Chương 16: Bão Tố Ập Đến
Sáng hôm sau, Zephys tỉnh dậy trong vòng tay của Nakroth. Cậu mơ màng nhìn gương mặt anh khi đang say ngủ. Hàng lông mày đậm, đường nét sắc sảo, toát lên vẻ cứng rắn nhưng cũng đầy dịu dàng.
Zephys đưa tay khẽ chạm vào má Nakroth.
“Nakroth, anh thật sự yêu em sao?”
Nakroth mở mắt, ánh nhìn sâu thẳm khiến Zephys giật mình.
“Em nghĩ sao?” Anh nắm lấy tay cậu, kéo cậu vào lòng. “Anh đã nói bao nhiêu lần rồi? Em là của anh.”
Zephys đỏ mặt, nhưng cậu biết trái tim mình đã hoàn toàn thuộc về người đàn ông này.
---
Khi cả hai bước xuống phòng khách, bầu không khí căng thẳng bao trùm. Quản gia Grey bước vào với vẻ mặt lo lắng.
“Thưa cậu chủ, chúng ta có vấn đề.”
Nakroth khẽ nhíu mày.
“Chuyện gì?”
Quản gia đưa một tập tài liệu lên bàn.
“Băng nhóm của Kieran đã bắt đầu hành động. Họ muốn nhắm vào Zephys.”
Zephys cứng người lại, nhưng Nakroth nhanh chóng trấn an cậu.
“Em đừng lo. Có anh ở đây, không ai có thể làm hại em.”
Zephys gật đầu, nhưng trong lòng vẫn không yên.
---
Buổi tối, Nakroth đưa Zephys ra ngoài dùng bữa tối để giải tỏa căng thẳng. Cả hai ngồi bên bờ hồ, ánh đèn lấp lánh phản chiếu trên mặt nước.
Zephys khẽ hỏi.
“Nakroth, tại sao anh lại chọn em? Em đâu có gì đặc biệt.”
Nakroth đặt ly rượu xuống, nhìn thẳng vào mắt Zephys.
“Vì em là người duy nhất khiến anh muốn sống một cuộc đời bình yên. Em khác với tất cả những người anh từng gặp.”
Zephys mỉm cười nhẹ nhàng.
“Vậy em sẽ ở bên anh… mãi mãi.”
Nakroth khẽ cười, đưa tay nắm lấy tay Zephys.
“Anh sẽ bảo vệ em, bất kể giá nào.”
---
Nhưng khi cả hai quay về biệt thự, họ không ngờ rằng kẻ thù đã sớm theo dõi.
Khi Nakroth vừa mở cửa, một bóng đen nhanh chóng lao đến.
Zephys giật mình, nhưng Nakroth phản ứng nhanh nhạy. Anh rút dao găm từ thắt lưng, chặn đứng đòn tấn công của kẻ lạ mặt.
Kẻ đó cười nhạt.
“Cuối cùng cũng gặp được ngươi, Nakroth.”
Nakroth nhíu mày, ánh mắt lạnh như băng.
“Kieran.”
Zephys đứng phía sau, lo lắng nhìn Nakroth. Cậu không ngờ kẻ thù lại xuất hiện ngay tại nhà mình.
---
Nakroth bước lên, chắn trước mặt Zephys.
“Ngươi muốn gì?”
Kieran cười độc ác.
“Ngươi biết mà. Ta muốn Zephys.”
Zephys hoảng hốt, nhưng Nakroth siết chặt tay cậu.
“Hắn là của ta. Đừng hòng động vào.”
Kieran nhún vai.
“Vậy thì chúng ta sẽ xem, ai mới là người chiến thắng trong trò chơi này.”
Kieran biến mất trong bóng tối, để lại Nakroth và Zephys đứng trong căn biệt thự đầy căng thẳng.
Nakroth quay lại nhìn Zephys, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Anh sẽ không để ai cướp em đi.”
Zephys nắm chặt tay anh.
“Em tin anh.”
---
Cơn sóng ngầm giữa các thế lực bắt đầu cuộn trào, nhưng trong vòng tay Nakroth, Zephys vẫn tìm thấy sự an toàn và yêu thương. Dù có chuyện gì xảy ra, cậu biết rằng mình sẽ không đơn độc.
Hết chương 16
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro