Chương 6: Đánh Dấu Định Mệnh
Buổi tối, Zephys đứng trước cửa sổ, ánh trăng bạc chiếu sáng gương mặt cậu. Bóng tối bao phủ căn phòng, nhưng trong lòng cậu lại là một mớ cảm xúc hỗn loạn.
"Nakroth… Rốt cuộc anh muốn gì từ tôi?"
Cậu không thể phủ nhận sự hiện diện của Nakroth khiến tim mình loạn nhịp. Nhưng cậu là một Alpha kiêu ngạo, không dễ dàng để bất kỳ ai kiểm soát.
Một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên.
“Vào đi.” Zephys lên tiếng, nghĩ rằng là quản gia.
Nhưng khi cánh cửa mở ra, Nakroth bước vào, bộ vest đen ôm sát cơ thể, toát lên vẻ nguy hiểm và quyến rũ.
Zephys sững người.
“Anh đến đây làm gì?”
Nakroth đóng cửa lại, khóa chặt nó. Anh bước từng bước về phía Zephys, ánh mắt không rời khỏi cậu.
“Cậu biết rõ tôi đến vì điều gì.”
Zephys lùi lại một bước, nhưng Nakroth đã nhanh chóng áp sát.
“Anh nghĩ mình có thể ép buộc tôi sao?” Zephys nheo mắt.
Nakroth cúi xuống, hơi thở phả nhẹ lên tai Zephys.
“Không phải ép buộc. Là vì cậu muốn tôi.”
Zephys khựng lại, ánh mắt lóe lên vẻ tức giận pha lẫn bối rối.
“Đừng tự cao quá, Nakroth. Tôi là Alpha, tôi sẽ không để bất kỳ ai kiểm soát mình.”
Nakroth bật cười, một nụ cười trầm thấp đầy nguy hiểm.
“Cậu nghĩ rằng Alpha luôn là kẻ kiểm soát sao? Zephys, cậu có biết cảm giác khi bị một Enigma đánh dấu là như thế nào không?”
Zephys không đáp.
Nakroth đặt tay lên cổ Zephys, ngón tay lướt nhẹ qua làn da cậu.
“Đó không chỉ là sự chiếm hữu. Đó là… sự ràng buộc không thể phá vỡ.”
Zephys hất tay Nakroth ra.
“Anh đang mơ mộng.”
Nakroth tiến lại gần hơn, đôi mắt đỏ rực ánh lên dưới ánh trăng.
“Zephys, tôi đã quyết định. Cậu là Alpha duy nhất mà tôi muốn đánh dấu.”
Zephys mở to mắt.
Nakroth cúi xuống, môi gần như chạm vào cổ Zephys. Giọng anh thì thầm:
“Và tôi sẽ không để bất kỳ ai cướp cậu khỏi tay tôi.”
Khoảnh khắc đó, Zephys nhận ra… trò chơi này không còn là về quyền lực nữa. Mà là về trái tim.
---
Hết chương 6
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro