Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11:


Đình Đình lay hoài mà Thiên Kim không dậy, thế là Đình Đình chở Thiên Kim về nhà mình. Đình Đình 1 tay chạy 1 tay đỡ Thiên Kim trên chiếc xe đạp của mình, từ phần đầu truyền đến 1 trận tê dại, mang theo chút đau đớn. Đình Đình lắc lắc đầu để nó đỡ hơn nhưng có lẽ là không được khả quan lắm, Đình Đình chợt nhớ tới mẹ, ngày nhỏ mỗi lúc bị đau đầu, mẹ của Đình Đình thường hay mát xa cho cậu, vừa mát xa mẹ cậu vừa nói "hít vào, thở ra,...." . Nghĩ vậy Đình Đình cũng liền làm theo hít 1 hơi thật sâu cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thể, 1 lúc sau Đình Đình thấy có vẻ đã khá hơn nên đạp xe nhanh hơn 1 chút để về nhà.

Từ xa xa là đã thấy con Ròm đứng dậy vẫy vẫy cái đuôi mừng mà không sủa ổn ào rồi. Đình Đình mở cửa đỡ Thiên Kim vô nhà, cho Thiên Kim nằm trên giừơng của mình nó chỉ là 1 tấm ni - văng** bình thường thôi.

Thiên Kim vì quá mệt mà đã bất tỉnh nhân sự mãi vẫn chưa tỉnh lại. Đình Đình nhìn Thiên Kim nữa vừa bực nữa vừa lo thầm nghĩ "cô ta làm cái gì mà hoài không tỉnh ?! Tại sao bị 5 tên côn đồ đó vây đánh như vậy nữa chứ ?!?" Nhìn Thiên Kim 1 lát Đình Đình lại nghĩ thầm "thật ra thì bây giờ nhìn cô ta không có nét đanh đá, hung hăng như hồi sáng mà còn chút dễ thương nữa chứ, nước da trắng trẻo hồng hào, không make up đậm như mấy cô gái ở trường, khuôn mặt cũng xinh đẹp nữa. Cơ mà cô ta là thủ lĩnh của cái băng nhóm gì ở trường đấy !!" Đình Đình cắt đứt suy nghĩ của chính mình bằng cách nhắc nhở chính mình về thân phận của Thiên Kim. Đình Đình thấy mấy giọt mồ hôi còn đọng trên gương mặt của Thiên Kim kèm theo chút mệt mỏi, Đình Đình tự dưng chợt nghĩ ra chuyện thay quần áo cho Thiên Kim để dễ ngủ hơn. Nhưng quần áo ở đâu ra ?!? Đình Đình suy nghĩ 1 lát thì quyết định lấy 1 bộ bà ba cũ của mẹ cậu cho Thiên Kim mặc. Giờ tới khâu này có vẻ hơn làm khó chút chính là lau mình cho Thiên Kim. Đình Đình uống thuốc trên bàn xong thì đi lấy 1 thau nước ấm lên, Đình Đình đi đến gần Thiên Kim tính gỡ bỏ chiếc áo cô đang mặc để lau mình cho cô, vì cũng vì 1 phần nếu để Thiên Kim người dơ như vầy mà ngủ thì thế nào Đình Đình cũng phải giặc. Mà thật tình thì Đình Đình hoàn toàn không có thời gian. Đình Đình đưa tay tới rồi lạy rụt tay về, nửa muốn lau, nữa không muốn lau. Nhưng khi nghĩ đến phải mua xà bông để giặt mền nệm Đình Đình cố gắng thở sau trấn an mình liên tục bằng câu " Đình Đình mày làm điều này vì chính nghĩa không phải tà ma ngoại đạo, mong đừng trách con." Vừa lầm bầm Đình Đình đưa tay cởi áo của Thiên Kim ra và sau đó bắt đầu lau người cho cô ấy.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro