Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 213 Lại chết một người nữa rồi

Vẫn là gian phòng vừa rồi, vẫn là vị trí kia, gió nhẹ quất vào mặt, ánh mặt trời xán lạn, hai người ngồi đối diện bên cửa sổ, thật sự không kén chọn.

Cừu Nghi Thanh nắm tay của tiểu ngỗ tác, thật lâu không buông: "Không sợ hãi sao?"

"Chuyện đã qua, có gì đáng sợ?" Diệp Bạch Đinh mặc kệ y lôi kéo tay phải, tay trái để trên bàn, chống cằm, "Không phải có ngươi ở đây sao?"

Trong lòng Cừu Nghi Thanh rất hưởng thụ, rót cho tiểu ngỗ tác ly trà, cũng không đưa cho hắn, thử thử độ ấm vừa vặn, mới duỗi tay qua, để đối phương uống từ trên tay y.

Bộ dạng nhão nhão dính dính, lại luyến tiếc này......

Diệp Bạch Đinh cũng rất hưởng thụ, cười tủm tỉm nhận lấy, chẳng những từng ngụm từng ngụm nhỏ mà uống hơn phân nửa chén trà nhỏ, còn nhìn nhìn điểm tâm trên bàn, ám chỉ Cừu Nghi Thanh đút cho hắn ăn.

"Nhõng nhẽo."

Chỉ Huy Sứ có thể làm sao bây giờ chứ? Dưỡng cái tiểu ngỗ tác nhõng nhẽo, thì phải quen dỗ ngọt thôi.

Cừu Nghi Thanh chọn khối điểm tâm hình dạng đẹp nhất, đút cho hắn: "Ăn ngon không?"

Diệp Bạch Đinh ăn đến một bên má đều phồng lên, giống con sóc con: "Ăn ngon! Còn muốn nữa!"

Cừu Nghi Thanh: "...... được."

Một trận nhão nhão dính dính qua qua lại lại xong, không khí bất an vơi đi, chút chuyện ngoài ý muốn trước đó hoàn toàn trôi qua, Cừu Nghi Thanh ấn người vào ngực hôn hai cái, mới có thể buông tay đối phương ra, nói chuyện đàng hoàng.

"Hôm nay có thu hoạch gì không?"

"Cái này thì có nhiều," Diệp Bạch Đinh vừa kêu làm bên ngoài mang đồ ăn vào, vừa cười tủm tỉm nói với y, "Còn nhớ cái hộp nhỏ kia không? Cái mà Thân Khương sáng sớm mang tới cho ta, Chung Hưng Ngôn cùng Lỗ Minh dùng để liên lạc đó? Ta dùng nó để thử, Tất Chính Hợp biết cái hộp này, cũng biết rất nhiều chuyện bí mật giữa Chung Hưng Ngôn và Lỗ Minh, ông ta cùng Lỗ Minh tất nhiên là có cấu kết hợp tác!"

Cừu Nghi Thanh rũ mi: "Xem ra là đầu mối này, chúng ta cần chú trọng hơn."

"Ừm!" Diệp Bạch Đinh gật gật đầu, vừa vặn bên ngoài có lá liễu thổi vào, xoay một vòng rơi trên mặt bàn, hắn duỗi tay hất lá liễu xuống, đột nhiên nhớ tới bóng dáng Tô Đồ đứng dưới cây liễu vừa rồi.

Người này......thật ra có vài thứ làm hắn nhìn không ra.

Không nói tới vụ án, chỉ nói việc Tô Đồ bảo hộ hắn, hình như có chút quá mức, quan tâm không giống đối với bá tánh bình thường, vì sao? Hắn có chỗ nào hấp dẫn Tô Đồ, làm Tô Đồ đối xử khác biệt với hắn?

"Bởi vì ngươi đáng yêu?"

"Hửm?" Diệp Bạch Đinh phản ứng lại, mới phát hiện chính mình vừa rồi lầm bầm lầu bầu, nói nghi vấn ra miệng, Cừu Nghi Thanh trả lời lại là đáng yêu?

Cừu Nghi Thanh rũ mắt, rót đầy chung trà, đẩy qua: "Tô Đồ từng làm binh, người làm binh, bảo hộ bá tánh chính là bản năng."

Giải thích như vậy cũng không sai, nhưng Diệp Bạch Đinh cứ có cảm giác chỗ nào không đúng lắm, bất quá cái này không phải trọng điểm, hắn vẫn đem tất cả những gì xảy ra vừa rồi, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, nói với Cừu Nghi Thanh một lần, nhìn xem mình có bỏ sót manh mối nào hay không.

Cừu Nghi Thanh nghe xong, trầm ngâm một lát: "Tất Chính Hợp nói, ly rượu khiến Lỗ Minh chết kia, là Tô Đồ rót?"

Diệp Bạch Đinh gật gật đầu: "Chuyện 'vẫn luôn say ngủ' của ông ta có chút vấn đề, giống như cái gì cũng đều bỏ lỡ, ngươi hỏi ông ta cái gì ông ta đều có thể trả lời là không biết, nhưng lại giống như cái gì cũng không bỏ lỡ, kỳ thật cái gì đều biết."

Điểm đáng ngờ lớn nhất của những lời này là, ly rượu trí Lỗ Minh vào chỗ chết kia, tiệc rượu vào lúc màn đêm buông xuống, Lỗ Minh uống lên rất nhiều rượu, ai cũng có rót, có khi người khác kính hắn, có khi hắn kính người khác, có đua rượu, có đánh cuộc rượu, sao Tất Chính Hợp có thể xác định, ly nào là ly làm hắn chết?

"Rượu cục đêm đó, Tất Chính Hợp nhất định biết gì đó......"

Nhưng hắn sẽ không nói.

Cừu Nghi Thanh: "Thân Khương sẽ bận rộn." Phải tăng tốc.

Đồ ăn rất nhanh được mang lên, đồ ăn của Trúc Chi Lâu, tất nhiên không cần phải nói, món ăn phong phú, sắc hương vị đều tuyệt đỉnh.

Tiểu nhị phục vụ vừa quy quy củ củ bưng đồ ăn lên, vừa chuyển lời cho thiếu gia nhà mình, nói có chuyện gì chỉ cần mở miệng gọi người, lão bản nương đang bận, không rảnh lại đây tiếp đón, còn thỉnh Chỉ Huy Sứ chớ trách.

Diệp Bạch Đinh vừa nghe liền biết là cố ý, vừa rồi là nhảy cửa sổ, rồi lại được người cứu, động tĩnh lớn như vậy, tỷ tỷ sao có thể không biết, không quan tâm sao? Nói không chừng là đã sớm tức giận. Nàng không ra mặt, chính là bận tâm Cừu Nghi Thanh cũng ở đây, vừa rồi vừa lúc là màn 'anh hùng cứu mỹ nhân', dù tỷ tỷ có sinh khí đi nữa, cũng không thể làm hỏng chuyện tốt của đệ đệ đúng không?

Nàng làm gì mà bận quá mức, nàng đây là ở nhắc nhở đệ đệ, nắm lấy cơ hội.

Diệp Bạch Đinh cong môi, cười tủm tỉm gắp cho Cừu Nghi Thanh một đũa đồ ăn: "Tới nếm thử cái này, tỷ tỷ hai ngày nay mới làm ra món mới."

Cừu Nghi Thanh cảm giác tiểu ngỗ tác tâm tình không tồi: "Vui vẻ lắm à?"

Diệp Bạch Đinh: "Cùng ngươi ăn bữa cơm không dễ dàng, đương nhiên là vui vẻ!"

Cừu Nghi Thanh yên lặng gắp cho hắn một đũa thịt, không nói chuyện, nhưng biểu tình rất rõ ràng —— lời như vậy ngươi nói nhiều một chút đi.

Diệp Bạch Đinh thanh thanh giọng nói, vừa ăn, vừa cùng Cừu Nghi Thanh thảo luận mấy vấn đề trong chốc lát, mới tạm thời bỏ án mạng qua một bên, hỏi cái khác: "Chỗ ngươi thì sao? Có thu hoạch gì không?"

Cừu Nghi Thanh: "Đêm đó truy tung Mộc Nhã, ta cướp được từ tay hắn một vài thứ."

Diệp Bạch Đinh lập tức lên tinh thần: "Có quan hệ đến Bát vương tử?"

"Thứ đoạt được từ trong sứ đoàn, rất khó nói là không liên quan gì đến người này, nhưng các khớp khóa bên trong đó đến bây giờ còn chưa mở ra," Cừu Nghi Thanh trầm mi, "Đối phương bỏ thêm bảo mật, yêu cầu một loại phương thức đặc thù để phá vỡ, có thể là một quyển sách, cũng có thể là thứ khác."

Diệp Bạch Đinh: "......người Ngoã Lạt, cũng đủ cẩn thận."

Cừu Nghi Thanh: "Hiện tại đã có phương hướng, ước chừng hai ba ngày là sẽ có đáp án."

"Kỳ quái a," Diệp Bạch Đinh nghĩ nghĩ, "Bát vương tử liền không hề có phản ứng sao? Đây chính là cơ hội về nhà, hắn một chút cũng không nóng nảy sao?"

"Hắn cực kỳ cẩn thận, chỉ sợ là muốn đánh giá tình hình bên trong sứ đoàn trước, hai bên là ai dẫn đầu, có ý đồ gì, bắt đầu như thế nào thì có thể đạt được ích lợi lớn nhất."

"Cũng đúng...... hai phe kia cũng đang đấu nhau, rủi hắn mắt mù, chọn trúng người của Cửu vương thúc, đâm đầu vào, làm gì còn có đường sống?" Diệp Bạch Đinh quá hiểu, "Còn nữa không? Có manh mối khác không?"

Cừu Nghi Thanh: "Tỷ phu của ngươi không có việc gì, ngoại trừ hơi bận, cái khác đều ổn."

"Ừm."

"Yến Nhu Mạn cũng không có việc gì, đưa một tin tức rất quan trọng đến, hiện tại còn chưa thể nói."

"Ừm."

"Còn nữa là ta, có tin tức liên quan đến án mạng," đốt ngón tay của Cừu Nghi Thanh gõ lên mặt bàn, "Hiện tại đã cơ bản xác định, đêm tiệc rượu đó, rượu giả gây chết người, là Lỗ Minh mang vào."

Diệp Bạch Đinh dừng đũa: "Đã điều tra xong?"

Cừu Nghi Thanh: "Trước khi hắn tham gia tiệc rượu đêm đó, đã cố ý đi nhà kho một chuyến, nói là muốn kiểm tra đồ, kho chứa rượu buôn bán cùng kho chứa rau quả gần nhau, kiểm tra cũng là chuyện thường xuyên diễn ra, không có ai cảm thấy kỳ quái, vì trong thời gian này người lui tới bận rộn quá nhiều, chính bản thân Lỗ Minh cũng không phải lúc nào cũng ở một chỗ, hắn cuối cùng đã đi đến những chỗ nào, làm chuyện gì, tất cả mọi người đều không thể rõ ràng được......"

"Nhưng hôm qua nhà kho đối chiếu ghi chép tồn kho, phát hiện thiếu một lọ mộc tinh, thứ này có độc tính, khi sử dụng cần cẩn thận chú ý, từ trước đến nay đều do chuyên gia trông giữ, người có thể tiếp xúc đến không nhiều, cuối cùng kết quả bài tra chứng minh, không có khả năng nào khác, chỉ có thể là Lỗ Minh cầm đi."

Y ăn nhanh, cũng không chậm trễ nói chuyện, Diệp Bạch Đinh có chút tò mò, cái kỹ năng này làm sao luyện thành, nam nhân này làm sao mà ăn cơm tốc độ nhanh như vậy được, còn có thể bảo trì lễ nghi trên bàn ăn, ưu nhã như quân tử.

"Sau đó thì sao?" Hắn ngẩng đầu hỏi, "Lỗ Minh đem bình rượu giả này vào trong tiệc rượu? Hay là đưa cho ai khác?"

Cừu Nghi Thanh: "Lúc sau hắn cùng Chung Hưng Ngôn gặp mặt, nhưng bình rượu giả này cũng không có được dời đi, đúng là hắn tự mình mang vào tiệc rượu."

"Người của Đạt Cáp không tra?"

"Có tra, tất cả những người dự tiệc, dựa theo quy củ của Đạt Cáp, là muốn soát người, không cho phép mang bất luận binh khí gì vào, sau khi vụ án xảy ra chúng ta hỏi cung, mọi người cũng xác nhận điểm này, bao gồm người gác cổng, nói tất cả mọi người đều đã được kiểm tra, không có vấn đề."

"Nhưng khẳng định là có vấn đề."

"Đúng vậy, người gác cổng lúc ấy có chút chuyện ngoài ý muốn, vừa vặn là thời điểm Lỗ Minh vào cửa, một người gác cổng khác ở đằng trước vì có việc bị kêu đi, dặn dò người gác cổng sau đó, người gác cổng sau lại không nghe rõ, cho rằng Lỗ Minh đã được soát, chính Lỗ Minh cũng nói như vậy, cho nên liền đơn giản bỏ qua —— mấy ngày này bởi vì có công vụ, Lỗ Minh thường xuyên ra vào viện của sứ đoàn, mấy người gác cổng cũng đều quen thuộc, chịu nể tình, không cảm thấy đối phương nói dối."

"Ai ngờ sau đó ra án mạng......" Diệp Bạch Đinh đối chiếu tâm lý một chút, rất dễ lý giải, "Người gác cổng sợ mình chọc phải phiền toái, dứt khoát ngậm miệng không nói? Người gác cổng này không phải là người của chúng ta?"

Cừu Nghi Thanh lắc đầu: "Người của chúng ta chỉ phụ trách thủ vệ, cùng với cửa ra vào thứ nhất, vô trong nữa, đều có người Ngoã Lạt tự mình phụ trách."

Diệp Bạch Đinh nghe xong toàn bộ quá trình: "Tóm lại chính là, rượu giả này, là chính Lỗ Minh mang vào, chứng cứ vô cùng xác thực. Hắn đem đồ tới yến hội, chuyển vào bầu rượu trong yến hội, nhưng hắn khẳng định là không phải để giết chính mình, không ai muốn dùng phương thức như vậy tự sát, hắn muốn làm gì chứ?"

Kết hợp manh mối trước kia và chuyện nghe được hôm nay, Cừu Nghi Thanh trầm ngâm một lát: "Có khả năng là vu oan."

Diệp Bạch Đinh nghĩ nghĩ, lập tức biết đối phương nói là chuyện gì: "Đêm đó Tô Tửu Tửu xuất hiện có thể là việc ngoài ý muốn, nhưng lần trước bổ sung đơn đặt hàng rượu, Tô Ký tửu phường nhất định sẽ có người đến, sứ đoàn muốn mở chợ chung ở biên quan, có ý bán rượu, muốn cũng là rượu thật, trong lòng Lỗ Minh có ý đồ gì đi nữa, cũng tuyệt đối không dám nói bậy bạ với Đạt Cáp, có thể mượn cơ hội gây chuyện, nếu rượu của Tô Ký tửu phường đưa tới —— là rượu giả thì sao?"

Vậy thì có quá nhiều chỗ tốt rồi.

Thứ nhất, vụ làm ăn lần này, Tô Ký tửu phường cũng khỏi có được, hai bên không đạt được tín nhiệm, sứ đoàn sẽ không hạ đơn đặt hàng nữa, chỉ có thể tìm người khác, tìm ai hạ đơn đặt hàng đây? Ở đó có tư lịch nhất, sinh ý làm lớn nhất, phương pháp đa dạng nhất, còn có ai?

Thứ hai, với tính tình của Đạt Cáp, ngươi tính kế hắn, có thể tính kế được hay không là một chuyện, làm được hay không cũng không quan trọng, nhưng chỉ cần bị hắn tóm được đuôi, hắn tất yếu sẽ mượn cơ hội sinh sự, thái độ đối với Tô gia hơn phân nửa là sẽ không chỉ đơn giản hủy bỏ đơn đặt hàng, còn sẽ bỏ đá xuống giếng, làm cái khác...... Đây là một cái cơ hội khác.

Lỗ Minh vẫn có thể dựa theo trước đó, thao tác dơ bẩn giúp Chung Hưng Ngôn 'săn diễm', thuận nước đẩy thuyền, làm mâu thuẫn nháo lớn lên, làm Tô gia ứng đối không được, sau đó canh cái thời điểm cực kỳ mấu chốt, 'hảo tâm đề điểm', nói là người khác thanh thế lớn, chúng ta không thể trêu vào, các ngươi muốn bình an vượt qua cái khảm này có phải hay không? Kỳ thật cũng đơn giản, đưa khuê nữ nhà ngươi đến, không quan tâm đưa đến đâu, đưa cho ai, chỉ cần các ngươi nguyện ý, oan gia là nên giải không nên kết, việc này, ta giúp các ngươi bình ổn......

Diệp Bạch Đinh nhớ rõ ràng hồ sơ điều tra mà Thân Khương đưa đến, ở đó có nói, Lỗ Minh dùng phương pháp này, tai họa không ít cô nương trong sạch nhà người khác.

"Ngươi nói chuyện này, Chung Hưng Ngôn biết không?" Hắn híp đuôi mắt, "Lỗ Minh thế hắn làm việc, săn mỹ cho hắn, hắn thật sự hoàn toàn không biết gì cả, không quạt gió thêm củi sao?"

Khẩu cung của mọi người, biểu hiện của người này đêm đó, lại không quá giống.

Cừu Nghi Thanh gật đầu: "Hắn chắc là biết, mặc kệ là thái độ đêm đó, hay là lúc ngươi ta hỏi cung ngày hôm sau, hắn trả lời, đều có thể thấy được một chút."

Thái độ kia tự nhiên mà lưu sướng, đối Tô Tửu Tửu tùy tiện là có thể xoi mói, thật sự cứ như nàng đã là người của hắn vậy.

"Lỗ Minh nghe lời như vậy, Chung Hưng Ngôn dùng thuận tay như vậy, chắc là sẽ không muốn giết hắn? Lỗ Minh mang rượu vào, chỉ là vì vu oan, khả năng cũng không có tính để ai uống, dùng phương thức này giết người?"

Diệp Bạch Đinh nhíu mày: "Cái cục này, rốt cuộc là bị ai lợi dụng chứ?"

Vì sao nhất định phải là Lỗ Minh chết? Hắn là kẻ vào tiệc liền nhất định phải chết, là ai an bài?

Cừu Nghi Thanh: "Cũng không nhất định."

Diệp Bạch Đinh: "Hửm?"

Thanh âm Cừu Nghi Thanh hơi chậm, ý vị thâm trường: "Chúng ta hiện tại biết Lỗ Minh ăn cây táo, rào cây sung, có cấu kết với Tất Chính Hợp, Chung Hưng Ngôn một chút cũng không biết sao?"

Diệp Bạch Đinh ngưng mi trầm ngâm.

Đúng vậy, Chung Hưng Ngôn thuận lợi mọi bề, trường tụ thiện vũ, từng bị người trêu chọc là tiếu diện hồ li, người có thể làm đến Lễ Bộ thị lang, thật sự là biểu hiện như vậy, năng lực chẳng ra gì, lại tham tài lại háo sắc? Ặc, tham tài háo sắc là thật sự, năng lực ra sao, như thế nào đánh giá?

Hắn yêu tiền, trong tay có vô số sinh ý, thích hưởng thụ, nên bạc mình kiếm bị Lỗ Minh cho người khác, hắn một chút cũng không phát hiện sao? Thật sự không phát hiện, là thật sự ngu xuẩn, thật sự vô năng, nếu phát hiện......liền có động cơ giết người.

"Việc này ta sẽ mang Thân Khương tra, chớ có lo lắng." Cừu Nghi Thanh múc cho tiểu ngỗ tác chén canh, "Ngoan ngoãn ăn cơm."

Diệp Bạch Đinh cười, cúi đầu ôm chén: "Được."

Một bữa cơm ăn xong, thời gian cũng không trôi qua bao lâu, lời nên nói đã nói xong, sau đó phải đợi càng nhiều manh mối bằng chứng, Diệp Bạch Đinh nhìn nhìn sắc trời bên ngoài: "Ngươi kế tiếp là muốn đi hướng nào?"

Giống như muốn tiễn Cừu Nghi Thanh rời đi.

Giống như đã quen cuộc sống như vậy, Bắc Trấn Phủ Tư luôn bận rộn, vụ án luôn là một cái tiếp một cái, cho dù không có vụ án, Chỉ Huy Sứ cũng công vụ bận rộn, rất khó có lúc nhàn rỗi, luôn là khoác tinh mà đi, mang nguyệt mà về, bọn họ ở chung, luôn có những khoảnh khắc như vậy, luôn có một người, nhìn theo bóng dáng một người khác rời đi, cũng không quay đầu lại.

Lòng Cừu Nghi Thanh mềm nhũn, xoa nhẹ đầu tiểu ngỗ tác một cái: "Đưa ngươi trở về trước."

"Không cần," Diệp Bạch Đinh ngẩng mặt nhìn y, đuôi mắt cong cong, cười thực ngoan, "Ta lại không phải không biết đường, lại nói cũng không xa, ngươi sớm làm xong chuyện, mới nghỉ ngơi được a."

Hắn càng ngoan, Cừu Nghi Thanh càng không muốn rời đi, cúi người hôn hôn khóe môi hắn: "Nghe lời."

"Nhưng mà......"

"Ngươi cũng nói đường không xa, không thiếu chút thời gian này."

"Vậy được rồi."

Một đường gió vờn bên tai, ánh mặt trời vừa vặn, chỉ là hơi nóng.

Nếu người đều đã trở lại, không thiếu chút thời gian này, Diệp Bạch Đinh dứt khoát kéo Cừu Nghi Thanh vào nhà, làm y uống chút nước ô mai ngâm qua giếng, tốt xấu gì cũng mát mẻ một chút, giải bớt nhiệt khí, mới thả người đi.

Chỉ Huy Sứ an bài kín đáo, Thân Khương động tác cũng mau, tới buổi tối, tin tức hồ sơ mới lục tục được đưa về.

Diệp Bạch Đinh khoanh chân ngồi trước án kỷ nhỏ, nghiêm túc sửa sang xem xét lại.

Vì xác định Lỗ Minh cùng Tất Chính Hợp đính xác là có quan hệ hợp tác, Cẩm Y Vệ mang người đào sâu tra kỹ, nhanh chóng phát hiện ra dấu vết để lại —— hai người này đích xác là có âm thầm tiếp xúc. Chỉ là bọn hắn rất cẩn thận, mỗi lần gặp mặt đều rất cẩn thận, chỉ ở nơi tối tăm, mới không dễ tra.

Hai người rốt cuộc đang nói chuyện gì, có miêu nị gì, không ai biết, khi bọn họ lén gặp nhau sẽ không mang bất kì hạ nhân nào, người bên cạnh cũng không có khả năng nghe được, Cẩm Y Vệ hiện tại cũng không tra ra kết quả, nhưng thời gian địa điểm hai người bí mật gặp nhau có quy luật tuần hoàn nhất định, mấy tháng trước liền bắt đầu, gần đây càng ngày càng thường xuyên......

Không khí giữa hai người cũng không quá tốt, có tiểu nhị tửu lầu bọn họ đi qua làm chứng, tuy nghe không được hai vị khách nhân hàn huyên cái gì, nhưng hai vị đã từng có cãi nhau một chút, tựa như ý kiến bất hòa.

Bất quá Tất Chính Hợp tính tình không tốt, rất nhiều người đều đã từng cãi nhau với ông ta, không chỉ có Lỗ Minh, Thân Khương có nêu ví dụ trong hồ sơ tin tức đưa về, tỷ như Đỗ Khang, chính là tiểu đồ đệ của Tô Ký tửu phường, cũng từng cãi nhau với Tất Chính Hợp.

Đỗ Khang thoạt nhìn an tĩnh trầm ổn, dù gì cũng là thiếu niên, thời điểm sư phụ cùng sư tỷ đều không có mặt, tính tình không dễ đè nén như vậy, rượu nhà hắn ngon, có khi quý tộc trong kinh thành tổ chức yến tiệc, cũng tới hạ đơn đặt hàng, nửa năm trước có một lần, Tất Chính Hợp không biết vì cái gì, đột nhiên bắt bẻ rượu nhà hắn, còn mắng người nhà hắn, Đỗ Khang không kìm nén được, hai người ồn ào đến dữ dội, thiếu chút nữa là động thủ......

Đầu ngón tay Diệp Bạch Đinh qua lại giữa hai chữ 'rượu' và 'người', suy tư.

Đỗ Khang là một người rất an tĩnh, mặc kệ là biểu hiện hôm hỏi cung, hay là manh mối tin tức tra được trong hồ sơ gần đây, hoàn cảnh trưởng thành của hắn, rất khó tạo nên tính cách xúc động, vì sư phụ của hắn đã rất xúc động, không quá thích giải thích, bị chọc nóng nảy liền muốn đánh nhau, chuyện hắn thường làm nhất, chính là dỗ sư phụ khuyên sư phụ, dập lửa bình ổn.

Tính tình sư tỷ rất giống sư phụ, tuy không đến mức đánh nhau với người khác, nhưng cũng rất ít giải thích trong lòng nghĩ cái gì, vì sao muốn làm như vậy, nhiều thời điểm là không cao hứng giận dỗi, khi đối mặt với phụ thân lại quật cường, chuyện Đỗ Khang vẫn thường làm, vẫn là dỗ dành, tựa như thuốc điều hòa của hai cha con, nhờ có hắn tồn tại, cái nhà này mới ấm áp bình yên hơn.

Đỗ Khang là người rất ôn nhuận, ngay cả nhưỡng rượu cũng ngay ngắn ôn nhu, không có quá nhiều góc cạnh.

Hắn đột nhiên phát giận, rốt cuộc là bởi vì rượu, hay là người? Tất Chính Hợp đối với Tô gia, chẳng lẽ có mục đích gì đó?

Điểm này có thể yêu cầu lưu ý......

Diệp Bạch Đinh phân tích manh mối được đưa về, phân loại sửa sang tốt, đem phương hướng hắn cho là cần thiết viết trên giấy, làm người đưa cho Thân Khương cùng Cừu Nghi Thanh, đến khuya mới nghỉ ngơi.

Bắc Trấn Phủ Tư đèn đuốc sáng trưng, hoàn toàn không tắt, tất cả mọi người vừa bận vừa mệt, nghỉ ngơi cũng không kịp.

Diệp Bạch Đinh đều đã quên chú ý thời gian, cảm giác đã lâu cũng chưa nhìn thấy người, thẳng cho đến sáng hôm nay, rốt cuộc thấy được Thân Khương. Mắt hắn xanh đen, màu da cũng không quá đẹp, râu lởm chởm, vẻ mặt không ngủ tỉnh, thoạt nhìn như đêm qua trở về đã khuya.

Hoặc là đêm qua căn bản không trở về, là hôm nay gần sáng mới về, nghỉ ngơn ngắn ngủi trong chốc lát.

"Chỉ Huy Sứ không ở đây?"

"Ừm, chưa thấy trở về," Diệp Bạch Đinh đưa chén sữa đậu nành cho hắn, "Nếu có chuyện quan trọng hội báo, chỉ sợ phải làm người tìm kiếm truyền lời."

Thân Khương một ngụm uống cạn sữa đậu nành, lau lau khóe miệng: "Cũng không quá quan trọng...... được, ta biết rồi."

Đối phương ăn cơm gió cuốn mây tan, giống quỷ chết đói đầu thai, Diệp Bạch Đinh dứt khoát cầm cái bánh rán, dựa vào ghế mà gặm, nhường ra cái bàn, tiện cho hắn phát huy.

Một bữa cơm ăn xong, Thân Khương cuối cùng có chút tinh thần: "Ta còn phải đi ra ngoài tra tiếp, thiếu gia ngài cũng bảo trọng, đừng quên ăn cơm, mệt nhọc nữa."

Hắn nói xong liền đi, bước chân không chút chậm trễ, ngay cả đối phương trả lời cũng chưa nghe.

Diệp Bạch Đinh nhìn người rời đi, xoay người dọn cái bàn, đồ vật còn chưa có dọn xong, liền thấy Thân Khương lại chạy về, ngực hơi phập phồng, hô hấp dồn dập, vẻ mặt trầm trọng.

"Làm sao vậy?" Diệp Bạch Đinh dừng động tác, "Đã xảy ra chuyện?"

Thân Khương: "Lại chết cái nữa."

"Ai?"

"Tất Chính Hợp."

Thân Khương xoa mặt, hỏa khí bốc lên: "Ta biết ngay là đám tôn tử này không ngừng nghỉ mà, án mạng lần này không dễ tra, Chỉ Huy Sứ làm các nơi tăng mạnh phòng vệ, cảnh giác có chuyện xảy ra, còn không có dọa được bọn họ! Cũng may là chúng ta đi trước một bước, thử ra được Tất Chính Hợp cùng Lỗ Minh có cấu kết làm chuyện xấu, nếu là chậm một chút nữa, chẳng phải là chút đồ vật này cũng nhìn không tới sao!"

Hắn còn đứng đó phát giận, Diệp Bạch Đinh đã nhanh chóng ra sau bình phong thay quần áo: "Người là chết như thế nào, chết ở nơi nào? Hiện tại tình huống hiện trường như thế nào? Đã biết được hết chưa?"

"Cụ thể còn không rõ ràng lắm, người phía dưới đến báo tin, ta chỉ biết ông ta chết trong chính nhà mình, trong thư phòng, thời gian tử vong không biết, nguyên nhân không biết," Thân Khương híp mắt, "Dù sao cũng không thoát khỏi có liên quan đến chuyện sứ đoàn lần này!"

"Chỉ Huy Sứ đâu?"

"Sự tình mới vừa phát sinh, thuộc hạ báo tin đã chia hai đầu, một đầu hướng bên này, một đầu đi tìm Chỉ Huy Sứ, Chỉ Huy Sứ hiện tại còn chưa biết, nhưng chắc cũng sắp, chỉ cần không bận, y sẽ đi hiện trường, vậy chúng ta......"

Diệp Bạch Đinh thay xong quần áo, từ sau bình phong đi ra: "Tất nhiên là phải đi."

Thân Khương: "Thời gian không đợi người, chúng ta liền đi trước?"

"Đi."

"Được!"

Thân Khương vốn dĩ có nhiệm vụ điều tra thăm viếng khác, nhưng chuyện hôm nay xảy ra đột ngột, hiện tại chắc là không rảnh, hắn vẫy tay kêu thủ hạ của mình đến, dặn dò như vậy như thế như thế như vậy một phen, làm cho bọn họ tận lực đi tra, hắn thì lên ngựa, cùng thiếu gia đi đến hiện trường vụ án.

Một đường này hơi xa, trên đường cũng không nhiều người, Thân Khương đánh ngựa tới gần, cùng Diệp Bạch Đinh nhỏ giọng nói thầm: "Thiếu gia có cảm thấy, vụ án lần này càng ngày càng quái hay không? Hai người chết trước đó, một cái thoạt nhìn là vì tài, một cái thoạt nhìn là vì sắc, sau đó chúng ta phân tích cảm giác đều không đúng, hình như là hẳn là vì bí mật gì đó, lúc này Tất Chính Hợp lại chết, chẳng lẽ cũng cùng cái này có quan hệ?"

Nhưng cảm giác tồn tại của người này trong hồ sơ rất thấp, vì tiệc rượu đêm đó, ông ta đích xác đã sớm say, phần lớn thời gian là bò ra bàn ngủ, nếu không phải thiếu gia phân tích, cảm giác có chút không thích hợp, thiết cục dụ ông ta nói ra vài thứ, Cẩm Y Vệ đến bây giờ có lẽ cũng chưa phát hiện ra được tầng quan hệ này......

Diệp Bạch Đinh cẩn thận nghĩ lại quá trình trò chuyện ở Trúc Chi Lâu hôm đó, cũng không có vấn đề gì, nguyên nhân Tất Chính Hợp chết, thật đúng là không phải sai lầm của Cẩm Y Vệ, có lẽ chỗ ông ta, đích xác có ẩn giấu gì đó.

Hai người tới Tất gia, Cừu Nghi Thanh còn chưa tới, Cẩm Y Vệ phong tỏa hiện trường theo quy định, thủ vệ khắp nơi, người Tất gia có vẻ như nhất thời không tiếp thu được chuyện này, chủ tử hạ nhân đều có chút loạn.

Thấy đương gia chủ mẫu để nha hoàn đỡ dựa vào cửa viện, khóc thành một đoàn, Thân Khương dùng mắt ra hiệu với Diệp Bạch Đinh, đi qua tìm hiểu tình huống.

Diệp Bạch Đinh cũng chưa đi vào, đứng ngay trong viện, thuận tiện quan sát hoàn cảnh.

Làm thư phòng của nam chủ nhà, vị trí này có vẻ hơi lệch, viện thông nam bắc, tầm nhìn rất tốt, góc phòng có treo chuông gió, gió thổi qua tiếng vang thanh thúy.

Gió......

Gió chỗ này hình như hơi lớn, khác với chỗ khác.

Diệp Bạch Đinh dùng sức ngửi ngửi phân biệt, hình như có mùi rượu?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro