Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1


Từ một cô tiểu nương hồng y diễm lệ thích cười trở thành hoàng hậu của Bát Quốc , một vị hoàng hậu tàn ác , thủ đoạn vô biên ... Lưu Giai Nguyệt trong cung của mình , nhàn nhạt rượu ly nhưng nàng ko  vội uống. Nam nhân hoàng bào đi vào , nàng nhoẻn cười nhưng đôi mắt hoa đào xinh đẹp lại lộ ra sát ý . Giai Nguyệt nhàn nhạt hỏi , nàng biết rõ rằng nam nhân trước mắt không phải tiểu thái tử của Thác Bạt nàng biết :

" A Chước , Đại Hạ diệt quốc rồi. Lưu gia không một ai sống . Người vừa lòng chưa ? Giờ nói cho ta biết Lục Hoài và A Cát Nhĩ ca đâu ?" có trời biết khi nói ra những lời này, cơn đau tột độ về phía nàng . Năm 17 tuổi, nàng gả tới nơi này, bỏ mặc thiếu niên yêu mình hơn mạng ấy . Năm 20 tuổi , ở nơi hậu cung nguy hiểm trong 3 năm ngắn giúp nàng nhận ra cái gì là thật , cái gì giả , hiểu rằng xin người ác tới mức độ nào , ... Nàng nhận ra thứ tình cảm cô nàng nguyện ý gả tới đây , vốn chỉ là ngưỡng mộ, là ngưỡng mộ  tự do  , phóng khoáng  của người ấy mà nam nhân nàng thật lòng yêu là người nàng đã làm thương tổn tới tàn nhẫn . Cũng nhận ra rằng nam nhân nghĩ nàng là tiểu thái tử ấy vốn không phải , hắn là A Chước , người luôn bên cạnh y , có thể coi là nghĩa đệ. Bọn họ vốn rất khác nhau nhưng sao lại không ai nhận ra . Năm 22 tuổi , nàng lúc này mới trở thành hoàng hậu danh giá với thực . Năm 24 tuổi , cô ấy tự trình bày kế hoạch hãm hại Đại Hạ cũng hại mình Lưu gia mang theo một tội phản quốc . Lưu gia đình xung quanh năm giữ biên cương nên nơi ấy bị nữ nhi của họ làm cho loạn họ cũng vì vậy liên luỵ . Cuối cùng nàng tự mình rút ra mẫu quốc gia của mình , hại cũng đi Lưu gia , hại bao người vô tội phải chết . Chỉ trong 3 năm ngắn ngủi , nàng đã giúp hắn huỷ đi mọi thứ .

  hắn nhẹ nhàng nâng cao ly rượu nàng chuẩn bị uống , giọng nói lạnh tanh :

" Hahaa.. Lưu Giai Nguyệt à , tỷ thông minh như thế lại không phát hiện ra rằng y vốn đã không còn rồi . A Hoài ca của tỷ đã được thân tín giúp trốn thoát từ 1 năm trước . Vì sao tỷ thông minh như vậy lại không phát hiện ra chứ? Tỷ thật tin y còn sống sao ?"  

 Lưu Giai Nguyệt cười chua xót , nàng cũng không có quá niềm tin về chuyện y còn sống , chỉ là ...tại sao vẫn đau như vậy cơ . Nàng nhìn , phát hiện anh hùng cũng đau khổ như mình :
" Ta không tin . Chước, tỷ  hỏi đệ  . Người vì sao phải làm tới khả năng này , họ làm gì đó sao . Ta ko hiểu tại sao người thành hoàng đế là ko phải y . Rốt cuộc trong những năm y rời đi ngươi đã trải qua cái gì ?"

Hắn  chua nói :" Nếu tỷ phát hiện sớm hơn thì tốt biết bao a . Bây giờ tỷ  có biết cũng đã rồi . Mọi thứ đều ổn rồi ." Lưu Giai Nguyệt cười , nàng bước ra ngoài . Nàng cười hỏi :"Thiên đạo à, người vừa lòng ? người vì sao phải làm tới mức này." 

Trong hư vô , một thiếu nữ bình yên quan sát . Cô gái với tóc tím xinh đẹp , đôi mắt mang màu biển , người con ấy nhẹ nhàng nói :
" Vì sao ... Chúa à , người tàn nhẫn quá ." 

" Lưu Giai Nguyệt , tỷ chạy đi !!" hắn hét lên .

Nàng không chạy , bước đi chậm rãi . Từng mũi tên ghim lên người nàng . Một thiếu niên ôm nàng bao bọc . Nàng trong vòng tay ấm áp thập thập phần tham thơ . Lưu Giai Nguyệt biết thiếu niên tuổi là Lục Hoài . Cuối cùng nàng chết đi trong vòng tay y , còn Lục Hoài thì y cũng chết rồi .. chết vì người con gái ấy..

_____


" Thi hành giả cấp S . Người không thể động lòng , ngươi đang vi phạm quy tắc. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro