Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: (1)


Sáng hôm sau như thường lệ Đình Đình dậy chuẩn bị đi học nhưng người hơi ủê oải, chắc là do đêm qua đi làm về hơi khuya, sắp xếp mọi thứ ổn thỏa rồi khóa cửa, con Ròm thấy chủ thì vẫy đuôi nhưng vẫn nằm đó, như thể hôm qua nó làm việc gì đấy nặng nhọc quá nên giờ cần ngủ, không thèm care chủ luôn. 


Đình Đình thấy vậy tưởng nó bị bệnh nên ngồi xuống xoa xoa đầu nó, đến lúc này nó mới lười biếng đứng dậy le cái lưỡi chưa đánh răng của nó liếm Đình Đình, Đình Đình quá quen thuộc mỗi khi nó làm như vậy, lâu lâu Đình Đình đi làm về trễ là nó lại giận dỗi như thế đấy, như thể cô vợ trẻ ngồi đợi chồng ra ngoài đi gặp đối tác là 1 cô gái vậy đấy. Gớm !! Chó mà cũng biết dỗi cơ đấy...đúng là chó thời @ có khác. -_-

Vì hôm nay đi học sớm hơn 1 chút nên Đình Đình thong thả đạp xe đến trường, vừa đạp vừa hít thở không khí buổi sáng, cảm thấy thích quá nên cũng tự nhiên nở 1 nụ cười thật tươi như chào buổi sáng.....RẦMMMMMMMMMMM..
Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Đình Đình thấy mình đang đo đường (chắc cũng được 1m7 hơn rồi :)) ) hôm qua đi làm về người đã ê ẩm ngủ không đủ giấc mà hôm nay còn xe tông thế này, mình sống tốt lắm mà trời...

Khi Đình Đình ý thức được mình bị tông xe thì cũng lồm cồm đứng dậy đồng thời cũng nghe tiếng xin lỗi ríu rít của 1 cô gái:

- Mình xin lỗi...xin lỗi...cậu có sao không ?!?

Đình Đình vừa đứng lên cũng không thèm quan tâm đến cô gái vừa tông mình mà chỉ nhìn tìm kiếm chiếc xe đạp tội nghiệp của mình rồi đi đến dựng chiếc xe đạp lên, vẫn làm lơ không thèm quan tâm đến những lời xin lỗi + hỏi thăm các thứ của cô gái kia. Với phần Đình Đình cũng cảm thấy mình không vấn đề gì chỉ là hơi trầy xướt chút chút, chỉ là chiếc xe đã cũ giờ còn bị tông vầy nên bánh trước hơi méo méo, Đình Đình nãy giờ chăm chút nhìn chiếc xe mà cô gái kia vẫn luôn miệng hỏi làm Đình Đình cảm thấy không ổn nên nói:

- Mình không sao.

- Tay cậu chảy máu kìa, mình chở cậu đến bệnh viện kiểm tra nha !! - Cô gái đó cảm thấy có lỗi nên muốn đưa Đình Đình đi bệnh viện kiểm tra.

- Chút vết thương nhỏ thôi, không sao đâu. - Đình Đình mỉm cười có chút khách sáo, 1 phần cũng là lỗi của Đình Đình đi đường mà không chú ý nên mới bị tông xe như vậy, với phần Đình Đình không muốn rườm rà rắc rối, sống 17 năm trên đời đây không phải là lần đầu Đình Đình bị thương, nếu chỉ vì chút vết thương nhỏ mà rên rỉ thì Đình Đình đã không sống đến ngày hôm nay...

- Có thật là cậu không sao không ?! - Cô gái nhìn Đình Đình nghi ngờ, rồi đưa ánh mắt sang chiếc xe của Đình Đình:

- Xe của cậu bị hỏng...

Không đợi cô gái va phải mình nói hết Đình Đình vội vã dắt chiếc xe đạp méo méo của mình hướng vào trường đi thẳng bỏ lại câu nói:

- Mình không sao đâu, cậu đừng bận tâm.

Khi đó tiếng chuông báo giờ vô học cũng vang lên...

Đình Đình đi để lại 1 đám đông học sinh trường với cả trăm con mắt tò mò, và cả trăm cái miệng bàn tán xôn xao. Duy chỉ có cô gái tông Đình Đình là đứng đó nhìn theo bóng Đình Đình cùng chiếc xe đạp khuất sau cánh cổng trường. Đám đông dần vội vã chạy vào trường.... Cô gái kia thì nhàn nhã chạy chiếc SH của mình vào trường trên môi nở 1 nụ cười đắt ý, đầy vẻ thích thú.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro