Chap 38:
Cuối cùng thì ngày thi kỳ đầu tiên cũng đến, Đình Đình đã ôn bài lẫn tìm hiểu và chuẩn bị mọi thứ rất tốt vì Đình Đình quyết sẽ lấy được hạng nhất, Đình Đình hy vọng món quà của thầy hiệu trưởng là tiền hoặc 1 suất học bổng gì đó, nếu là những thứ thực tế đó thì chắc chắn sẽ rất có ích cho Đình Đình với lại nằm top 3 cũng sẽ được thưởng mức tiền cụ thể, nhiều hơn gấp mấy lần 1 tháng lương Đình Đình làm, chính vì vậy mà Đình Đình phải cố gắng tự nhắc nhở bản thân không được phép lơ là. Đạp xe trên con đường quen thuộc vào buổi sáng Đình Đình cảm thấy căng tràn nhựa sống và phủ đầy một niềm tin mãnh liệt.
8h30 sáng ngày thứ hai, ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm, ngày thứ sáu...
Vậy là 1 tuần thi đầu tiên đã trôi qua, học sinh trường nô nức kéo nhau đi xã strees vào 2 ngày cuối tuần. Thời gian này thì các thầy cô ở trường chấm điểm.
----
Phòng thầy hiệu trưởng...
- Thưa thầy !! Năm nay chúng ta có đến ba em học sinh đồng hạng nhất với ba điểm đồng nhau. - 1 cô giáo nói.
- Thầy cô trong trường đều đánh giá cao bài viết của cả 3 em, hiện tại chưa thể xác định là em nào có số phẩy cao nhất. - 1 thầy giáo khác lên tiếng. Sau đó nhiều giáo viên bắt đầu bàn tán về chuyện kỳ lạ này, cũng chính vì chuyện này mà làm giáo viên chấm bài đau đầu.
- Chuyện này lạ thật đó.
- Tôi đi dạy ở trường này nhiều năm mà đây là lần đầu thấy chuyện kỳ lạ như vậy.
- Ờ, tôi cũng lấy làm lạ.
- Vậy giờ phải phân xử làm sao đây ??
- Nghe thầy hiệu trưởng nói.
Thầy hiệu trưởng mở đầu bằng giọng cười rất vui mừng:
- Hahaha... Tôi thấy đây là chuyện đáng vui mừng mà phải không ?? Đó là thành quả của những em học sinh đã cố gắng ở kỳ thi vừa rồi. 3 em có số điểm bằng nhau thì cho đồng hạng theo khối. - Thầy hiệu trưởng đưa ra phương án giải quyết.
- Như vậy thì phần thưởng đặc biệt của thầy sẽ rặng cho em học sinh nào ?? - 1 cô giáo lên tiếng hỏi.
Sau câu hỏi của cô giáo đó thì nhiều giáo viên khác cũng đồng tình mà bàn tán lẫn thắc mắc, vì dù gì đây cũng là lần đầu thầy hiệu trưởng treo thưởng mà, nếu mà không có thì sẽ làm các em học sinh mất hứng lắm.
Thầy hiệu trưởng hiểu được tâm tư của các thầy cô nên liền nói:
- Mọi người cứ yên tâm, thầy hiệu trưởng tôi đã nói thì nhất định sẽ làm. Như vầy đi, lát nữa thầy Tú và cô Lam đem bài thi môn Văn vào phòng giúp tôi. Tôi sẽ đọc và nghiên cứu sau đó sẽ có câu trả lời cho các thầy cô cũng như các em.
Nghe thầy hiệu trưởng nói vậy thì các thầy cô cảm thấy cũng rất ổn thỏa vì có thầy hiệu trưởng đích thân đọc và xem xét như vậy em học sinh được chọn trong ba em hẳn là rất xứng đáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro