Lựa chọn nào cũng đều thật hấp dẫn.
Cuối cùng, Childe chọn cách hủy hoại Lumine. Hắn hành động như một con thú bị bỏ đói lâu ngày, bóp cổ, khống chế cô dưới móng vuốt to khoẻ, như thể bắt được một con mồi ngon lành cho bữa tối.
"Dừng lại, Childe.. Tôi không thích điều này."
Lumine đấu tranh lần nữa, nhưng là với giọng điệu khẩn thiết hơn, hy vọng sẽ được tên điên ấy thương cảm. Cô cố vùng vẫy khỏi lòng tên trai trẻ, nhưng Childe đã ôm cô chặt cứng. Bây giờ mặt cô đang úp vào lồng ngực rộng lớn của hắn, lắng nghe nhịp tim đập ấy.
Chúng đập mạnh mẽ, gấp gáp luôn hồi. Theo một cách gần như không thể tin được, Lumine cũng cảm thấy trái tim cô như bắt theo nhịp đập của hắn.
"Chỉ cần trao cho tôi thôi, ánh sao đáng yêu của tôi."
Childe thì thầm từ trên đầu cô. Hắn dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại, toả nắng ấy, từng động tác chan chứa sự yêu thương và trân trọng. Thậm chí nếu chỉ nhìn vào mỗi lúc ấy, người ngoài sẽ bị đánh lừa rằng người đang xoa đầu cô là một gã bạn trai tốt.
"Đầu hàng là lựa chọn thông minh nhất bây giờ, tôi hứa sẽ nhẹ nhàng với em."
"Nhẹ nhàng?!?"
Lumine không khỏi tổn thương và cười chế nhạo. Nhưng liệu cô có nhận ra hai đùi mình đang xiết chặt vào nhau hơn không?
"Một con quái vật khát máu như anh mà biết nhẹ nhàng ư?"
Childe thở hắt sau khi thấy cô gái của hắn vẫn mãi cứng đầu.
"Lumine, tôi đang cho em một cơ hội để lựa chọn đó. Tôi có thể nhẹ nhàng với em hoặc trở nên tàn nhẫn vô cùng. Tôi có thể hôn khắp cơ thể em và gọi em là "good girl" trong khi làm tình với em.
Hoặc em có thể chọn là một đứa cố chấp, bị tôi trói lại, bị sử dụng như một cái "cocksleeve" cho tới khi em nhận ra vị trí của bản thân mình."
"Tôi chọn cái thứ 3. Thả tôi đi và tôi sẽ chỉ đánh anh thừa sống thiếu chết."
Lumine phớt lờ lời đe doạ của Childe, dẫu cho bên trong cô đang không ngừng gào thét ép cô chấp nhận hắn, mặc cho phía dưới cô đang cầu xin được hắn chăm sóc. Nhà Lữ hành vẫn quyết tâm thách thức bằng đôi mắt vàng xinh tuyệt đẹp.
Nhưng hành động ấy chỉ khiến cô hối hận ngay lập tức. Nét miệng Childe tuy không thay đổi, nhưng Lumine thấy được những đường gân xanh nổi trên thái dương của hắn. Cô có thể cảm nhận được sự đáng sợ ấy, cơn thịnh nộ lạnh lẽo như những ngọn giáo băng đâm vào cô, khiến cô không khỏi nuốt nước bọt.
"Tôi hiểu rồi. Xem ra tôi cần phải dạy dỗ con thú cưng này mới được."
"Anh gọi ai là thú-"
Lời nói của Lumine bị cắt phăng khi Childe đẩy cô thật mạnh khiến cô ngã đập mạnh mông xuống nền sàn lạnh lẽo. Sợi dây xích cũng bị hắn kéo căng, làm hô hấp cô khó nhọc hơn.
"Đau quá!! Anh nghĩ anh đang làm gì vậy?!?"
Childe ngồi tại vị trên giường, ánh mắt chết chóc nhìn xuống cô gái dưới sàn.
"Đây là thứ mà em đã lựa chọn."
"Cút xuống địa ngục đi, đồ quái vật!!!"
Tên Harbinger tặc lưỡi chán ghét.
"Đúng là một cái miệng xấc xược, đáng lẽ tôi sẽ bịt miệng em lại. Nhưng mà nếu sử dụng nó thì vẫn tốt hơn."
Hắn giật mạnh dây xích lần nữa, khiến Lumine ngã nhào về phía trước. Khuôn mặt cô giờ chỉ cách đũng quần hắn vài inch. Với khoảng cách gần như vậy, cô gái tội nghiệp ấy có thể cảm thấy được hơi nóng và áp lực toả ra.
Lumine không ngu ngốc hay ngây thơ, cô hiểu hắn muốn gì.
"Ta thà chết trước khi chạm vào thứ kinh tởm của ngươi."
"Em không có cơ hội nào khác đâu. Em muốn chạy thoát khỏi nơi này, phải không?
Anh trai em vẫn đang biệt tích, có lẽ là đang chờ em ở đâu đó của Teyvat. Nhưng bây giờ em lại chọn cái chết ư? Em không định gặp lại anh của em nữa sao?"
Childe nhìn sâu vào đôi mắt cô, chọc ngoáy đúng phần tim đen của Lumine.
"Nếu em làm đúng những gì tôi bảo, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ lại và thả em đi.
Tuy bây giờ tôi chưa nghĩ đến điều đó, nhưng cũng là một lựa chọn không tồi, mọi thứ đều có thể thay đổi mà. Nó phụ thuộc ở em."
Lumine gặm cắn môi. Childe nói đúng, cô không thể chết khi chưa thể tìm lại Aether - người anh trai quý giá của cô. Nhưng anh ấy sẽ nói gì khi thấy tình trạng thảm hại như bây giờ của cô, bị cầm tù và phải quỳ phục con quái vật trước mặt.
Chắc chắn Aether sẽ phát điên lên vì cô, anh ấy sẽ chặt đầu Childe và cứu cô ra khỏi đó. Nhưng anh ấy sẽ cảm thấy như thế nào nếu biết Childe khiến cô ướt đẫm và khao khát dục vọng.
Thất vọng, ghê tởm, ruồng bỏ...
Lumine nghĩ tới viễn cảnh không có thật ấy mà bật khóc nức nở. Cô chắc chắn sẽ tìm thấy anh trai dù có phải đánh cược với ma thần, ác quỷ.
"Ta hy vọng ngươi sẽ chết mục xác dưới địa ngục."
Lumine căm phẫn nhìn Childe qua đôi mắt ướt nhẹp. Cô gái ấy đã quyết định ngừng kháng cự.
Tên Fatui nhếch miệng cười đắc thắng.
"Vậy mới là cô gái thông minh của tôi."
------------------
Hi mọi ngừi, sogi vì mình lặn hơi sâu, chap này hơi ngắn nhưng mà mình sẽ ra chap đầy đặn và nhìu hơn trước nhé.
Iu mọi ngừi ( ˘ ³˘)♥
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro