Chương 7: Nam phi
Chuyện lục công chúa hoàng thượng sủng ái nhất không có thiên phú tu luyện rất nhanh truyền khắp hậu cung, một đám nữ nhân ngoại trừ đợi tranh thủ tình cảm ra còn có đám nam nhân đều chờ đợi xem kịch vui,nhưng đều thất vọng. Thái độ hoàng thượng đối với lục công chúa vẫn không có bất kỳ biến hóa,cũng không có như suy nghĩ mọi người là thất vọng mang nàng ném trở về lãnh cung.Nhưng bởi vì nàng là công chúa nên cho dù được cưng chiều thì đám người trong hâu cung kia cũng không xem nàng là cái đinh trong mắt.
Ngược lại đối với Lạc Thiên Trạch thiên phú hơn người kia,làm cho các nữ nhân trong hậu cung kia rất khẩn trương,nhưng thấy Lạc Huyền Hạo ngoại trừ phân phó tìm người có dị năng khống chế lửa ra cũng không có bày tỏ gì,cũng hơi yên lòng một chút, nhưng trong lòng thủy chung vẫn mang cái gai,nếu có cơ hội,tin chắc các nàng sẽ không chút do dự đem cái gai nhổ đi
Bởi vì không có tu luyện thiên phú,Lạc Thủy Ly không có đi Thái Học Viện nữa mà trên thực tế là nàng muốn ngủ nướng.
Ngủ một giấc no nê, thấy Lạc Huyền Hạo còn chưa trở lại, chắc có gì phải xử lý .Lạc Thủy Ly quyết định đi ngự hoa viên một chút, cũng không mang Lục Huỳnh cùng tử Lăng,thân hình chợt lóe,trong nháy mắt biến mất
Ngửi hương hoa trong vườn,tâm tình Lạc Thủy Ly rất tốt,một con linh sủng đáng yêu nhìn nàng,sau đó xoay người bỏ chạy,Lạc Thủy Ly sờ sờ cằm,là gan nó quá nhỏ hay nàng quá kinh khủng ?
Linh sủng cùng linh thú bất đồng,không cần khế ước,bình thường không cụ bị lực công kích,hơn nữa là một loài rất đáng yêu,sau thần ma đại chiến ,căn bản linh thú đã tuyệt tích rồi,mà linh sủng bởi vì năng lực sinh sản tương đối mạnh, cho nên vẫn như cũ tùy thời có thể thấy được, bởi vì so với tiểu động vật bình thường có linh tính hơn một chút,cho nên rất được các tiểu thư,công tử cùng quý phụ sống an nhàn kia hoan nghênh,mua về nuôi để chơi đùa,trong ngự hoa viên này nuôi không ít
Đi qua một cái đình đột nhiên nghe được giọng nói lẳng lơ của một nam tử,Lạc Thủy Ly dừng bước
“-Tưởng là ai!Thì ra Phi Ngọc công tử! Hoàng thượng cả đêm qua đều nhắc ngươi với ta!” Lời này không phải khoe khoang Lạc Huyền Hạo đêm qua ở cùng hắn sao
Lạc Thủy Ly hướng trong đình nhìn,chỉ thấy một người nam tử dáng dấp quyến rũ vừa nói vừa ngồi trên băng đá,hắn mặc y phục tơ lụa màu lam,gương mặt cùng dáng dấp hết sức diễm lệ,da trắng nõn,lông mày bay xéo,đôi mắt hẹp dài,quyến rũ lòng người, thoạt nhìn thật phong tình vạn chủng
Mà người tên Phi Ngọc công tử là một nam nhân tuyệt mỹ,khí tức thanh nhuận, vóc người cao gầy ,ngũ quan nhu hòa nhưng không giống Lạc Thiên Minh ôn nhu, giữa lông mày lộ ra lãnh ý,tuấn mỹ bất phàm
Chỉ thấy hắn nhìn nam tử quyến rũ kia một dạng vân đạm phong khinh nói : “ Thì ra là Trưng Tân công tử”
Xem ra hai nam tử này đêu là nam phi của phụ hoàng rồi ! Bất quá Phi Ngọc công tử cho nàng cảm giác kỳ lạ.
Các đại thần muốn củng cố thế lực nhưng lại không có nữ nhi,liền đem nam tử đẹp mắt vào cung,mong muốn được Lạc Huyền Hạo ưu ái . Nhưng nam phi cùng những nam sủng mà người quyền quý nuôi đều cùng một dạng,một loại bị người ta xem thường,chỉ có thể coi là đồ chơi mà thôi,hơn nữa không cách nào vì hoàng thất khai chi tán diệp ( nối dõi tông đường ấy), vì vậy địa vị tương đối thấp.
Trưng Tân công tử kia vừa định nói chuyện, một giọng trẻ con trong trẻo chen vào : “ hai vị ca ca dáng dấp thật đẹp a!” hai người cùng nhau nhìn về bên ngoài đình, chỉ thấy một cô bé xinh đẹp ,trong mắt tràn đầy mừng rỡ nhìn bọn họ.
Trưng Tân công tử sắc mặt trầm xuống,vốn được khen xinh đẹp hắn cũng cao hứng, nhưng cô bé này dáng vẻ quá xinh đẹp,tương lai nhất định là mỹ nhân tuyệt sắc,mặc dù không biết là con của vị đại thần nào,nhưng mà với sắc đẹp như thế,sau này nhất định muốn vào cung , đối với tình địch tương lai này, hắn làm sao có sắc mặt tốt được?
Ban đầu vào cung chỉ vì củng cố địa vi Mạc gia,thế nhưng sau mấy lần hầu hạ, hắn liền yêu cái gã nam nhân lãnh khốc đó, ngay cả hắn cũng cảm thấy bất khả tư nghị ( không thể tưởng tượng nổi), nhưng sự thật là vậy,nhìn thấy người kia,hắn sẽ cao hứng không thôi,không nhìn thấy người kia,hắn sẽ suy nghĩ lung tung, phỏng đoán người kia đang bên nữ nhân nào hay nam nhân nào,sau đó hắn sẽ điên cuồng ghen tỵ,hắn ghen với tất cả những ai mà người mà kia chạm vào,bất kể nam hay nữ
Kẻ đáng thương ! Căn bản không biết mỗi lần đụng hắn đều là Ảnh,hắn yêu tự nhiên cũng là Ảnh. Bất quá cũng giống nhau,hậu cung của Lạc Huyền Hạo cũng là hậu cung của Ảnh
Làm bóng của Lạc huyền hạo cũng thật khổ,ngay cả hậu cung cũng phải do hắn trấn an ! Ai bảo hắn tương đối hiểu rõ thói quen của Lạc Huyền Hạo
“-Đứa bé ở đâu ra đây? Một chút quy cũ cũng không hiểu ! Á Tuyên dạy dỗ nàng quy cũ trong cung!”
Lạc Thủy Ly sửng sốt,nàng đâu có đắc tội hắn! Vậy sát ý trong mắt từ đâu đến?
Phi Ngọc công tử cau mày nói : “ Trưng Tân công tử,nàng chỉ là một đứa bé”
“Lời Phi Ngọc công tử sai rồi,cho dù là đứa bé cũng không thể phá hư quy cũ trong cung”
Nhìn tên tiểu thị (người hầu nam) vẻ mặt hung ác hướng nàng đi tới,Lạc Thủy Ly một tay chống nạnh,một tay chỉ vào tiểu thị kia,giòn giã nói : “ To gan ! Dám đối với bổn công chúa làm càn, cẩn thận kẻo bổn công chúa nói phụ hoàng chém đầu ngươi !”
Tiểu thị sắc mặt trắng nhợt,động tác dừng lại,Trưng Tân công tử vẻ mặt cũng khó nhìn,nàng là công chúa! Nhìn tuổi của nàng chỉ có thể là vị lục công chúa huyên náo xôn xao lại rất ít lộ diện kia, đây là đứa con được người ấy sủng ái nhất !
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều,giọng nói ma mỵ vang lên, mang theo lạnh lẽo băng giá : “ Bảo bối muốn chém người nào,trực tiếp chém là được !” Hắn vừa tới không lâu,lại vừa vặn thấy trong mắt Trưng Tân công tử lộ ra sát ý.
Trưng Tân công tử nhìn người nọ đi tới ,khóe miệng giương lên độ cong lạnh như băng, trên người lộ ra sát ý,sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt,bổ nhào một tiếng quỳ xuống “ Tham kiến hoàng thượng” Bởi vì hoảng hốt nên không nghe được giọng nói của hắn cùng bình thường có chút bất đồng
Lạc Huyền Hạo ôm Lạc Thủy Ly,hôn xuống gương mặt nhỏ của nàng nói : “ Ném vào địa cung!” Giọng nói vừa dứt Trưng Tân công tử cùng tiểu thị đã không thấy bóng dáng,ngay cả âm thanh cầu xin tha thứ cũng không nghe thấy !
Địa cung còn kinh khủng hơn cả địa ngục, người bị ném vào địa cung ngay cả tư cách muốn chết cũng không có, mỗi ngày chịu đựng sự hành hạ sống không bằng chết !
Nếu sinh ra sát ý đối với bảo bối thì nên tiếp nhận trừng phạt
“-Tham kiến chủ nhân !” Phi Ngọc công tử lúc này đột nhiên hướng Lạc Huyền Hạo hành lễ
Lạc Huyền hạo nhàn nhạt gật đầu một cái,nói : “ Ngươi có thể trở về ảnh vệ rồi” Sau đó ôm Lạc Thủy Ly hướng Lăng Thiện điện đi tới
Lạc thủy Ly tò mò hỏi : “Phụ hoàng ,Phi Ngọc công tử là ảnh vệ?” Khó trách nàng cảm thấy kỳ quái
Ảnh là bóng Lạc Huyền Hạo,không cần thiết sẽ không cách hắn quá xa,mà thủ hạ của Ảnh còn có mười hai ảnh vệ, võ công cao cường,đối với Lạc Huyền Hạo tuyệt đối trung thành
Lạc huyền Hạo ngậm cánh môi hồng mềm mại của nàng liếm mút hồi lâu, mới giải thích : “ Lúc trước có một số chuyện cần kiểm chứng mới để hắn nằm vùng trong hậu cung “ Trong lòng hừ lạnh, dám có ý khơi mào tam quốc tranh chấp,hắn đúng là xem thường dã tâm của hắn
Lạc Thủy Ly vừa muốn hỏi cái gì,lại bị hắn hoàn toàn ngăn chặn miệng
Lăng Dịch cung kính đi phía sau,mắt nhìn thẳng, mà Lục Huỳnh cùng tử Lăng vì làm lạc mất công chúa mà tự trách đỏ mặt cúi đầu,nhưng trong mắt lại nổi lên nhàn nhạt sâu lo, hoàng thượng đối với công chúa là loại tình cảm gì, các nàng dĩ nhiên thấy rõ,nhưng bây giờ công chúa còn nhỏ,đối với hoàng thượng thân mật xem như cũng không có gì xảy ra, nhưng đợi nàng hiểu được tình yêu nam nữ, nàng phải đối mặt như thế nào đây ? Dù sao hoàng thượng cũng là cha ruột của nàng !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro