Chương 37: Sợi Dây Không Thể Cắt Đứt
Ji Ah bước nhanh hơn. Cô không dám quay đầu lại, không dám nhìn vào đôi mắt của Woo Sung lần nữa.
Nhưng bước chân cô càng nhanh, trái tim cô càng hỗn loạn.
Cô thực sự có thể bỏ lại anh sao?
Cô đã chịu quá đủ những tổn thương, những giằng xé giữa yêu và hận. Nhưng giữa tất cả những điều đó, có một thứ mà cô không thể phủ nhận được—cô chưa bao giờ thực sự thoát khỏi Woo Sung.
Cũng giống như hiện tại.
Dù đã cố đi thật xa, nhưng chỉ một cú điện thoại vang lên, cô đã dừng bước.
Trên màn hình, tên của Woo Sung hiển thị.
Cô do dự một giây, rồi tắt máy.
Nhưng chỉ vài phút sau, một chiếc xe phanh gấp ngay bên cạnh cô.
Woo Sung bước xuống, ánh mắt đầy sự nguy hiểm.
"Em vẫn nghĩ mình có thể trốn khỏi anh sao, Ji Ah?"
Cô lùi lại một bước.
"Chúng ta không thể tiếp tục như thế này, Woo Sung. Tôi đã quá mệt mỏi rồi."
Anh tiến lên, giữ chặt lấy cổ tay cô.
"Vậy hãy nhìn vào mắt anh và nói rằng em không còn cảm giác gì với anh nữa."
Cô run lên.
Bởi vì cô không thể nói ra câu đó.
Woo Sung nhếch môi, như thể đã biết trước câu trả lời.
"Em không thể rời xa anh, Ji Ah. Cũng như anh… không thể để em đi."
Cô cắn môi, trái tim loạn nhịp.
Lần này, cô không giằng ra khỏi anh nữa.
Bởi vì cô biết, cho dù có cố chối bỏ thế nào…
Cô vẫn luôn thuộc về anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro