Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🥞🔞

 1.

Trịnh Vĩnh Khang vừa mới rời khỏi phòng huấn luyện, đang tung tăng tung tẩy đi về phòng, vừa mở cửa đã bị một người kéo lại ôm vào lòng. Cánh cửa đóng sầm lại. Theo phản xạ em đã định cho đối phương một cái cùi chỏ, nhưng vừa quay đầu lại liền thấy một nhúm tóc vàng.

"Đm... Chiêu, à không... Trương Chiêu! Anh làm cái gì đó, dọa em hết hồn." Đầu óc Trịnh Vĩnh Khang chạy hết công suất mới luận ra được xưng hô mà mình đã chọn cho thằng đầu vàng trong số tên gọi lộn xộn.

"Khang Khang..." Trương Chiêu tóc vàng bất mãn phản kháng. "Bọn họ thì em đều gọi là ca ca, đến anh thì lại là Trương Chiêu."

"Thì mấy người đều là Trương Chiêu mà, không lẽ muốn em gọi một tiếng tất cả đều quay đầu hay gì?" Trịnh Vĩnh Khang chớp chớp mắt, ngây thơ đáp.

Đâu có giống nhau. Trương Chiêu siết chặt vòng tay, vùi mặt vào cổ Trịnh Vĩnh Khang, im lặng không đáp.

Tình yêu của đứa nhỏ này thật quá đỗi thẳng thắn, ánh mắt em dành cho Trương Chiêu của hiện tại lúc nào cũng vừa chân thành lại vừa ấm áp.

"Vậy em có thể... chứng minh thử xem được không?"

-

Trịnh Vĩnh Khang cũng không biết tại sao sự tình lại thành ra như thế này.

Em nằm trên giường, hơi thở hỗn loạn, Trương Chiêu thì áp lên người em và hôn em. Trong thoáng chốc, Trịnh Vĩnh Khang tưởng như mình ảo giác mà quay về quá khứ.

Thời điểm Trương Chiêu mới đến đây, bọn họ vẫn còn có chút xa lạ, cũng không được... thân mật như bây giờ.

Bàn tay vuốt một đường dọc trên eo, kéo áo em lên, Trịnh Vĩnh Khang nắm lấy tay Trương Chiêu, run rẩy nói: "... Không được."

"Không được sao... không phải em nói đều như nhau à?" Trương Chiêu biết quá rõ ưu thế của mình so với Trịnh Vĩnh Khang, anh nắm lấy cằm của Trịnh Vĩnh Khang và cúi xuống hôn em: "Bọn họ đều có thể, anh lại không được sao"

"Không phải..." Trịnh Vĩnh Khang đỏ mặt, nhìn khuôn mặt giống nhau như đúc này, lẩm bẩm: "Đều không được."

"Vậy đây là cái gì?" Trương Chiêu lùi lại, lấy ra thứ gì đó từ dưới gối đưa cho Trịnh Vĩnh Khang xem.

"... Bao tay nhựa."

"Khang Khang." Trương Chiêu đặt thứ kia vào tay Trịnh Vĩnh Khang, "Em cũng yêu anh một chút đi mà."

Em dung túng cho Trương Chiêu cởi bỏ quần áo của cả hai, do dự một lát, liền xé cái gói trong tay, giúp Trương Chiêu đeo lên.

"Một lần thôi nhé..." Trịnh Vĩnh Khang lục lọi tìm chất bôi trơn trong tủ đầu giường. Nghĩ rằng Trương Chiêu của giai đoạn này có thể chưa biết cách làm, em bóp một chút vào tay và bắt đầu tự mình nới rộng: "Hmm~ anh không được phép nói cho... uh~"

Trương Chiêu nhìn theo động tác của Trịnh Vĩnh Khang, nuốt nước bọt một cái, gật gật đầu: "Anh sẽ không nói cho anh ta biết."

Giờ thì anh thật sự có cảm giác đang làm tiểu tam rồi, cũng rất có cảm giác như đang yêu đương vụng trộm.

Trương Chiêu chạm vào mái tóc vàng của mình, trong lòng thầm quyết định sau này sẽ nhuộm lại.

"Hmm... ôi..." Trịnh Vĩnh Khang không quen việc tự mình nới rộng, bình thường đều là... Nhưng bây giờ em chỉ có thể dựa vào chính mình, cảm giác ngại ngùng khi dang rộng hai chân trước mặt Trương Chiêu để tự nới rộng khiến em không khỏi co lại chặt hơn. "Được rồi... anh chờ chút~ ah——"

Ngón tay vừa rời ra, dương vật đã đặt lên hậu huyệt, dùng chút lực nhỏ đâm vào. Lỗ nhỏ vừa được nếm chút ngon ngọt liền co lại, giống như đang mời gọi.

Trương Chiêu vòng hai chân của Trịnh Vĩnh Khang quanh eo anh, cuối cùng mới hỏi ý kiến ​​​​em: "... Đã được chưa."

"Ừm." Trịnh Vĩnh Khang cắn môi, vô thức cúi đầu nhìn động tác của Trương Chiêu.

Dương vật từng chút một tiến vào trong cơ thể em, cảm giác được lấp đầy vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Trịnh Vĩnh Khang thở dốc, cố gắng thích nghi, đầu óc choáng váng cuối cùng cũng dần tỉnh táo lại.

——Đây có tính là em đang ngoại tình không?

Nhưng mà, Trịnh Vĩnh Khang nhắm mắt lại, cảm nhận một chút. Kích thước và hình dạng của dương vật không khác gì cái thường ngày vẫn đụ em... đều là, đều là Trương Chiêu mà.

"Hmm~ anh di chuyển đi..." Trịnh Vĩnh Khang đẩy đẩy Trương Chiêu, thúc giục anh với khuôn mặt đã đỏ lên.

Trương Chiêu theo phản xạ duỗi thẳng eo, khiến Trịnh Vĩnh Khang rên lên một tiếng. Anh nắm lấy cổ tay của Trịnh Vĩnh Khang, khó khăn đẩy dương vật vào.

Việc mở rộng của Trịnh Vĩnh Khang làm chưa được tốt, bên trong co chặt khiến dương vật của anh cảm thấy hơi đau. Trương Chiêu đưa nó vào từng chút một, tận hưởng cảm giác được vách thịt mềm mại mút lấy.

Trong dòng thời gian của anh, Trịnh Vĩnh Khang sẽ làm nũng với anh, tùy tiện nói mấy lời xằng bậy kiểu anh bắn vào trong cũng được, nhưng mà...

Tuyệt đối sẽ không bao giờ dạng chân cho anh đụ như lúc này.

Trương Chiêu rút ra một nửa sau đó lại đẩy vào, lặp lại như vậy, tận hưởng tiếng rên rỉ của Trịnh Vĩnh Khang.

"A~ nhẹ chút... hmm~" Trịnh Vĩnh Khang túm lấy ga trải giường, quay đầu đi không nhìn anh, nhưng lỗ nhỏ lại thành thật co rút, rõ ràng là bị đụ quá sướng rồi, "Sâu quá ~ Aha...."

"Thích không?" Trương Chiêu cúi đầu hôn lên cổ Trịnh Vĩnh Khang, động tác không chậm lại chút nào. "Nếu sướng thì có thể có lần sau không? Dù sao sau này kĩ thuật của anh cũng tốt hơn mà?"

"Uh-huh ~ Không... không được, uh-huh - nhẹ chút." Bụng dưới của Trịnh Vĩnh Khang thắt lại mỗi khi dương vật đụ tới, "Đừng nói với anh ấy... đừng..."

"Nếu là anh ta, thì có thể tùy thích đụ em sao? Khang Khang." Trương Chiêu bế Trịnh Vĩnh Khang lên, bước xuống giường, vừa đi vừa đụ em, "Yên tâm đi, anh cũng là anh ta mà."

Chiêu ca... Trịnh Vĩnh Khang gục trên vai Trương Chiêu, bị anh vừa bế vừa đụ, khe khẽ nức nở.

Đáng lẽ em không nên đồng ý, cho dù đều là Trương Chiêu... nhưng mà.

"Hmm~ anh... đừng..." Trịnh Vĩnh Khang bị Trương Chiêu ép lên tường, nơi duy nhất còn lực đỡ là dương vật đang không ngừng đâm vào bên trong cơ thể.

"Ơi? Chảy nhiều nước quá này, Khang Khang. Thích lắm đúng không?" Trương Chiêu mỉm cười, nhéo mông của Trịnh Vĩnh Khang, tùy tiện đùa nghịch, dâm dịch trong lỗ chảy ra từ nơi đang kết nối hai người.

Trịnh Vĩnh Khang bị đụ đến nỗi chỉ biết rên rỉ không ngừng, còn duỗi thẳng eo để thích ứng với động tác của Trương Chiêu.

"Trương Chiêu... Trương Chiêu..." Trịnh Vĩnh Khang nức nở gọi tên, cũng không biết là ai đang đụ mình nữa, "Nhanh lên~ Nhanh hơn nữa... Hmm~"

Trương Chiêu rên lên một tiếng, không kìm được ngay lúc Trịnh Vĩnh Khang lên đỉnh. Anh hôn lên trán em, có chút luyến tiếc mái tóc xoăn ngày xưa.

"Anh đi mua đồ ăn cho em nha?" Trương Chiêu nhìn khuôn mặt đầy sắc dục của Trịnh Vĩnh Khang, có chút tiếc nuối rút ra, cởi bao cao su, thắt nút ném vào thùng rác.

"Rõ ràng anh nói khi đó... nói là lần đầu của anh là nói dối." Trịnh Vĩnh Khang được lau dọn sạch sẽ, tức giận rúc vào trong chăn trách mắng: "Đồ đàn ông thúi tha."

"Lần đầu của anh thật mà." Trương Chiêu nhướn mày, xong lại đề nghị: "Hay không thì em cứ đá anh ta đi."

"Anh mau cút!"

2.

Trịnh Vĩnh Khang mặt đỏ bừng nằm trên giường, ảo não tự mình bứt tóc. Đúng là nhất thời bị ma xui quỷ khiến mà, nếu mà bị Chiêu ca phát hiện ra...

Cửa được mở ra, Trịnh Vĩnh Khang theo bản năng quay đầu lại, liền bị một mái tóc trắng làm lóa mắt.

Trịnh Vĩnh Khang im lặng, hiện giờ em không muốn nhìn thấy bất cứ một thằng Trương Chiêu màu mè nào nữa.

Trương Chiêu tóc trắng chẳng hiểu chuyện gì, nhìn em một cái rồi hỏi: "Đi ăn cơm không?"

"Không đi được..." Trịnh Vĩnh Khang dưới chăn không mặc gì, cái lỗ vừa bị đụ mở ra còn chưa khép ại, em xấu hổ vùi đầu vào gối, nhỏ giọng nói: "Anh đi ăn cơm với bọn họ đi."

Trương Chiêu khịt mũi, tiến lên hai bước và nhấc chăn bông của Trịnh Vĩnh Khang lên.

"Anh..." Trịnh Vĩnh Khang giật mình, vừa định làm gì đó thì Trương Chiêu đã áp lại gần

"Trong phòng này thật đầy mùi vị, em không cảm nhận thấy à?" Trương Chiêu hạ giọng nói, hôn lên lưng Trịnh Vĩnh Khang: "Có ai đó đắc thủ rồi ha? Là thằng đầu vàng, đúng không."

Trịnh Vĩnh Khang run rẩy, hậu huyệt lại tiết ra nhiều dâm dịch hơn đầy mong chờ: "Hmm ~ đừng..."

Ngón tay đâm vào hậu huyệt của em, tò mò thăm dò bên trong, thỉnh thoảng lại cọ vào vách thịt.

Trịnh Vĩnh Khang co thắt lỗ nhỏ, muốn đẩy ngón tay của Trương Chiêu ra ngoài. Chỉ nghe thấy Trương Chiêu hít một hơi thật sâu rồi rút ngón tay ra.

"Khang Thần, bình thường em cũng nhiều nước như vậy sao? Chắc là được anh ta chơi rất nhiều lần rồi nhỉ." Trương Chiêu áp trên lưng Trịnh Vĩnh Khang, dương vật ấn lên mông của Trịnh Vĩnh Khang qua lớp quần, nhẹ nhàng hỏi: "Anh ta sẽ không biết đâu, em cũng làm với anh một lần đi."

Em không thể một lần nữa... có khác gì cắm sừng Chiêu ca đâu.

Trịnh Vĩnh Khang nhìn Trương Chiêu tóc trắng tìm thấy chiếc bao cao su từ dưới gối, cam chịu nhắm mắt lại.

Em không thể từ chối Trương Chiêu. Bất kể là người nào.

Mông em được anh nâng lên, biết rõ trước đó em cũng vừa làm với Trương Chiêu tóc vàng nên không có màn dạo đầu. Dương vật như muốn đâm thủng lỗ nhỏ, một lần thẳng thắn đâm vào tận trong cùng.

"Hm- ha~" Trịnh Vĩnh Khang không khỏi kêu lên một tiếng nức nở, cơ thể bị anh đụ liên tục rung lên, sau đó lại được Trương Chiêu kéo trở lại và đâm vào sâu hơn.

Tư thế từ đằng sau khiến em không thể nhìn thấy mặt Trương Chiêu, Trịnh Vĩnh Khang ôm gối, bất lực tiếp nhận.

Không sao đâu... đều là... Trương Chiêu. Chiêu ca... Chiêu ca sẽ không tức giận.

"Sao thế?"

Giọng Trương Chiêu vang lên bên tai, Trịnh Vĩnh Khang có chút không nhịn được quay đầu hôn anh.

"Hmm... nhanh quá... Chậm lại... ah —— Chiêu Chiêu, Chiêu Chiêu ca ca ~" Trịnh Vĩnh Khang mê loạn đến thè lưỡi, hậu huyệt hoàn toàn bị chơi đến mở rộng ra bởi tình dục liên tục.

Phần sâu nhất của cơ thể dường như cũng bị đâm vào đến nơi, phần thịt bên trong lại càng không biết liêm sỉ, quấn chặt lấy dương vật không cho nó rời đi.

"Vẫn còn phân biệt được sao... Là tại màu tóc à?" Trương Chiêu nhéo vào eo của Trịnh Vĩnh Khang, kéo người đang muốn chạy trốn trở lại và tiếp tục đụ em, đâm sâu vào vách thịt khiến Trịnh Vĩnh Khang rên rỉ.

Hậu huyệt mút lấy dương vật như muốn lấy lòng, nhưng lại chỉ có thể bị đụ địt đến run lên. Chiếc giường rung lắc mạnh đến nỗi rơi cả chăn xuống sàn.

Hai người đắm chìm trong tình dục, không để ý chút nào, tiếng va chạm của xác thịt vang lên trong phòng, tiếng rên rỉ của Trịnh Vĩnh Khang cũng có chút thỏa mãn, khi Trương Chiêu chạm vào điểm nhạy cảm của em lại lộ rõ hơn nữa.

Trịnh Vĩnh Khang thở hổn hển, trong lòng vẫn còn đang vui mừng, lại bị Trương Chiêu lật người trong tư thế này.

Dương vật vừa cọ lên vách thịt, Trịnh Vĩnh Khang hét lên, hậu huyệt lại chảy ra một dòng dâm dịch. Trương Chiêu mò mẫm một chút, rồi đẩy hai chân Trịnh Vĩnh Khang lên ngực mình

"Ôm lấy đi." Trương Chiêu nâng cằm em, ra hiệu: "Anh vẫn còn chưa ra mà Khang thần."

"Anh, sao anh... ah ~ vẫn chưa, ah~" Trịnh Vĩnh Khang hoảng sợ, cảm thấy dương vật bên trong quả thực vẫn chưa mềm ra, bèn ủy khuất tự ôm lấy hai chân mình, để chỗ cho anh đụ, "Anh nhanh lên đi... hic~"

"Bởi vì anh ta sắp quay lại rồi, đúng không." Trương Chiêu tăng tốc, rút ​​toàn bộ dương vật ra và đâm vào lần nữa, "Nếu anh ta mà biết cả anh và đầu vàng đều chơi em rồi, liệu có tức giận không nhỉ?"

"Đừng ~ ha... ah ah—— sâu hơn nữa đi~ chỗ đó..." Trịnh Vĩnh Khang lắc đầu, không để anh nói tiếp: "Đừng để anh ấy biết...ah ~"

"Rên rỉ dâm đãng như vậy... đúng là em bị chơi sướng lắm rồi nhỉ." Trương Chiêu bỗng vô cớ tức giận, lại đâm vào lỗ nhỏ một cách đầy ghen tức, "Ai đụ em thì em cũng thích thú thế này sao?"

"Không... không phải~" Giọng của Trịnh Vĩnh Khang cũng biến dạng rồi, em gần như như không thể giữ được chân mình nữa, "Bởi vì đó là... Trương Chiêu mà."

"Chẳng cần nói đến... đụ em. Chỉ nhìn thôi em đã... hức.. ah ah——" Trịnh Vĩnh Khang cong eo lên, hoàn toàn ngã gục trong cơn khoái cảm khác kéo đến.

Khi em tỉnh táo lại, Trương Chiêu tóc trắng đã rút ra khỏi cơ thể em, vừa vuốt ve dương vật vừa nhìn em lên đỉnh.

Trịnh Vĩnh Khang thở hổn hển, bò đến bên cạnh Trương Chiêu tóc trắng, vừa hôn anh vừa vuốt ve cậu nhỏ vừa khiến em hạnh phúc.

Lớn như vậy sao... Sao mà lần nào cũng nhét vào vừa vậy nhỉ, Trịnh Vĩnh Khang ngẩn người một lúc, đẩy Trương Chiêu ra, giúp anh tháo bao cao su.

"Đm..." Dương vật được khoang miệng mềm mại bao bọc, khiến Trương Chiêu không nhịn được ưỡn eo lên.

"Ưm..." Trịnh Vĩnh Khang trừng mắt nhìn anh, giống như lúc đang làm tình mà mút lấy con cặc trước mặt, cử động lên xuống.

"Trịnh Vĩnh Khang..." Trương Chiêu không dám nhúc nhích, nắm lấy tóc của Trịnh Vĩnh Khang hưởng thụ, "Em muốn..."

Lưỡi của đứa nhỏ liếm lên dương vật của anh, cũng cho anh câu trả lời.

Trương Chiêu nhắm mắt lại, túm tóc Trịnh Vĩnh Khang, đâm vào đôi lần rồi xuất tinh vào miệng em.

Trịnh Vĩnh Khang ngẩng đầu nhìn anh, chất lỏng màu trắng chưa kịp nuốt xuống chảy ra khỏi miệng em. Trương Chiêu muốn đưa tay ra lau, lại thấy Trịnh Vĩnh Khang mở miệng, liếc nhìn anh một cái, liếm liếm đầu lưỡi rồi nuốt xuống tất cả.

"..."

"Vừa lòng chưa?" Trịnh Vĩnh Khang nằm xuống giường, ra lệnh: "Nhặt chăn lên cho em, em muốn đi ngủ!"

"Từ khi nào em bắt đầu..." Trương Chiêu tóc trắng ngập ngừng nói, nhặt chiếc chăn bông từ dưới đất lên và đắp cho Trịnh Vĩnh Khang.

"Anh đoán xem." Trịnh Vĩnh Khang chớp chớp mắt, rồi không đáp lại anh nữa.

3.

Trịnh Vĩnh Khang mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, trong lúc nửa tỉnh nửa mơ em cảm thấy có người bước vào phòng.

"Ô? Anh đổi sữa tắm rồi à?" Trịnh Vĩnh Khang vô thức đưa tay ôm lấy. Mãi đến khi bị đè lên giường hôn mới cảm thấy có gì đó không đúng.

"Sao em không xuống ăn?" Smoggy biết rằng Trịnh Vĩnh Khang nhận sai người rồi, nhưng không nhắc nhở mà cứ theo sức kéo của Trịnh Vĩnh Khang nằm xuống bên cạnh em.

"... Em không đói." Trịnh Vĩnh Khang quang chăn lên người, ngồi xổm trên người Smoggy, "Em muốn ăn thứ khác, được không? Chiêu ca..."

Smoggy hô hấp hỗn loạn, không biết phải đặt tay vào đâu. Quần đã bị Trịnh Vĩnh Khang cởi bỏ, dương vật cửng lên một nửa lại được Trịnh Vĩnh Khang vuốt ve trong tay.

Trịnh Vĩnh Khang chột dạ lấy chiếc bao cao su cuối cùng ra, xé ra và đeo vào dương vật trong tay.

"Em tự mình nghịch rồi... Có thể, có thể trực tiếp.. đưa vào..."

Smoggy không nói gì, đứng dậy ấn Trịnh Vĩnh Khang ngã xuống giường, nắm lấy dương vật của mình rồi đâm vào lút cán.

Một mặt trời mà cậu trước nay... chưa từng chạm tới.

"Ưm ~ Đợi đã, có hơi... hơi đau." Trịnh Vĩnh Khang không ngờ đối phương sẽ trực tiếp nhét vào, may mà hậu huyệt của em đã trải qua hai lần quan hệ, hiện giờ vừa ướt vừa mềm đến khó tin.

Lỗ nhỏ co thắt từng đợt quanh dương vật, Smoggy khe khẽ thăm dò động một cái, khiến Trịnh Vĩnh Khang hét lên kinh hãi.

Cơ thể em vốn đã quá nhạy cảm sau khi bị chơi mấy lần, chỉ cần chạm nhẹ một chút cũng không khỏi run rẩy. Em sợ bị Trương Chiêu phát hiện, chỉ có thể cố gắng thả lỏng cơ thể, rên rỉ: "Ưm ~ Anh... đụ em đi, nhanh lên."

"Em ướt quá đi..." Smoggy bắt đầu cử động, dâm dịch từ hậu huyệt chảy ra ngoài, làm ướt cả đệm. Cậu nhéo lấy dương vật đang run rẩy phía trước của Trịnh Vĩnh Khang, dịu dàng vuốt ve.

"Đừng~ ah——" Trịnh Vĩnh Khang ưỡn eo theo động tác ấy, hai tay bị Smoggy giữ trên giường, hai chân cũng bị dạng rộng hết mức có thể: "Anh ơi~ ah—— Sướng quá... Ưm... thích quá... sắp rồi, ah ah——"

Bụng dưới của Trịnh Vĩnh Khang thắt lại, phần thịt mềm trong lỗ nhỏ cũng bắt đầu run rẩy. Dương vật cọ vào điểm nhạy cảm của em hết lần này đến lần khác, lại đâm mạnh lên vách thịt.

"Hic hic ~ Sắp đâm thủng tới nơi rồi... nhẹ chút đi, ah ~" Trịnh Vĩnh Khang kêu lên, nhưng dương vật trong cơ thể em lại càng hưng phấn hơn, rút ra đảo một vòng trước cửa miệng, nhân lúc lỗ nhỏ vừa hơi khép lại đâm vào lút cán.

Các nếp nhăn trên lỗ nhỏ dường như đã bị kéo phẳng đi, Smoggy cuối cùng cũng buông tay ra, cho phép em ôm lấy bụng dưới khi bị đụ.

"Hhhh~ Chạm tới luôn rồi... Anh ơi, sâu quá ~ Không ăn được nữa đâu, nhanh cho em..." Trịnh Vĩnh Khang đã thấm mệt vì quan hệ liên tục, chỉ có thể nhẹ nhàng cầu xin, "Ưm ~ Bắn ra cho em đi."

Smoggy ngừng cử động, ý tứ chạm vào bụng dưới của Trịnh Vĩnh Khang, dùng ngón tay xoa xoa trên đó: "Bắn cho em?"

"Ừm ~" Trịnh Vĩnh Khang đẩy đẩy Smoggy, ra hiệu cho cậu rút ra, "Anh nằm xuống đi."

Smoggy ngoan ngoãn vâng lời, chưa kịp phản ứng thì Trịnh Vĩnh Khang đã cởi bao cao su ra, mở lỗ sau, từng chút một ngồi xuống.

Dương vật từng chút vào tiến vào cơ thể em, cảm giác có và không có bao hoàn toàn khác nhau, Trịnh Vĩnh Khang không nhịn được rên rỉ, mắt mờ đi, đưa tay nghịch dương vật của chính mình, "Anh ơi... nóng quá ~ Mau... mau bắn vào trong đi ~ Bơm đầy cho bé đi mà... Hmm~ Chiêu ca——"

Smoggy ôm eo của Trịnh Vĩnh Khang, nhìn Trịnh Vĩnh Khang ngồi trên dương vật của mình, gần như có thể nhìn thấy dấu vết của dương vật đang đâm sâu vào nơi bụng dưới của em.

"Ah~ không chịu được nữa...anh ơi~"

"Anh thấy em đang sướng lắm mà."

Trịnh Vĩnh Khang bất ngờ bị ôm lấy, em sợ hãi đến mức siết chặt hậu huyệt. Smoggy duỗi thẳng eo, chưa đâm vào thêm được mấy lần đã thở hổn hển mà bắn vào trong.

"Ah ah~ ôi..." Tinh dịch hơi lạnh chạm vào vách thịt, Trịnh Vĩnh Khang run rẩy quay đầu lại, nhìn thấy một gương mặt thật quen thuộc, "Trương... Trương Chiêu? Chiêu ca..."

Vậy người đang làm tình với em là ai? Người vừa bắn ra bên trong em nhiều như vậy... là ai?

Trương Chiêu mặt mày u ám, nghiến răng tức giận: "Trịnh Vĩnh Khang, em còn để thằng ngốc này bắn vào trong nữa à?"

"Hmm ~ Chiêu ca..." Dương vật đang chôn trong lỗ nhỏ của em vẫn đang phun ra từng dòng tinh dịch. Trịnh Vĩnh Khang hai chân run rẩy muốn rời đi, nhưng Smoggy lại kéo em ngồi xuống, "Đừng... không muốn nữa đâu~"

Trịnh Vĩnh Khang bám lấy áo Trương Chiêu, muốn lấy lại thăng bằng, nhưng chuyển động của dương vật ở hậu huyệt lại ngày càng mạnh lên, dâm dịch ẩm ướt trộn lẫn với hơi nóng vừa được bơm vào, tạo thành một vòng sủi bọt trên miệng lỗ.

"Bị cậu ta chơi sướng thế cơ mà, còn biết anh là ai à?" Trương Chiêu liếc nhìn Smoggy một cái cảnh cáo, đáp lại là tiếng rên rỉ phát ra từ miệng Trịnh Vĩnh Khang.

"Chiêu ca~ Ưm... Chồng, chồng ơi... huhu, em biết sai rồi mà~ Ah——" Điểm nhạy cảm bị đâm vào không ngừng, Trịnh Vĩnh Khang vặn vẹo eo muốn thoát, lại bị Trương Chiêu ôm lấy trong lòng, chỉ có thể tiếp nhận từng cú thúc của Smoggy.

"Còn nói không nữa, sắp lên đỉnh nữa rồi này." Trương Chiêu nhìn khuôn mặt dâm đãng của Trịnh Vĩnh Khang, cố gắng nhẫn nhịn cảm giác khó chịu trong lòng.

"Chiêu ca..." Toàn thân Trịnh Vĩnh Khang run lên, cảm giác tội lỗi trong lòng đan xen với vui sướng thể xác, khiến đầu óc em bối rối, "Sâu quá, ah~ Anh ơi, em... em bị người khác đụ rồi... hic~"

Giờ thì Smoggy cũng không vui rồi, cậu ủy khuất nắm lấy tay Trịnh Vĩnh Khang và thì thầm: "Anh cũng là... Trương Chiêu mà."

Mông bị dập đến đỏ lên và sưng tấy. Trịnh Vĩnh Khang quay đầu hôn Trương Chiêu, cố gắng phớt lờ dương vật đang đâm vào trong cơ thể mình.

"Hmm... ahh..." Tiếng rên rỉ của Trịnh Vĩnh Khang trộn lẫn với hơi thở của Trương Chiêu, trong phòng kín lại càng nghe rõ hơn, "Đừng~ huhu... đừng bắn vào bên trong ah~ ah——"

Trịnh Vĩnh Khang mở rộng hai chân, nhiều tinh dịch bơm vào trong lỗ nhỏ quá, nhiều đến mức dịch trắng thậm chí còn chảy ra từ giữa khe chân. Khoái cảm khiến em nức nở, run rẩy trong lòng Trương Chiêu.

Trương Chiêu kéo người lên rời khỏi dường vật của Smoggy, hậu huyệt vừa rời ra đã phát ra âm thanh nhớp nháp: "Mau cút ra đi."

"Ha... ưm, Chiêu ca..." Trịnh Vĩnh Khang thở hổn hển, được Trương Chiêu đưa vào bồn tắm, lỗ nhỏ co thắt từng đợt tống tinh dịch bên trong ra ngoài. Em xấu hổ khép hai chân lại, không muốn Trương Chiêu nhìn thấy.

"Mở ra." Trương Chiêu hừ một tiếng, mở hai chân của Trịnh Vĩnh Khang ra, đưa ngón tay vào trong tiếng rên rỉ của em, "Nói xem, làm mấy lần rồi."

"...Không có." Trịnh Vĩnh Khang nắm lấy thành bồn tắm, cúi người muốn trốn, từng vệt trắng vừa bị Trương Chiêu móc ra nổi lên trên mặt nước rồi lại dính vào người em.

"Thế à, ba cái bao cao su đặt dưới gối đâu rồi?"

"..." Trịnh Vĩnh Khang áy náy cúi đầu, nhưng lại bị ngón tay trong lỗ của mình ép phát ra âm thanh, "Anh đừng giận mà..."

"Hmm~ Chỉ tại... em cứ nhìn thấy gương mặt của anh, ah~ liền ướt rồi, hmm~"

"Chiêu ca." Trịnh Vĩnh Khang nuốt nước bọt, giữ tay Trương Chiêu ở giữa hai chân không cho anh cử động nữa, "Đã... đã bị đụ đến mềm rồi. Bên trong cũng mở ra rồi..."

"Anh có muốn thử không?"

end.

p/s: mong bạn đã ăn bánh ngon...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro