Chap 17:
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :
Ở trường, tất cả mọi thứ dường như đang rối tung lên. Chẳng biết tin tức từ đâu mà lan truyền nhanh đến chóng mặt, "Thiên Kim đại tiểu thư mất tích." Đây quả là một tin tức sốt dẻo mà tất cả học sinh trường đều quan tâm đến, gần một ngày trôi qua mà gia đình và mấy muội muội lẫn đám đàn em không ai biết và cũng không liên lạc được với Thiên Kim, lại có tin tức lan truyền là Thiên Kim đã đi ngang qua khu chợ X gặp đám côn đồ đầu đường xó chợ. Thiên Kim đã đánh nhau với bọn chúng nhưng chúng quá đông nên đánh không lại. Sau đó bỗng nhiên xuất hiện một anh chàng lạ mặt cứu giúp. Chuyện còn lại thì không biết. Bọn con gái nghe qua chuyện này thì xem anh chàng lạ mặt kia như một "soái ca" tung hô đầy phấn khích. Còn tụi con trai thì ghen tỵ tại sao chàng trai lạ mặt đó không phải là mình. Có một dạng khác thì suy diễn viễn cảnh sau đó 2 người yêu nhau kiểu như "trai tài, gái sắc" trong lòng ngầm ngưỡng mộ.
Ở lớp 12A2, 3 muội muội của Thiên Kim cùng một vài tên thuộc hạ thân cận đang ngồi cùng nhau nhưng mỗi người mỗi vẻ suy nghĩ... Bảo Quyên, Khánh Ngọc thì cùng một dạng lo lắng vẻ mặt lâu lâu lại nhăn nhó. Còn Thanh Trúc, Thư Kính và thằng Thổ thì rất bình tĩnh, Thanh Trúc đã cho người đi điều tra bọn đầu đường xó chợ mà đã đánh nhau với Thiên Kim . Ở bên phòng thầy hiệu trưởng mẹ của Thiên Kim đang nói chuyện với thầy. Ở lớp 11A1 Gia Hân đang ngồi xoay bút trong vô thức và cũng suy nghĩ rất đăm chiêu. Tựa hồ như xoay bút mà lại như không xoay.
Ở lớp 12A2, Gia Doanh vẫn như mọi ngày điềm tĩnh đọc báo như không có gì xảy ra... Gia Duy bà tám đi từ ngoài đi vào, sau khi yên vị ở phía sau Gia Doanh, Gia Duy liền giở tính bà tám:
- Này Gia Doanh cậu có nghe tin tức cả trường đang đồn ầm đó không ?!?
- Biết. - Gia Doanh trả lời mắt vẫn nhìn tờ báo, sau đó có tin nhắn báo tới.
- Khi nãy tớ có đi nhiều chuyện và bà tám một lúc nghe đồn có "soái.i.i.i ca.a.a.a" cứu Thiên Kim á. - Gia Duy kéo dài chữ soái ca với ánh mắt sáng rực.
- Ừ.... - Gia Doanh không xem báo nữa mà đổi sang xem điện thoại, kéo kéo, lướt lướt sau một lúc thì tắt.
- Sao cậu nói chuyện dửng dưng như đúng rồi quá vậy !! À hay là cậu biết cô ta đang ở đâu rồi đúng không ?!? Gia Doanh cậu ghê lắm. Trên trời dưới đất gì cậu cũng biết. - Gia Duy nói lấy lòng, đang muốn moi móc thông tin đó mà.
- Mình không biết. - Gia Doanh trả lời.
Nghe Gia Doanh trả lời xong, Gia Duy bị tụt hứng cấp độ cao. Vẻ mặt chán nản, chề môi có chút xem thường Gia Doanh.
- Đừng có thái độ chó cắn đó với mình, cậu chứ yên tâm chiều nay cô ta sẽ ngoan ngoãn về nhà thôi. - Gia Doanh nói.
- Sao cậu biết ?!? - Gia Duy ngạc nhiên hỏi.
- Một là về trong hòa bình, hai là về bằng vũ lực. Với tính cách của ba cô ta, thì chỉ có một hoặc hai điều trên thôi. - Gia Doanh nói.
- Ồ... Cậu là thiên tài đó nha !! - tuy đây không phải lần đầu nhưng mỗi lần nghe Gia Doanh nói cứ như đầu óc Gia Duy được khai sáng nên cậu ta thường làm quá thế đấy.
- Chỉ là đoán bừa thôi mà cậu lại ngưỡng mộ tớ thế hả ?!? - Gia Doanh cười nhếch mép.
- Cái cậu này... Đáng ghét, thôi tớ ra ngoài nghe ngóng tiếp đây. - Gia Duy nói xong thì đi ra ngoài.
Không lâu sau đó Gia Doanh cũng đứng dậy ra khỏi lớp.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro