Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Dương và Phong gặp nhau . Đình chiến .

Cô là một đứa con gái vô cùng xinh đẹp và mĩ lệ . Mái tóc nâu xám dài ngang lưng , làn da trắng như trứng gà bóc và đôi mắt đen huyền bí dịu dàng khiến mọi người đều mê hoặc . Đã thế cô lại vô cùng thông minh , những bài toán khó , những bài luận văn hay cái gì cô cũng biết , cho dù nó có khó đến mức độ nào . Thầy cô vô cùng cảm phục và trân quý cô như báu vật ! Cha mẹ cô nâng niu cô như trứng , mọi người ai ai cũng thích cô . 

Cô đa tài , cô tốt bụng , tính khí rất dịu dàng hảo hảo a ! Lũ fan'ssssssssssss ở trường cô đã lập một cái nhóm trên facebook là hội những người fan não tàn của cô , trừ phi học hành thì giây phút nào cũng hoạt động đều đặn đến bận rộn ! Cô biết nhưng chỉ cười , nụ cười thần bí ấy đã khiến cho bao chàng trai ngất ngây , bao cô gái tự hào về sự tuyệt vời của phụ nữ , đại diện là cô .

Cuộc sống sẽ yên bình , cô sẽ sống trong hạnh phúc vui vẻ như thế mãi mãi nếu không có sự xuất hiện của hắn !

---------------------------------------------

Cô tên là Lệ Thùy Dương , con gái cưng , con gái diệu của tập đoàn Lệ gia - tập đoàn lớn thứ 2 thế giới , chỉ sau tập đoàn Dương gia . Cô được sống trong một môi trường chan hòa thân ái giữa mọi người với cô . Tất cả đều hòa chung một nhịp là ca tụng và lấy gương cô cho con cái học tập , cô chỉ việc khiêm tốn bên ngoài mà trong lòng thấy bản thân tự hào vô cùng !

Cho đến một ngày ...

- Lệ Thùy Dương nè ! Nghe nói trường mình chuyển đến một soái ca phi thường đẹp trai vào hôm nay đấy ! - Tiếng con bạn thân - Hoa Lê Ngọc cạnh đó vang lên . Đứa con gái này bao giờ cũng là phóng viên thời sự , biết trước tất cả những gì sẽ xảy ra như tiên tri vậy , miệng nhọn mồm dài , quả là tiên tri a !

- Ừm ! Có gì không ? - Cô vẫn chăm chú với sách văn mẫu lớp 11 , năm nay là năm gần cuối cấp để lên đại học a , nếu cô không cố gắng thì làm thế nào lại có thể vượt qua được cạm bẫy để nắm lấy tương lai của bản thân đây ? Việc học vô cùng quan trọng ! Ngày nào cũng như ngày nào , lập trình rập khuôn theo máy móc , cô cứ thế mà làm .

- Dương Dương , biết cậu siêng học chăm học rồi đấy ! Cậu không cần phải quá siêng đâu ! Mà nè , anh soái ca này là con trai của tập đoàn Dương gia đấy , cậu biết tập đoàn Dương gia chứ gì ? Đi ! Đi ra với tớ ! Anh ấy đã đến trường rồi kìa Dương ơi ! Xuống xem đi ! - Tiểu Ngọc cứ lôi lôi kéo kéo , giằng sách với cô và đặt lên bàn rồi than thở , kéo cô ra ngoài để nhìn soái ca .

- Tiểu Ngọc ! Cậu ra xem đi ! Tớ cần phải xem nốt quyển này đã ! - Dương mỉm cười gỡ bàn tay Ngọc ra rồi bước lại cái bàn và quyển sách , lấy lên đọc . 

- Aizz ... Dương ơi là Dương ! Như thế thì bao giờ mày mới có thể biết được giá trị sắc đẹp của con trai hả ? - Ngọc nhìn cô rồi lắc đầu thở dài và đi xuống .

Cô vẫn ngồi đọc . Chợt lại nhìn qua cửa sổ xuống tầng dưới thì thấy một đám người bu quanh ai đó . Cái trường này bao giờ cũng vậy . Trai xinh gái đẹp chuyển đến trường là lại ù ra , vây kín người ta như chọc giận tổ ong ý , đi đâu đi đấy . Chẳng theo một quy cũ trật tự gì cả , mặc dù nội quy ở trường này vô cùng nghiêm ngặt . Cô khẽ thở dài , cười nhẹ và lắc đầu ... 

------------------------------

Sau một hồi vật lộn với cái đám đỉa dai kia , hắn đã lết xác được lên lớp một cách an toàn bằng... khinh công . Lướt vội qua , trong lớp thật trống vắng , hắn nắm chắc cái tay cầm của cửa chính , khóa chặt mọi cánh cửa trong lớp và bước vào lớp , không quên thở hồng hộc hồng hộc . 

- Ngại thiệc ó ! Mình có mị lực quá đi ! Đi đâu cũng có mị lực thế này , liệu khi mình băng hà đi thì thế giới này có phải đổ lệ vì sự ra đi của một mỹ nam thiên tài như mình không ? - Hắn nhàn nhã ung dung bước vào một chỗ ngồi ngẫu nhiên và tự sướng như thằng khùng , bên ngoài kẻ đập cửa , người hét hú , bên trong yên tĩnh đến lạ lùng , cư nhiên lại giống truyện Sống chết mặc bay của Ngô Tất Tố a .

Hắn nhét cái tai phôn nhỏ vào trong tai nhằm xua đi sự ồn ào ngoài kia , định đánh một giấc thì bỗng hắn dừng đôi mắt của mình lại , mở tai phôn nhỏ ra . What the hell ? Không phải hắn rất có mị lực sao ? Cứ tưởng học sinh trong trường này đã đổ dồn tất cả để đi theo , nhìn theo từng bước đi , dáng đứng của hắn chứ , tại sao lại có một cô gái đứng cạnh cửa sổ thế này ? Cô ta bị gì a ? Hay là mình không có mị lực trước cô ta ?

Vẫn chẳng hiểu thế nào , nhưng đột nhiên hắn chỉ muốn ngồi đó , chống cằm mà ngắm nhìn cô mãi , mặc dù hắn rất ghét con gái và chưa bao giờ tiếp xúc với một ai , kể cả mẹ hắn . Người con gái mà hắn ngắm nhìn thực sự rất đẹp ! Cô mang một vẻ đẹp thuần khiết của thiên sứ , dáng đứng dịu dàng thanh lịch của một cô nương với bộ y phục tuyệt đẹp của trường làm cô trở nên mĩ lệ . Mái tóc được buộc cao lên như khoe sắc với những đường nét sắc dung vô cùng kĩ xảo . Càng nhìn , hắn càng ngất ngây . Càng nhìn , hắn càng cảm thấy mình bị gì rồi đây ???

Cô vẫn chẳng quay đầu lại , chỉ nhìn dưới kia , thỉnh thoảng lại cầm quyển sách lên đọc . Cô âm thầm và im lặng khiến hắn si mê điên cuồng . Chưa một người con gái nào có thể làm hắn như thế được , cô là kẻ đầu tiên . Cô có một vẻ đẹp của thôn dã mà không kém phần sắc sảo , hắn đứng nhìn cô , gần đến nỗi như sắp chạm vào được , nhưng lại xa như thể cách muôn vạn dặm . Hoang đường ! Hắn là thiếu gia của tập đoàn Dương gia , hắn muốn gì là được ấy , tại sao cô - chỉ một đứa con gái mà hắn không thể làm gì ngoài đứng nhìn ? Trước kia hắn thích gì có ấy , tại sao hắn muốn độc chiếm cô mà lại khó đến như vậy ? 

Cô vẫn im lặng đến khiến hắn sốt ruột ...

- Ê này cô kia ! Cô là ai ? - Không khí im lặng , thanh tĩnh đến mức khiến hắn phải căng óc ra mà thở , hồng hộc hồng hộc . Không chịu nổi , hắn lên tiếng phá tan bầu không khí ở đây ...

" ... "

- Này ! Nghe tôi nói không hả ? Có trả lời không ? - Hắn bắt đầu tức giận . Từ khi sinh ra đến giờ chưa ai dám lảng không nghe hắn nói hay không trả lời , cô cũng là kẻ đầu tiên . Hắn bước lại gần , níu vai cô rồi lắc mạnh , khuôn mặt hơi đen lại .

" ... "

- CÔ KIA ! BÂY GIỜ MUỐN GÌ ? LỚN GAN LỚN TƯỚNG DÁM KHÔNG TRẢ LỜI TÔI HẢ ???! - Hắn tức giận thật rồi . Hắn lắc mạnh vai cô , quay cô sang bên mình nhưng chẳng được , cô đứng chắc hơn cột đình . Biểu cảm của cô hắn cũng chẳng nhìn được . Hắn muốn xem khuôn mặt của cô , muốn biết tên họ của cô nhưng cô lại không chịu mở miệng ra , quay người lại với hắn làm hắn sốt ruột .

Vẫn im lặng ...

- ĐƯỢC ! GAN LỚN LẮM ! DÁM THÁCH THỨC TÔI HẢ ? TÔI SẼ CHO CÔ BIẾT THẾ NÀO LÀ LỄ NGHĨA KHI DÁM CHỌC VÀO TÔI ! TÔI SẼ GỌI VỆ SĨ BẮT CÔ VỀ NHÀ TÔI TRỪNG PHẠT ! - Hắn gầm lên , đôi mắt hằn những tia sát khí long sòng sọc . Từ nhỏ tới giờ chưa ai dám lạnh lùng và khinh thường hắn như thế . Cô là kẻ đầu tiên .

- Thách đó ! Ngoài kia bao nhiêu là người , chưa xông ra thì đã chết ngạt , hơi đâu mà còn kêu vệ sĩ . - Cô khẽ nhếch đôi môi anh đào ấy , cười , một nụ cười vô cùng nham hiểm và đầy mưu tính kế . 

Là cái gì ? Sao hắn nghe mà xao động con tim ? Thanh âm gì ? Sao hắn nghe mà lại vui mừng điên cuồng ? Hắn đã gặp biết bao nhiêu người con gái đẹp hơn cô , giọng nói trong vắt hơn cô , trang phục giàu có hơn cô , vậy tại sao hắn lại chỉ động tâm với cô ? Một cô gái từ lần đầu gặp mặt ? Cái gì ?

- Nói rồi ... - Hắn đứng nhìn . Mặc cho mấy cánh quạt trên trần vi vu thổi tóc hắn , bởi trước kia , cái gì đụng đến hắn thì cái thứ đó hết mùa , nhưng hắn đã nhìn cô đến ngây dại , không biết cả thân phận cao quý của mình . Giọng nói cô thanh cao tựa như một làn suối trong vắt , nghe như chim hót nhưng nội dung lại chứa đầy ẩn ý vô cùng thâm hiểm và sâu xa , theo cái kiểu sói đội lốt cừu .

Cô im lặng ...

- Nhưng mà ẩn ý nội dung câu nói của cô thì nham hiểm và đầy vẻ thách thức lắm đấy ! Cô là người con gái đầu tiên làm tôi phải ngây người , cũng là kẻ không trả lời câu hỏi tôi đầu tiên , cũng là người dám thách thức tôi . Cô , cô thật thú vị ! Thật thú vị ! Xem ra có kẻ để làm kình địch rồi đây ! - Nghĩ lại thì thấy cô này đã phá lệ kỷ lục đến 3 lần mà không bị hắn giết , đánh đập . Xem ra hắn mà nhìn được cô gái nào thì cô ý phải là của hắn rồi ! Ai nha ! Không biết tiểu Thùy Dương của ta sẽ đối phó thế nào đây !

--------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro