Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mùa nhớ - 1

Tiêu Chiến: Anh
Vương Nhất Bác: Em

Mọi thứ đều chỉ là truyện, không áp dụng cho người thật 🥰

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Từ trong chiếc tivi vang lên tiếng vỗ tay reo hò vô cùng lớn, trên màn hình hiện lên dáng vẻ của một người đàn ông lịch lãm chững chạc, trên tay người nọ cầm một chiếc cúp danh giá, được người dẫn chương trình gọi với danh xưng vô cùng cao quý, Ảnh đế.

Cuối cùng, anh đã bước lên đỉnh cao nhất của sự nghiệp, ước mơ của anh rốt cuộc cũng trở thành sự thật rồi. Anh đã đạt được danh hiệu Ảnh đế ở độ tuổi trẻ nhất so với những ảnh đế còn lại.

Trên môi Vương Nhất Bác nở một nụ cười nhàn nhạt, nét buồn thoáng hiện trên làn môi, em chậm rãi tắt tivi, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Cũng đã 3 năm kể từ ngày em và anh chính thức chia tay nhau, người em yêu, Tiêu Chiến. Và cũng đã tròn 3 năm 6 tháng kể từ lúc em đưa ra quyết định giải nghệ, rời xa ánh đèn sân khấu, nơi mà em luôn yêu thích nhất.

Cuộc đời em, sân khấu và nhảy là hai thứ vô giá, mỗi một sân khấu và bước nhảy em đều vô cùng tận hưởng và làm tốt hết mức có thể. Nhưng không ngờ có ngày, em lại có thể nhẫn tâm rời bỏ ánh đèn sân khấu ấy.

Năm ấy, chàng thiếu niên trẻ lần đầu nếm trải hương vị của "Tiếng sét ái tình". Khi nhận được thông báo bản thân đã thành công nhận được vai diễn Lam Trạm trong bộ phim "Trần Tình Lệnh", đó là một bộ phim chuyển thể từ truyện đam mỹ vô cùng nổi tiếng, em đã vô cùng vui mừng, trong lòng ấp ủ hy vọng rằng bản thân sẽ được nổi tiếng.

Lúc đó Vương Nhất Bác chẳng hề tìm hiểu qua Nam chính đóng cùng em là ai. Mãi cho đến hôm khai máy thì ôi thôi... chàng thanh niên với dáng vẻ cao ráo, gương mặt với đường nét anh tuấn như tạc tượng... dường như hoàn toàn đánh cắp lấy trái tim em, đó là anh, Tiêu Chiến.

Em đứng từ xa nhìn anh, nhìn đến ngây người. Cho đến khi đến gần, em ra vẻ thờ ơ lãnh đạm, đâu ai biết bên trong vỏ bọc thờ ơ ấy là một con tim đang đập loạn nhịp lên vì hồi hộp.

Tính em khá chậm nhiệt, ít bắt chuyện trước với ai, có điều khi đã quen thân rồi, thì em sẽ cực kỳ dính người, nói liếng thoắng cả ngày mãi không thôi. Đương nhiên là lần đầu gặp mặt, Tiêu Chiến đã chủ động nói chuyện với em trước, bởi vì anh là một chàng thanh niên với tính cách rất hoà đồng thân thiện, tính tình dễ gần, ai gặp cũng mến.

Dần dà từ lạ thành quen, hai người trở nên vô cùng thân thiết, hằng ngày đóng phim chung lúc nào cũng kè kè bên nhau. Đến cả lúc đi vệ sinh thì Vương Nhất Bác cũng, "Anh Chiến cho em theo với.", mỗi lúc như thế Tiêu Chiến đều chỉ quẳng cho em một câu, "Cún con dính người."

Đối với Tiêu Chiến mà nói, ấn tượng đầu tiên của anh đối với Vương Nhất Bác là cậu nhóc này khá lạnh lùng, lại còn ít nói. Nhưng không ngờ sau một thời gian, cậu nhóc này lại nói nhiều như thế. Trên phim trường suốt ngày trêu chọc anh, cái miệng cứ dăm ba bữa là lại chu lên rồi nói, "Anh Chiến, đệ đệ yêu anh.".

Tiêu Chiến không biết từ bao giờ đã có cảm tình vô cùng tốt đối với cậu nhóc này, dường như anh hơi thích thích cậu nhóc này rồi đó.

Cả hai trong suốt quá trình quay đều vô cùng nhập tâm vào nhân vật, mọi cảnh quay diễn ra rất thuận lợi. Có những hôm diễn đến độ nhập tâm không thoát ra được.

Có điều đối với Vương Nhất Bác thì vất vả hơn chút, bởi vì tình yêu em dành cho anh mỗi ngày một lớn hơn, lớn đến nỗi sắp không thể kiềm chế nổi nữa.

Đến ngày đóng máy, Vương Nhất Bác thoáng hụt hẫng, nuối tiếc khi nghĩ đến việc ngày mai sẽ không thể đùa giỡn cùng anh trên phim trường.

Thế là em lấy hết tự tin để tỏ tình.

Vẫn như mọi ngày, Tiêu Chiến đi vào nhà vệ sinh, và đương nhiên là cậu nhóc Vương Nhất Bác cũng bám đuôi theo sát.

Trong phòng vệ sinh, em khẽ gọi: "Tiêu Chiến."

"Ừm..." Anh đáp lời.

"Anh Chiến, em có chuyện muốn nói với anh." Em có chút ngập ngừng, không hiểu sao bình thường em là một người rất thẳng thắng, muốn thứ gì sẽ nói ra, mà sao hôm nay lại có chút run sợ nói không nên lời.

Tiêu Chiến bật cười, "Cún con, sao thế?"

"Em thích anh... Anh có đồng ý làm người của em không...?" Vừa nói, cặp má sữa của em có chút ửng hồng, đôi mắt mở to như cún con đang mong chờ câu trả lời từ người đối diện.

Lúc này, anh cười thành tiếng, nụ cười trên môi tỏa nắng như ánh mặt trời ban mai, anh khẽ đáp, "Thật trùng hợp, anh cũng thích em..."

Nhận được câu trả lời như mong đợi, Vương Nhất Bác nhảy cẫng lên, ôm chầm lấy anh rồi hôn chụt vào má anh một cái.

Hai giây sau, thân thể của em đã bị anh ép sát vào tường, vừa ngẩng đầu lên, đôi môi của người đối diện đã dán chặt lên môi chàng thiếu niên. Môi anh miết nhẹ lên đôi môi căng mềm ấy, sau đó dùng lưỡi dần tiến vào khoang miệng của đối phương, thế là hai chiếc lưỡi nhỏ quấn lấy nhau tha hồ càn quấy. Môi cọ xát lấy môi, hai cơ thể áp sát lấy nhau không chút kẽ hở, máu trong cơ thể cả hai cũng bởi nụ hôn mãnh liệt ấy mà trở nên sôi sục, cơ thể bắt đầu nóng dần lên. Một lát sau, cả hai tách môi nhau ra, tự nhủ bây giờ chưa phải lúc làm chuyện ấy.

Hôm đó là lần đầu tiên cả hai trao cho nhau một nụ hôn nồng cháy.

Tối đến, anh và em cùng tất cả mọi người trong đoàn phim đi ăn nhậu một bữa, anh tửu lượng không tốt nên chỉ uống một ly, còn em thì biết anh tửu lượng không tốt nên cứ thế thay anh chúc rượu. Em uống nhiều đến nỗi mặt mày đỏ bừng.

Nhậu nhẹt xong xuôi, hai người trở về khách sạn. Lúc quay phim, tổ quay đã sắp xếp hai người ở cùng một phòng.

Vừa vào phòng thì Vương Nhất Bác ôm chầm lấy anh, giọng say xỉn lèm nhèm nói, "Tiêu Chiến, em thích anh, thích anh chết đi được, từ lần đầu tiên gặp mặt em đã thích anh rồi, thật may là anh cũng thích em. Tiêu Chiến, chúng ta làm tình đi."

Khi Tiêu Chiến chưa kịp trả lời, em đã chiếm trọn đôi môi của đối phương, bàn tay chủ động cởi từng nút áo trên thân thể cao lớn ấy, để lộ vòm ngực rắn chắc và quyến rũ.

Anh lúc này chẳng thể kiềm chế được nữa, trực tiếp bế thốc em lên giường.

Vương Nhất Bác trong cơn say thật sự quá đỗi mê người, làn da em trắng hồng, đôi môi khép hờ gợi cảm, chiếc áo sơ mi rũ tuột hai nút áo để lộ chiếc xương quai xanh tinh tế. Một giây sau, chiếc áo sơ mi đáng thương đã bị lột xuống lúc nào chẳng hay, hai thân thể cao lớn ép sát vào nhau, làm bùng lên ngọn lửa dục vọng.

Em nhịn không được mà phát ra tiếng rên rỉ, tất cả đã lọt vào tai Tiêu Chiến, khiến tóc gáy anh dựng đứng lên, và phân thân trong đũng quần cũng đã dần cương cứng.

Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, hai thân thể trần truồng quấn chặt lấy nhau, phân thân to lớn của anh không ngừng đâm vào rút ra trong hậu huyệt nhỏ chưa từng khai phá của em. Đúng rồi, đây là lần đầu tiên của em, ban đầu đúng thật là vô cùng đau, sau đó tất cả sự đau đớn được thay thế bằng khoái cảm sung sướng.

Em không ngừng thở dốc, từ trong miệng phát ra những tiếng rên siết kích tình, khiến anh càng thêm hưng phấn, nhịp điệu đâm rút càng ngày càng nhanh. Vách thịt nóng ấm trong hậu huyệt nhỏ mút chặt lấy phân thân to lớn của anh, khiến da đầu anh tê rần, cảm giác này thật quá sức mê người.

Thế là đêm đầu tiên, họ trao tất thảy thân mình cho đối phương. Hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau như thể sẽ chẳng bao giờ tách rời.

Từ đó trở đi, cả hai tiếp tục các hoạt động của riêng mình, thỉnh thoảng lúc rãnh rỗi, không có lịch trình thì sẽ tìm đến nhau, và lao vào nhau như những con thiêu thân, làm tình mãnh liệt đến quên cả lối về.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
20.11.2021 ❤️💚❤️💚❤️💚❤️💚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro