Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 28 : Tha thứ

" Alo , ai vậy , nửa đêm nửa hôm gọi cái gì ?! " Mild ngáy ngủ

[ Là tao ! ]

" Mày là đứa nào ? Ông đây đấm cho vỡ mồm giờ ! Tối rồi không cho người khác ngủ à ! "

Mild nói bằng tone giọng cực kì khó chịu , cũng đúng thôi , đang chìm trong giấc ngủ tuyệt vời lại đột nhiên bị người khác phá đám , xem có tức không cơ chứ .

[ Im mồm , nếu không phải tại mày dụ tao về đây thì sẽ không có chuyện tao gọi mày giờ này đâu ! ]

Đang lơ ngơ không biết đối phương đang nói gì , còn tưởng bản thân đã dụ dỗ ai đó làm việc xấu gì cơ chứ , đại não tên ngoái ngủ kia bắt đầu tỉnh táo hơn đôi chút , đưa điện thoại ra trước mặt xem là đứa nào lại cứng miệng như vậy .

" Shiaa , người bạn già ! Sao gọi tao giờ này vậy ?! "

[ Đến khách sạn X đi ! ]

" Đến đó làm gì ? Thôi tao buồn ngủ lắm , có gì sáng mai đi mày "

Cậu ta đã nhẫn tâm ngắt máy mà vứt điện thoại sang một bên ngủ ngon lành . Gulf như chết trân tại chỗ , nếu chẳng phải tên khốn Mild nói dối để cậu về đây thì đâu phải gặp vấn đề này , đúng là hoạn nạn mới biết ai là bạn ai là thù , thằng Mild này đích thị là thù với cậu chắc rồi .

" Thằng chó Mild , tao mà gặp được mày thì mày chết chắc , khốn kiếp !!! "

May là Gulf có mang điện thoại bên cạnh , nhưng đem theo thì làm được cái gì chứ , cũng không thể ở khách sạn được , giấy tờ cậu đều để vào ví , đi hóng mát ai lại mang theo ví tiền làm gì .

" Ngày gì mà đen đủi chết mất " Gulf bức bối vò đầu .

Bước ra khỏi sảnh khách sạn , cậu thở dài một hơi trút hết mọi mệt mỏi , có vẻ như đêm nay cậu phải thức trắng rồi , điên chết mất , nếu không nổi hứng muốn đi dạo thì có lẽ giờ cậu đang yên ổn trong căn phòng ấm áp rồi !

Quả nhiên , chỉ cần gặp lại anh thì cuộc sống cậu lại một lần nữa sắp bị lật tung lên rồi . Cứ bước đi trên con đường lớn , thêm cảm giác cô độc khiến Gulf càng lạnh lẽo về thể xác lẫn tinh thần .

Trôi qua thêm 30' , con phố cũng thưa thớt xe đi dần , phía xa xa hình như có người bước xuống từ chiếc xe màu đen , không phải là một... mà là tận 5 người .

" Cậu là Gulf Kanawut có phải không ? "

Cậu bất giác theo phản xạ mà gật đầu , ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đã bị đám người đó kéo lên xe .

" Này ! Này ! Này ! Làm gì vậy ?! Thả ra ! Không là tôi báo cảnh sát đấy ! "

Gulf la hét , hăm dọa , vùng vẫy kịch liệt , chỉ thấy đám người kia nhìn nhau rồi gật đầu một cái , sau đó trước mặt hiện lên một chiếc khăn rồi mất dần ý thức .

" Cậu ta ồn thật ! Thôi lẹ đi , cậu chủ đang chờ ! "

____________________________________________

" Mew tổng , người đã được đưa tới , chỉ là cậu ấy phản kháng mạnh quá , chúng tôi đành khiến cậu ấy hôn mê ạ "

" Được rồi , ra ngoài đi ! "

Mew nói rồi đi tới tìm cậu .

Cậu được đưa tới căn phòng vừa xa lạ vừa thân thuộc . Khi thuốc mê hết tác dụng , cậu mơ hồ mở mắt thức dậy . Đảo mắt xung quanh , khung cảnh này có chút quen , không phải chứ ... Đây chẳng phải là ...

Gulf giật thót cả mình , cậu biết được mình là đang ở đâu rồi .

" Chết tiệt , phải làm sao đây ! Trốn đi đâu bây giờ ! "

Ngồi bật dậy , chân nhanh chóng chạy tới bên cửa , vừa mở ra đã thấy gương mặt phóng đại của ai kia , trên tay anh ta là vài món ăn sáng đơn giản kèm chút nước cam . Giờ này ai lại quan tâm đến ăn uống nữa chứ .

" Tỉnh rồi à , đến đây , anh có đem cho em chút đồ ăn sáng "

Anh tiến một bước , cậu lùi một bước , điều này làm anh thấy có chút mất mát trong tim .

" Anh muốn gì ở tôi ! " Gulf đưa ánh mắt căm phẫn nhìn anh .

" Nào ! Mau lại đây ăn sáng đi , nhịn ăn sáng không tốt cho sức khỏe "

Mew vậy mà bơ luôn câu hỏi của cậu , đặt đồ ăn lên trên bàn , cố tránh ánh mắt muốn thiêu cháy anh của đối phương .

" Tôi hỏi anh muốn gì ở tôi , Anh có nghe không hả ?!! " cậu quát lớn một tiếng .

Anh khựng lại vài giây , đôi mắt có chút bối rối .

" Nhanh ăn đi , nguội mất sẽ ... "

Chưa kịp nói hết câu , thấy thân ảnh kế bên mình bỏ đi ra khỏi phòng , anh nhanh chóng nắm tay cậu kéo về bên cạnh , ôm cậu vào lòng .

" Đừng đi có được không , anh rất nhớ em , đừng rời xa anh "

Mew hốt hoảng giữ lấy cậu chặt trong lòng mình , Gulf dùng hết sức đẩy anh ra nhưng càng lúc càng siết chặt . Lần nào cũng vậy ! Gulf tự cảm thấy bản thân đúng là vô dụng đến mức chán ghét .

" Buông ra ! Đừng chạm bàn tay dơ bẩn của anh vào người tôi ! Chúng ta kết thúc rồi ! Làm ơn , xem như tôi xin anh , tha cho tôi đi ! "

Cậu thống thiết cầu xin anh buông tha cho cuộc sống của cậu .

" Anh chưa từng đồng ý chia tay , em đừng như vậy , nghe anh nói , lúc đó chỉ là hiểu lầm , anh chưa từng phản bội em , hãy cho anh cơ hội giải thích , xin em ! "

Anh luống cuống buông cậu ra , tay vừa run vừa lấy điện thoại lấy từ túi quần ra , mở đoạn camera đưa trước mặt cậu . Từ giây phút đó , anh đã luôn giữ đoạn video bên mình , tích cực tìm kiếm cậu , chỉ cần có cơ hội , anh nhất định sẽ không chần chừ một giây nào đưa nó đến trước mặt Gulf , tất cả chỉ là để mong em ấy tha thứ .

" Em tin anh đi , có được không , anh sai rồi , thật sự sai rồi ! "

Mew không giữ chút hình tượng mà khóc trước mặt Gulf , trông đáng thương vô cùng .Xa cậu lâu đến vậy , anh thực sự không đủ sức kiềm chế nữa rồi.

Gulf thì bất động từ nãy , là cậu trách nhầm anh sao ? Là cậu không tìm hiểu kĩ mà tức giận bỏ đi tận 3 năm sao ? Là cậu không đủ tin tưởng anh sao ? .

Thật ra từ lúc biết bản thân trách nhầm anh , cậu từ sớm đã hết giận , thậm chí là còn giận bản thân vì khiến anh đau khổ đến vậy .

Nhưng làm sao đây ! Dù sao cũng là " nóc nhà " có sai thì cũng phải giữ chút phẩm giá .Gulf mặt lạnh không nói gì , chỉ đến bên giường ngồi xếp bằng , hai tay khoanh trước ngực , tỏ vẻ như ... Đúng rồi , là anh sai , em không biết gì hết , mau dỗ em đi .      ( tui thật tình nể bảo bối của tui quá m.n ạ ) .

Chính vì vậy , nên trong căn phòng ở giữa trên lầu 2 xuất hiện hình ảnh thê nô của ai đó .

" Gulf , anh sai rồi , đừng giận anh , đừng đi đâu hết , em đi tận 3 năm , anh thật sự thống khổ lắm , về bên anh đi có được không ? "

Mew quỳ gối dưới sàn , ngước ánh mắt chân thành nhìn con người lạnh lùng ngồi trên giường .

Anh đã dỗ Gulf suốt gần 1 tiếng đồng hồ , Gulf nhìn có chút xót xa , nên đã chồm xuống , phủ lên chiếc môi luôn nói không ngừng của anh bằng đôi môi căng mọng của cậu .

Mew bất ngờ một chút , chưa kịp hưởng thụ thì cậu dứt ra , chi là cái chạm môi nhẹ nhàng cũng khiến anh rạo rực hết cả lên .

" Em tha thứ cho anh rồi sao ? "

" Đó là câu trả lời của em , đừng hỏi nữa , em đói rồi ! "

Anh nghe thấy tiểu bảo bối của mình đói bụng thì nhanh chóng đứng dậy đến bàn lấy cho cậu .

" Nguội hết rồi , anh bảo dì quản gia hâm nóng lại cho em nhé ! "

" Không cần đâu , em ăn được ! " Gulf cười mỉm nhìn anh

Lâu lắm rồi anh mới cảm nhận được ánh mắt dịu dàng này của cậu , cảm giác hạnh phúc trào dâng trong lòng anh và thế là ...

" Buông em raa , anh cứ đu thế này em ăn không được ! "

Gulf lấy tay đẩy đẩy đầu anh đang dụi vào vai mình .

" Không muốn , anh nhớ em sắp chết rồi có biết hay không ? "

Mew nũng nịu như con nít làm cậu bật cười , Mew tổng đây sao ? Trẻ con chết mất .

" Mà này ... Sao anh dám tẩm thuốc mê em vậy HẢ ? Có biết em nhức đầu lắm không ?"

" Ây ây ây , anh không biết gì mà , anh chỉ muốn đưa em về đây thôi , nhưng nghe bảo em quậy dữ quá , nên mới... " Gulf đánh tới tấp vào người anh .

" Anh lại còn bảo em quậy sao ? Hơ , được , hôm nay em cho anh biết thế nào mới là quậy thực sự " .

( Nhiêu đó cũng đủ hiểu hôm nay Mew tổng nhà ta sẽ phải chật vật thế nào rồi đấy , chúc anh nhà may mắn . )

____________________________________________

Cuối tuần vui vẻ nè🤣❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro