
Chương 1
Ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng, có một chiếc gương cổ đặt ở giữa quảng trường. Người ta tin rằng chiếc gương ấy không phản chiếu hình dáng bên ngoài, mà phản chiếu đúng linh hồn của người soi vào.
Một ngày, có một kẻ lữ hành trẻ tuổi đi qua làng. Cậu đã trải qua nhiều tháng rong ruổi, trong lòng ngập tràn câu hỏi: "Ta là ai? Ta tồn tại để làm gì?"
Người trong làng bảo cậu:
— Nếu ngươi đủ dũng cảm, hãy soi vào chiếc gương kia. Nó sẽ cho ngươi thấy sự thật.
Cậu đến gần. Trong gương, cậu không thấy khuôn mặt mệt mỏi vì hành trình, mà thấy một đứa trẻ đang khóc trong bóng tối. Cậu sững người.
Giọng thì thầm vang lên từ đâu đó:
— Đây là ngươi, phần ngươi luôn muốn che giấu. Sự yếu đuối, nỗi sợ bị bỏ lại, khao khát được yêu thương.
Cậu lữ hành bật khóc. Bao năm qua cậu chỉ chạy trốn, chỉ muốn trở nên mạnh mẽ, chưa từng dám chạm vào phần yếu mềm ấy.
Người già trong làng mỉm cười:
— Con người không phải chỉ là ánh sáng, cũng không chỉ là bóng tối. Chỉ khi ngươi dám nhìn thẳng vào cả hai, ngươi mới thật sự bước trên con đường của chính mình.
Từ đó, cậu lữ hành tiếp tục đi, nhưng lần này không còn mang theo câu hỏi "Ta là ai?" nữa, mà thay vào đó là câu trả lời trong lòng:
"Ta là kẻ vừa sợ hãi vừa can đảm, vừa yếu đuối vừa mạnh mẽ — và đó chính là ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro