Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Mở mắt ra, nhận thấy được thân thể khác thường, Bạt Thác Thứ Cô kinh hoảng cử động thân thể, lại không thể động đậy! Y nhất ti bất quải( trần như nhộng ;)), không chỉ có hai tay bị trói trên cột gỗ ở đầu giường, ngay cả hai chân cũng bị mở rộng ra, trói trên cây cột ở đuôi giường, cả người nằm thành hình chữ đại.

Những cái này bỏ qua một bên không nói, chẳng biết lúc nào, bí huyệt giữa hai đùi y lại không ngừng đau đớn, bên trong tựa hồ bị người cắm vào dị vật không biết tên.

“Tỉnh? Ngủ rất khá nha.”

Tọa trên mộc ỷ, y an nhiên uống trà, tinh tế thưởng thức.

“Ngươi, ngươi này biến thái! Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”

“Ta muốn “làm” cái gì? Ngươi chẳng lẽ không nhìn ra được sao?” Đặt chén trà xuống, hắn mỉm cười, nhưng đáy mắt lại không có ý cười. “Cảm thấy không? Thứ đặt trong cơ thể ngươi đó?”

Bạt Thác Thứ Cô trừng mắt nhìn hắn: “Xin ngươi đem nó lấy ra.”

“Khó mà làm được. Ngươi cũng đã biết vật kia trị giá bao nhiêu tiền sao?” Hắn chìa hai đầu ngón tay. “Nó tốn của ta hai ngàn lượng đấy! Đáng giá như thế, để thêm một chốc lát nữa đi, cho ngươi hảo hảo cảm thụ độ thô của nó đi.”

“Bệnh thần kinh! Lập tức lấy ra!” Bạt Thác Thứ Cô tức giận, muốn đánh hắn một quyền, lại bị hắn cố tình nhốt trói chặt, đừng nói đánh hắn, ngay cả đứng dậy ly khai địa phương quỷ quái này đều không có biện pháp.

“Ngươi có biết nó dùng nguyên liệu gì tạo ra không?” Dừng một lát, “Là thạch, nhưng là nó cùng loại thạch bình thường lại không có giống nhau, nó rất nhẹ, so với mảnh gỗ còn nhẹ hơn, còn hình dạng của nó a…” Hắn đột nhiên nở nụ cười tà ác, “Liền cùng của ngươi cái phía dưới kia rất giống nhau, bất quá so với ngươi còn lớn hơn rất nhiều… Hơn nữa nó cũng có thể hấp thụ nhiệt độ cơ thể người, chậm rãi nóng lên.”

“Không ai muốn ngươi nói những cái đó, ta lệnh cho ngươi, mau thả ta ra!”

Quả nhiên như hắn nói, y cảm giác được dị vật được đặt ở trong cúc huyệt của y bắt đầu nóng lên, quái dị đến cực điểm, loại nhiệt độ này thật giống như….. Giống như dị vật trong cơ thể y mà Giang Dục đưa vào khi nóng tới thời điểm sẽ giống với nhiệt độ của người thường. Này sẽ khiến cho y sinh ra ảo giác, tựa hồ ở trong cơ thể y đều không phải chỉ là thạch, mà là_______ mà là _____ có độ ấm nam căn thật.

Giang Dục sắc mặt trầm xuống, “Ai cho phép ngươi dùng loại khẩu khí này nói với ta?” Hung ác bắt lấy tóc của y, kéo hướng lên trên, đau đến vẻ mặt Bạt Thác Thứ Cô méo mó.

“Bằng cái gì ta không được phép? Thân phận của ta cũng không có thấp so với ngươi, ta là hoàng tử.” Y kiêu ngạo nâng đầu lên, chính là bị đau mà nhíu mày lại làm cho kiêu ngạo của y nhất thời giảm xuống.

“Hoàng tử?” Hắn giễu cợt, xem thường nói: “Đúng a, là hoàng tử________ vong quốc hoàng tử.”

“Ngươi…”

“Còn nữa, quốc gia đã mất, hiện tại nói ra, cũng thật làm người khác cười rụng răng nha.”

Vong quốc…

Y quay mặt đi, trong lòng tựa hồ bị người dùng roi quất lấy.

“Thừa nhận? Nói không ra lời sao? Tiểu quốc giống loại này còn có thể tồn tại lâu như vậy, cũng thật là làm cho người khác phải vỗ tay tán thưởng.” Hắn cười to, khẩu khí lộ vẻ khinh thường.

Nắm chặt nắm tay, Bạt Thác Thứ Cô quay đầu trừng hắn, trong mắt trừ bỏ hận thù ra vẫn là căm hận.

Đáp lại Bạt Thác Thứ Cô, Giang Dục nở nụ cười.

“Đúng rồi, ngươi nơi đó hẳn là còn chưa có dùng qua đi?” Bàn tay thô chai theo trường đạo trơn trượt đi vào, công kích trực tiếp hoa huyệt đóng chặt phía trước, ngay khi tay hắn vừa đụng vào chỗ kia, Bạt Thác Thứ Cô như chim sợ cành cong thân thể giãy dụa, “Ngươi muốn làm gì?!”.

“Là xử nữ đi?” Hắn tại bên ngoài lượn quanh một lát, đẩy ra hai bên hai phiến cánh môi bên ngoài, ngón trỏ dò xét đi vào.

“Ngừng, buông…. Không nên đụng chỗ kia!” Y trợn to mắt, liều mạng giãy dụa thân thể.

Một tay khác vượt qua phía trước, đi tới hậu huyệt phía sau, rút ra nam căn đang hãm sâu trong đó, lại từ trước ngực lấy ra một viên Dạ Minh Châu lớn bằng nửa lòng bàn tay, hướng trong hậu đình nhét vào, hao tổn một phen công phu mới đưa hạt châu nuốt vào, sau đó lại cầm lấy nam căn hình người, nhắm ngay hậu đình cắm xuống, không để cho Bạt Thác Thứ Cô kịp thở dốc, trực tiếp xuyên vào tới tận cùng, bên ngoài còn giữ lấy một đoạn.

Hạt châu nằm ở bên trong bởi vì nam căn sáp nhập mà đỉnh hướng vào trong đâm càng sâu.

Bạt Thác Thứ Cô đau đến không ngừng túa ra mồ hôi lạnh, bởi vì cảm nhận sâu sắc cự vật mà nói không ra lời, càng đừng nói tới kêu gào.

“Ngươi lại nói ra một câu vô nghĩa rồi, bên trong Dạ Minh Châu mang theo sẽ không chỉ có một viên.” Hắn lãnh khốc vô tình nói.

Lấy ra ngón trỏ bên trong hoa huyêt, lại lập tức lấy ra nam căn cực đại, liền đem ngay nam căn hung hăng đâm vào trong hoa huyệt phía trước, đi vào đến cùng, liền tựu tấm màng kia cũng bị hắn không thương tiếc gì đâm rách.

“A_____” Bạt Thác Thứ Cô thân thể đột nhiên cong lên, liền ngay sau lại ngã trở lại giường.

“Quả thật là xử nữ, phá tan lớp màng kia cảm giác thực vui vẻ.” Không thể quản Bạt Thác Thứ Cô có còn đau đớn hay không, Giang Dục cả người bắt đầu đung đưa, nỗ lực ở trong huyệt động sít chặt trừu sáp.

Trong không khí mơ hồ có thể thấy được vị máu, một đạo hồng ngân tươi mới theo chỗ hai người tiếp xúc chậm rãi chảy ra.

“A, a… Đau quá… Không cần… Van cầu ngươi mau dừng lại…”.

Cởi bỏ trói buộc trên hai chân y, Giang Dục gập lại đầu gối Bạt Thác Thứ Cô, nâng lên nửa người dưới của y, đầu gối cơ hồ chạm được vào ngực, một tay đi tới hậu huyệt, đem nam căn rút ra, đâm vào, lại rút ra, đâm vào, thong thả trừu sáp, theo thời gian mà tăng dần mức độ.

“Hình dáng thế nào? Cả cái miệng phái trước lẫn phía sau đều được ta uy no đấy!”

“Không… Không cần cử động nữa… Sẽ cầm không được… Dạ, dạ minh châu ở thật sâu… Thật sâu…” Y không muốn rơi lệ, nhưng lại không cách nào khống chế, loại cách thức cưỡng ép giao hợp kinh khủng như thế này, làm cho y cảm thấy thực sợ hãi. Nếu vạn nhất Dạ Minh Châu không lấy ra được…. Vậy phải xử lý thế nào đây?

“Lấy không được thì ngươi vĩnh viễn ngậm lấy nó đi… Đây là báo ứng của ngươi, báo ứng việc tự tiện ly khai!” Nói xong, hắn gia tăng động tác trong tay, hung hăng rút ra sau, lại tàn nhẫn đâm vào, mỗ một lần đỉnh chóp đâm vào, cũng làm cho Bạt Thác Thứ Cô kêu to không dứt.

Thắt lưng di chuyển cũng không ngừng lại, sau khi thời gian dài dằng dặc trôi qua, hắn đem toàn bộ nam căn chìm vào hậu đình, nắm chặt eo Bạt Thác Thứ Cô, tùy tiện trừu động, đâm một phát thật sâu, tại bên trong hoa huyệt của Bạt Thác Thứ Cô phóng thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro