Chương 7.2
"Ngươi muốn đi Thanh Lăng? Ngươi cho rằng lão gia hỏa kia sẽ không giết ngươi sao?"
......
Thanh âm nặng nề phát ra từ chỗ Khô Cốt Linh, không phân rõ là lục lạc đang nói chuyện,hay vẫn là luồng hắc khí quỷ dị kia.
"Các ngươi đến tột cùng là thứ gì?" Cố Tầm nheo mắt một chút, hướng về phía tà vật kia hỏi.
"Chúng ta là thứ gì không phải ngươi là người rõ ràng nhất sao?"
" Hoàng cung Trung Châu! Ngươi nhanh như vậy đã nhớ không nổi?!"
Cài đặt bối cảnh của NPC chỉ có vài câu, các sự kiện cụ thể được tự động tạo ra dựa trên dữ liệu nhân vật do số lượng lớn kỹ thuật tạo thành, Cố Tầm là người tạo ra game này, hắn chưa từng trải qua những sự kiện đó, làm sao hắn có thể nhớ được chúng?
"Ngươi đang do dự? Ngươi không dám động thủ đúng hay không?"
"Đã nhiều năm như vậy, từ bỏ đi, ngươi không dám động thủ đâu."
Cố Tầm nắm chặt tay, trên mu bàn tay hiện lờ mờ những đường gân xanh.
Hắn không biết điều gì sẽ xảy ra nếu thứ đó di chuyển, nhưng hắn cần phải mang thứ này đi,ít nhất là thứ này cần thiết để biểu thị cho địa vị của hắn.
Cố Tầm hít một hơi thật sâu, nâng tay lên vươn về phía chiếc lục lạc được bao quanh bởi luồng hắc khí ......
"Ngươi làm như vậy sẽ hại chết chúng ta! Cũng sẽ hại chết chính bản thân ngươi!"
Cố Tầm không hề do dự, một phen tháo chiếc lục lạc ra và ném xuống dưới.
Xung quanh không có gì thay đổi, trừ việc Cố Tầm cảm thấy đau đớn trong tim.
(ý là đau đớn trong tim là đau đớn trong tim ấy không phải đau dơn trong tim đâu =))
Bỗng nhiên,một tia sáng lạnh lẽo lóe lên từ phía sau, cực kỳ hung ác*, chính là muốn đoạt mạng Cố Tầm!
(bản nhúng là lăng liệt ngoan độc)
Nếu không phải Cố Tầm nhìn thấy ánh sáng trong chiếc gương đồng trên đầu,thì giờ phút này chỉ sợ đầu hắn đang ở đó.
Cố Tầm vội vàng né tránh, ánh sáng lạnh lẽo va vào tường phát ra tiếng động lớn, tiếng vang rất lớn,trên kết giới đang bảo vệ Cố Tầm bắt đầu xuất hiện những vết nứt, người nọ vẫn cứ đuổi theo hắn!Một thanh kiếm tàn nhẫn so với một thanh kiếm tàn nhẫn hơn! Người nọ hiển nhiên đã có chuẩn bị,cảnh giới cũng tu luyện cũng không hẳn là thấp, đặc biệt là điều khiển kiếm cho cực nhanh, quyết tâm phải chiến đấu với Cố Tầm tới ngươi chết ta sống.
Cố Tầm không muốn làm tổn thương bất cứ ai, hắn cố gắng nghiêng người tận lực né tránh người kia.
Kiếm pháp của người này là kỹ thuật tuyệt sát của tiên đạo, rất có khả năng đến từ Thanh Lăng. Hắn muốn đi đến Thanh Lăng ngay lập tức, nếu như bây giờ giết chết đồ đệ nhà y, Tây Từ có tìm hắn để trả thù hay không thì chưa nói đến,về mặt đạo lý cũng không ổn cho lắm.
Hơn nữa, người này rõ ràng là sử dụng nhu phái kiếm pháp*, nhưng tất cả các chiêu thức đều là sát chiêu tàn nhẫn, những chiêu thức này cực kỳ hao phí linh lực và thể lực, hơi có vô ý...... Người này sẽ tẩu hỏa nhập ma mất!
(nhu phái kiếm pháp: kiếm pháp theo phong cách mềm mại)
"Ma đầu! Để mạng lại đây!" Quả nhiên,thanh kiếm cuối cùng cũng mang theo một luồng sát khí dày đặc , người nọ đem linh thức toàn thân truyền với chuôi kiếm, lao về phía Cố Tầm !
Cố Tầm một chưởng đạp tan kết giới! Tiện thể linh lực khổng lồ tản ra tứ phía, một chưởng đánh ra kiếm khí.
Chỉ kém một bướcnữa thôi! Mũi kiếm chạm vào lòng bàn tay Cố Tầm, tạo ra một vết thương nhỏđã .
Cố Tầm cau mày, hắn không phải là người tốt tính, giờ phút này...... Đích xác đã khơi lên tà niệm của hắn. Lực tụ trong lòng bàn tay, hắn đang chuẩn bị đẩy lui, bỗng nhiên thấy linh khí do chuôi kiếm tụ lại nhanh chóng nhảy về phía lòng bàn tay của mình!
Gần như chỉ là trong chớp mắt,thứ linh lực không thể lí giải kia tiến vào trong cơ thể Cố Tầm, Cố Tầm lảo đảo, mãnh mẽ nôn ra một ngụm máu đen.
Lồng ngực đau nhói, Cố Tầm quyết liệt vung tay, người nọ nện trên vách tường rắn chắc , phát ra tiếng động lớn như thể xương cốt bị đập thành từng mảnh.
Mặt nạ trên mặt cũng vỡ tan tành, Cố Tầm nhìn thật kỹ—— vậy mà lại là Lý Hoài!
Lý Hoài cười điên cuồng hai tiếng, dùng hết sức lực cuối cùng phun máu vào Cố Tầm , nguyền rủa, "Bệ hạ trước khi chết từng đem tu luyện cả đời cho ta...... Truyền lại bí kíp của hoàng tộc Trung Châu cho ta......Chính là vì hôm nay! Hôm nay ta dùng linh thức huyết nhục của mình làm trung gian, tuy rằng không thể lấy mạng của ngươi, nhưng...... Sợ là ngươi sẽ không thể trở thành Ma Tôn được!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro