Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Em đây rồi


Ngọc Sương thấy mình đứng giữa vườn hoa năm ấy ,nô đùa với lũ bướm sặc sỡ , cô nghịch ngợm xoay tròn làm tung bay làn váy trắng ,như 1 bông hoa trắng khổng lồ nổi bật trên những bông hoa trăm ngàn màu sắc , nụ cười rạng rỡ dưới ánh nắng cuối hè càng trở nên chói lòa . Đằng xa , dưới gốc cây phượng vĩ còn um tùm những sắc đỏ , dáng người thanh niên nhàn nhã đứng tựa trên yên sau của chiếc xe đạp , vẻ mặt cưng chiều , ánh mắt tràn ngập sự yêu thương không hề giấu diếm . Cô bước về phía anh , nâng bó hoa vừa hái được trong tay , hít 1 hơi những loài hoa không tên đẹp 1 cách kỳ lạ . Hương hoa vây quanh cô , ôm trọn lấy cô . NS thấy mình như lâng lâng trong những mùi hương tuyệt diệu của tạo hóa , lại như cảm nhận được mình đang đắm chìm trong hạnh phúc . Cô chu đôi môi hồng , hướng anh trao bó hoa lãm nũng . Bất chợt , cơn gió từ phía sau cô cuốn đi những hương thơm vốn dĩ đang nồng nàn . Gió mỗi lúc 1 mạnh , thổi tung mái tóc dài đen nhánh , hất văng bó hoa trên tay cô . Hoảng hốt nhìn lại ,người thanh niên cũng cất đi nụ cười trên môi , đôi mắt lạnh lùng nhìn cô như xa lạ . Anh quay lưng đi , để mặc cô trong tiếng gió gào rít mang theo bóng đêm che phủ .

NS bật dậy từ cơn mơ . Phải , chỉ là 1 giấc mơ . Nhưng không phải lần đầu NS thấy nó . Cứ mỗi lần nó đến , nó lại khiến cô trăn trở cả đêm dài . Đây là lần đầu NS gặp nó trong giấc ngủ trưa , cảm giác không tệ . Ít nhất thì nó khiến cho cô cảm thấy đói bụng. NS cảm giác như mình bị hút hết sức lực , cô xuống giường , lần trong bóng tối ca nước . Lúc này có lẽ Như Sương đang ở văn phòng , dì đang nghỉ trưa . Thôi , tự thân vận động vẫn hơn .

Chưa kịp mở cửa phòng , cô nghe thấy bên ngoài có tiếng mở cửa . Dạo gần đây , thính giác của cô nhạy hơn trước . Có lẽ người mù thường thính hơn người bình thường , quy luật bù trừ chăng ? NS lắc đầu cười khổ . Mình cũng đã gia nhập hàng ngũ khiếm thị . Ngay khi Ns còn đang mải suy nghĩ , cửa phòng vang lên tiếng mở cửa nhè nhẹ . Khi thấy Ns đứng trước cửa , người con gái có khuôn mặt giống cô như đúc khẽ giật mình , quay lại nhìn người đi phía sau mình đang sững sờ , nét đau lòng , hối hận cùng vô vàn cảm xúc khác ùa về khiến khuôn mặt anh méo mó . Mặc dù đã có sự chuẩn bị tâm lý nhưng khi thấy cô bằng da , bằng thịt ; khuôn mặt hốc hác , ánh mắt vô hồn , Tn vẫn không thể kiềm được suy nghĩ muốn chạy tới , ôm chặt lấy cô , không để cho cô có cơ hội trốn tránh . Không thể để lịch sử của 6 năm lặp lại 1 lần nữa . Vì sợ rằng , lần này không giữ cô thật chặt , không bảo vệ cô như anh đã từng làm thì sẽ chẳng còn lần gặp sau nữa .

Nh Sương khẽ ra hiệu cho TN . Đỡ lấy Ns :

- Chị tính đi đâu à ? Không ngủ trưa hay sao ?

- Chị thấy đói bụng – Nói rồi le lưỡi nghịch ngợm . Đôi mắt vô hồn vẫn hướng về phía NhS mà không biết có người nữa bên cạnh - Sao em lại về giờ này ? Hôm nay không phải làm à ?

- Umh , em có việc nên ghé qua nhà 1 lát rồi đi . Chị muốn ăn gì ? em đi làm cho chị ăn .

- Không cần đâu – NS được NhS dẫn ra phòng ngoài , ngồi xuống ghế - Chị nhớ còn hộp bánh quy trong tủ . Ăn tạm cũng được . Lát dì dậy nấu chè bưởi em thích ăn đấy . Chị phải để bụng còn ăn ké nữa chứ .

- Có mà mẹ làm cho chị ăn ấy , chứ lâu rồi bà có để ý khẩu vị của em đâu . Chị ngồi đây đi , em lấy bánh cho chị ăn .

- Ừ , cám ơn em .

Để Ns ngồi trên ghế , NhS ra hiệu cho Tn , cô rón rén với hộp bánh đưa cho anh , rồi cùng bà Tư đã đứng đấy từ bao giờ , 2 mẹ con ra ngoài , để lại không gian cho 2 người trẻ tuổi .

TN cầm hộp bánh . Bánh Cosy , hơi khô . Trong hộp còn 2 gói . Anh cẩn thận bóc 1 gói , lấy từng cái đặt vào tay NS , lại nhẹ nhàng đến bên bàn , rót 1 cốc nước . Ns cắn hết nửa miếng bánh , lại nhận ly nước trong tay , uống 1 ngụm . Miếng nước trôi xuống cổ , mỉm cười thỏa mãn , cô cho nốt nửa miếng còn lại vào miệng . Lúc này , có lẽ cảm nhận được ánh nhìn của người khác , cô vui vẻ kể :

-Em biết không ? Món bánh này giống hệt bánh trước đây chị hay ăn . Bánh này mà có nước chè , trong nam gọi là trà ấy , nhúng vào cho bánh hơi ỉu ra rồi mới ăn . Bánh ngọt , trà đắng ăn vậy mà lại hòa quyện vào nhau , không quên được . Đã lâu chị không ăn như thế rồi , giờ không hiểu thế nào lại nhớ....

Nói đến đây , giọng NS lạc đi , cô quay người , khẽ ngước lên trần nhà kìm nén những giọt lệ không vui , khi nhìn lại đã là gương mặt tươi tỉnh :

-Vẫn còn đúng không ?

Trả lời cô là miếng bánh được dúi vào tay . Ns không thể thấy được những giọt nước mắt cố kìm nén trong đôi mắt người đối diện . TN với tay , gỡ vụn bánh còn vương trên má NS , Ns vẫn cứ ngỡ người ngồi trước mình là NhS , cười hì hì . Ăn hết chỗ bánh , NS vươn vai , ngáp 1 cái :

-Chả hiểu sao dạo này chị rất thích ngủ . Em đi làm thì đóng cửa nhé .

Dù không nhìn thấy đường nhưng quen với bố trí trong nhà nên NS đi thẳng vào buồng ngủ mà không hề gặp chút khó khăn nào . Cô lên giường , vừa nằm xuống thì cơn buồn nôn chợt dâng lên cổ . NS bật dậy , chạy ra ngoài ,va phải bàn. Chiếc bình hoa lung lay rồi rơi xuống nền nhà , Ns không thể kìm nén, cố hướng nhà vệ sinh để đi . TN thấy cô như thế thì hớt hải , vội theo sau cô . NS ra sức ói , bao nhiêu thứ vừa ăn cũng theo thế mà ra hết ngoài . TN đứng sau lo lắng vuốt lưng , lại với lấy cốc nước đưa tới cho NS súc miệng . NS ói tới mật xanh mật vàng , khuôn mặt xanh như tàu lá chuối , chật vật đứng lên . Cũng không nhớ ra có người đưa nước cho mình , cô bước ra khỏi nhà vệ sinh , được 2 bước thì lảo đảo . Cả thân hình nghiêng ngả chực ngã . Trong mơ hồ cô nhận thấy hơi thở cùng vòng tay quen thuộc , chưa kịp phản kháng thì cả người đã bị bế bổng lên , hướng phòng ngủ , 1 mạch đi tới .

-Nằm mơ , nhất định là mình đang nằm mơ – Ns tự nhủ với mình , giọng nói nhỏ xíu nhưng vẫn bị lạc đi bởi nghẹn ngào – Đúng rồi , mình đang nằm mơ . Mở mắt ra sẽ tỉnh .

Nói là làm . Cô nhắm mắt vào rồi chậm rãi mở mắt ra . Đôi mắt trong suốt không thấy đáy giờ lã chã những giọt pha lê . Chậm rãi đưa tay lên , hướng khuôn mặt người đàn ông đang ôm mình trong tay , khoảng cách này , chưa bao giờ là xa lạ với cô . Vầng trán , mái tóc , sống mũi , đôi môi , đôi mắt và cả những giọt nước làm ướt đôi mi kia .... Tất cả đều quen thuộc , quen thuộc như sự sống với cô . NS run run hít lấy mùi hương chỉ thuộc về anh , rồi rất nhanh , cô dùng hết sức đấy anh ra :

-Anh là ai ? Anh... anh đi đi , không đi tôi sẽ kêu lên đấy . Đi đi .

NS như gào thét , tay vẫn không ngừng vừa đánh , vừa đấy thân hình người đàn ông phía trước . Tn mặc kệ , anh ôm chặt cô , không nói gì , hay nói đúng hơn là anh không biết mình phải nói gì , nên nói gì lúc này . Người con gái này khiến anh dùng cả thời trai trẻ ngây ngô làm bút vẽ , dùng cả thời sinh viên nông nổi để chạm khắc , lại dành cả quãng thời gian xa cách nghìn trùng , từ tận bên kia đại dương để tô màu môi , mái tóc ; đến khi nghĩ rằng mình đã có được cô rồi thì cô lại yêu cầu anh phải quên cô . Quên ? Điều mà anh luôn ao ước mình có thể làm được khi ép mình chạy tới bên kia bầu trời .

- Xin em , anh xin em . Xin lỗi em , xin lỗi .....

Tn cứ lặp đi lặp lại câu xin lỗi , vì giờ này anh chỉ cầu mong cô tha lỗi cho anh . Không chỉ anh , mà cả gia đình anh đều có lỗi với cô .

Tn ôm chặt người trong lòng , cảm nhận được sự xúc động và đau lòng của cô , anh thật hận tại sao mình có thể nghi ngờ cô , người con gái đơn giản đến sơ sài .. Lại có thể vì sự ích kỉ của bản thân mà làm cô đau khổ , tất cả chỉ vì anh , không bởi ai khác ...

Khi thấy người con gái trong ngực mình dần bình tĩnh trở lại , tiếng khóc nhỏ dần thành tiếng nấc , anh đỡ cô đối diện với chính mình . Hoặc có thể nói là khiến anh đối diện với cô , đối diện với lòng mình và cả sự hổ thẹn của chính mình . Anh đưa tay lau đi giọt lệ còn vương trên mắt cô , ngón tay khi chạm vào giọt nước lóng lánh ấy lại trở nên run rẩy . Cảm nhận được sự tiếp xúc , NS quay mặt đi , không muốn anh thấy cô suy sụp , không muốn anh nhìn thấy sự bất lực của mình . TN bắt cô quay lại , anh giữ khuôn mặt cô trong đôi bàn tay của mình , ngón tay yêu thương mà vuốt lên má , lên môi cô .

- Tại sao ? NS , tại sao em làm vậy ?

- Em xin anh , TN . Anh đi đi , để em yên . Em đã nói chúng ta không còn liên quan tới nhau nữa , và em cũng không muốn liên quan tới anh .

- Nhưng anh không thể . Anh không thể quên em , không thể hết yêu em và không thể sống thiếu em . Em vẫn không hiểu ư ?

- Tn , chúng ta không thể ...- NS nghẹn ngào nhìn anh bằng đôi mắt không tiêu cự - Em không thể làm kẻ phá hại gia đình người khác , càng không thể nhìn đứa trẻ kia vì em mà mất đi mái ấm thực sự .

Tn không hiểu , có điều gì nhầm lẫn ở đây ư ?

- Gia đình nào ? Đứa bé nào ? Anh không hiểu .

- Gia đình của anh , đứa bé con của anh . Chẳng phải anh đã lập gia đình hay sao ? Em biết , em đã khiến anh bị tổn thương . Em cũng đã nhận lại quả báo cho mình . Vậy vẫn chưa đủ ư ? Xin anh , đừng giày vò em thêm nữa . Tha cho em , được không ?

-Ns , em thật là hồ đồ , em thông minh như vậy , tại sao giờ lại mụ mẫm như thế ? – Bây giờ thì Tn đã hiểu , bởi vì suy nghĩ này nên NS mới có những hành động kỳ quái như thế . Xâu chuỗi lại mọi việc , anh mới thấy quả thực anh và cô đã bị số phận trêu đùa rồi , dẫn 2 người đi lòng vòng , bỏ lỡ bao nhiêu thời gian , ôm lấy bao nhiêu đau khổ và làm cô gái của anh rớt bao nhiêu nước mắt . Nhớ lại tất cả , anh không biết nên vui hay nên buồn , nên tức giận hay hạnh phúc vì cô gái của anh lúc nào cũng vì anh mà hy sinh bản thân mình ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: