Chương 4: Ghen
Lam Tử,Lạc Thùy Ly vì vòng đeo tay kia đặt tên,lúc này bên trong không gian đó,môt tiểu cô nương phấn điêu ngọc mài nhắm mắt ngồi ngay ngắn.Sau một hồi lâu lông mi dài thật cong run run mở ra,lộ ra đôi mắt to đen láy như sao trời,sáng sủa động lòng người.
Lạc Thủy Ly cảm thấy trong cơ thể tràn đầy linh lực,cao hứng cười,tu luyện nàng có tài năng thiên phú,hơn nữa Lạc Huyền Hạo còn ngại không đem đủ tất cả linh dược tăng công lực trong hoàng cung đem cho nàng,hại nàng cả ngày làm bạn với thuốc,cũng may các linh dược này loại nào cũng mang theo thơm mát hiếm thấy,ăn rât ngon
Mặc dù thế nhân nghĩ ra được đủ loại linh dược tăng công lực nhưng tăng linh lực như vậy rất không ổn định,nếu như nóng vội,có thể nổ tung mà chết, bất quá Lạc Thủy Ly được hóa yêu quả cải tạo cơ thể, căn bản không tồn tại loại vấn đề này,hơn nữa sẽ không giống người bình thường nảy sinh kháng thuốc.
Nàng còn có một điều kiện khiến người khác đỏ mắt.đó chính là Lam tử có thể điều chỉnh thời gian bên trong,cái thời gian trong không gian này được nàng điều chỉnh một ngày bằng trăm năm,một ngày ở bên ngoài thì trong không gian đã trăm năm
Mặc dù hiện tại võ công nàng xem như đứng đầu nhưng Lạc Thủy Ly vẫn biết thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, nói không chừng một ngày nào đó lại nhảy ra một đám cao thủ ẩn sĩ ! nàng thích cuộc sống tùy tiện,điều này cần thực lực cường đại làm bảo đảm!
Bất quá nàng không phải một lòng dốc sức vào tu luyện,y thuật,độc thuật...hữu dụng nàng đều học,tương lai lúc lưu lạc giang hồ khẳng định sẽ dùng tới!
Nghĩ tới cuộc sống tiêu dao tươi đẹp,trong lòng một hồi kích đông,hận không được lập tức bay khỏi cung.Trong đầu thoáng qua dung nhan mỵ hoặc kia,từ từ tỉnh táo lại,thở dài một tiếng,nàng thật sự có thể tiêu dao như thế sao?
Lạc Thủy Ly đôt nhiên hiện ra trên long sang ở Lăng Thiên điện,duỗi người vươn vai đứng dậy hướng bên ngoài Lăng Thiên điện đi ra,ở trong Lăng thiên điện ngơ ngẩn cả năm năm,nên ra ngoài đi dạo một chút rồi
Chỉ thấy một bóng dáng nhỏ nhỏ nhàn nhã tới lui,sau đó đột nhiên dừng lại,vòng vo tại chổ hai vòng,khả ái cau mày,lạc đường !
Vừa định tìm cung nữ hỏi một chút,sau lưng truyền tới một giọng nói ôn nhuận : " tiểu muội muội lạc đường sao?" Trong hoàng cung ngọi trừ công chúa hoàng tử thì thỉnh thoảng cũng có hoàng thân quốc thích, con cái vương hầu mang theo vào cung,hiển nhiên nàng bị xem như người thuộc diện sau.
Lạc thủy Ly xoay người nhìn thấy một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi,con ngươi trong suốt ôn nhu tựa như muốn ngấn nước,ngũ quan nhu hòa nhưng không chút nào nữ tính,khuôn mặt hoàn mỹ tuấn dật,bức hoành nhỏ bao trùm cái trán sáng bóng,môi rất mỏng, sắc nhạt như nước,khóe miệng nhẹ cong ôn nhu say lòng người,trên người toát ra khí chất cao quý thanh nhã
Lạc Thủy Ly nhàn nhạt hỏi : " Đi Lăng Thiên điện như thế nào ?" Nếu như phụ hoàng trở về không tìm được nàng, đến lúc đó lại vừa thể hiện buồn bã vừa thừa cơ ăn đậu hủ của nàng
Nam tử phía sau tỏ thái độ bất mãn với nàng,tức giận quát : "Lớn mật ! Ngươi..."
Nam tử ngăn hắn lại,ôn hòa hỏi : " Tiểu muội muội,ngươi đi Lăng Thiên điện làm gì ? " đôi mắt linh động đen bóng lạnh nhạt khiến hắn rất thích, không khỏi vì nàng lo lắng,Lăng Thiên điện là chổ ở của phụ hoàng,không ai có thể tùy ý đi vào, phụ hoàng hỉ nộ vô thường,nếu nàng không cẩn thận chọc phụ hoàng nổi giận vậy thì nguy rồi
Nhìn thấy lo lắng trong mắt hắn,lạnh nhạt trong mắt Lạc Thủy Ly tan ra một chút, nói : " ta không trở về,phụ hoàng sẽ lo lắng!"
Nam tử kinh ngạc : " Ngươi là lục hoàng muội? " Trong tất cả huynh đệ tỷ muội ,chỉ có lục hoàng muội ở Lăng Thiên điện hắn chưa từng gặp qua,tinh tế quan sát cô bé trước mắt,làn da trắng nõn trong suốt,mắt to ẩn nước,mũi thanh tú, miệng nhỏ anh đào hồng phấn,đầy đủ yếu tố của mỹ nhân,nhất là từ người nàng toát ra khí chất lạnh lùng lạnh nhạt rất hấp dẫn người,nàng mới năm tuổi a!Khó trách phụ hoàng thương yêu một mình náng
Nam tử ngồi xổm xuống ôn nhu cười nói : "Lục hoàng muội,ta là đại hoành huynh" Hắn rất thích vị lục hoàng muội này ! Mặc dù được phụ hoàng yêu thương nhất cũng không kiêu căng xâu tính.
Đai hoàng huynh Lạc Thiên Minh ? Đã sớm nghe Tử Lăng nói,đại hòang tử không chỉ có dáng dấp đẹp mắt mà còn ôn nhu hơn người,rât nhiều cung nữ thích hắn !
Lạc Thủy Ly trong lòng thâm nói, còn là phụ hoàng dáng dấp yêu nghiệt, thế nào mà đại hòang huynh dáng dấp một chút cũng không giống phụ hoàng ! cẩn thận quan sát,thật là lớn lên không chút giống phụ hoàng.
Lạc Thiên Minh thấy nàng thẳng tắp chăm chú nhìn mình,khẽ cau mày,một bộ dạng suy nghĩ sâu xa rất đáng yêu,ôn nhu cười một tiếng, vươn tay muốn ôm nàng .
Lạc Thủy Ly nhíu nhíu mày,vừa định tránh ra, liền nghe thấy giọng nói quen thuộc mang theo tức giận : " các ngươi đang làm gì ?" Lạc Thủy Ly sửng sốt,bị ôm chặt
Lạc Thiên Minh vừa nghe giọng nói tức giận,sau môt khắc liền thấy trong ngực không còn,lấy lại tinh thần chỉ thấy bóng lưng Lạc Huyền Hạo. Lăng Dịch hướng hắn chào,rồi đi theo Lạc Huyền Hạo.
Cho đến lúc không còn nhìn thấy bóng dáng hai người, Lạc Thiên Minh vẫn chăm chú nhìn về hướng đó,trong lòng mất mát buồn bã vô cớ
Lăng Dịch không đuổi kịp cước bộ Lạc Huyền Hạo,không thể làm gì khác đành hướng Lăng Thiên điện mà đi,dù sao hoàng thượng hiện tại cũng không cần hắn phục vụ, vừa đi vừa cảm thán,không nghĩ tới hoàng thượng có sức ghen dữ dội như vậy !
Lạc Huyền Hạo rất tức giận,nàng chỉ có thể của hắn 1 Sao có thể để nam nhân ôm.Tức giận hôn đôi môi mềm mại của nàng.nghĩ đến cho đến nay đều là hắn một bên yi2nh nguyện,nàng chỉ xem hắn là phụ hoàng,ngay cả sau khi nàng lớn lên sẽ yêu nam nhân khác,cánh tay ôm nàng càng chặc.
Lạc Thủy Ly cau mày, hắn ôm nàng rất đau,cảm nhận được rất nhỏ run rẩy khó thấy,trong lòng run lên,hắn bất an ! Người cuồng vọng như vậy ! Tực giễu một tiếng,từ lúc nào nàng thay đổi trở nên cẩn thận như thế,lo trước lo sau .Hoặc bởi quá quan tâm hắn, cho nên mới phải sợ! Không nghĩ tới cũng không toan tính hãm hại hắn.
Đưa cánh tay nhỏ ôm lấy eo hắn,hôn trả lại hắn, Lạc Huyền Hạo ngẩn ra,tỉnh táo lại, vội vàng buông nàng ra " bảo bối có bị thương không ?" Vừa nói vừa đưa tay cởi y phục nàng, có chút ảo não,hắn cư nhiên mất khống chế.
Lạc Thủy Ly bắt được tay hắn : " Phụ hoàng,ta không sao !" Đưa tay ôm lấy cổ hắn,khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ gương mặt tuấn tú của hắn, buồn buồn nói :" Phụ hoàng, thật xin lỗi ! "
Lạc Huyền Hạo trong lòng căng thẳng không biết nàng vì sao nói xin lỗi,vừa định mở miệng đã bị lời nói tiếp theo của nàng đánh vỡ :
"-Phụ hoàng,Ta yêu người, trừ khi người phản bội ta,nêu không ta sẽ không rời bỏ người." Như vậy hắn sẽ không bất an nữa.
"-Bảo bối...." Lạc Huyền Hạo kéo nàng,nhìn thẳng vào mắt ,giọng nói khàn khan,"ngươi biết ngươi nói gì không ?"
Lạc Thủy Ly trầm ngâm một lát, nghiêm trang nói : " Không biết 1" Trong mắt xẹt qua tia đùa giỡn.
Lạc Huyền hạo nhíu mắt,giọng nói lộ ra cảnh cáo :'- Bảo bối..."
Lạc Thủy Ly không them sợ hắn, dù sao ở trước mặt nàng Lạc Huyền Hạo chỉ là con cọp giấy. Hai tay nhỏ bé giữ lấy gương mặt tuấn tú của hắn,nhìn con mắt dữ tợn của hắn nói : " Lạc Huyền Hạo, về sau ngươi chính là người của ta, nếu ngươi dám cùng nữ nhân khác dây dưa không rõ, ta liền thiến ngươi !"
"-Phanh !" Lăng dịch vưa về liền nghe được câu nói mang tính bùng nổ này,vì vậy quang vinh ngã sắp xuống
Nghĩ đến nam phi trong hậu cung của hắn, lại tăng them một câu : " nam nhân cũng không được!"
Lạc Huyền Hạo vẻ mặt ủy khuất nhìn nàng : " bảo bối, ta lúc nào cùng nữ nhân khác dây dưa không rõ ?" Còn có nam nhân ?
Lạc Thủy Ly hừ lạnh nói : " những nữ nhân trong hậu cung kia là sao ? " Mặc dù nàng không so đo chuyện trước kia,nhưng khó trách trong lòng có chút không thoải mái
Nghe khẩu khí chua chát của nàng, trong lòng cực vui vẻ,nhưng nên nói rõ rang,càng rõ càng tốt, hắn không muốn về sau có hiểu lầm gì! Hôn nhẹ khuôn mặt nhỏ của nàng, nói ; " Bảo bối,nữ nhân hậu cung ta không có chạm qua "
Lạc Thủy Ly giật mình : " Một cũng không có ?"
"-Không có"
"- Ngươi khẳng định ngươi không có tâm bệnh gì ?" Một đám mỹ nữ ! Nam nhân bình thường sẽ không bỏ qua! Mặc dù năm năm nay hắn đều ôm nàng ngủ, nhưng nàng cho rắng ban ngày hắn có vòng qua hậu cung một chút.
Ban đầu Lạc Huyền Hạo căn bản là lừa gạt nàng,mặc dù ăn hóa yêu quả, nhưng là cùng yêu tộc chân chính có chút khác biệt,bởi vì nguyên bản chính là con người, cho nên cùng nhân loại giao hợp không có nhiều vấn đề.
Nghe được những lời này Lăng Dịch thiếu chút ngã xuống lần nữa,loại vấn đề này cũng chỉ có lục công chúa dám hỏi ! Len Lén liếc mắt Lạc Huyền Hạo, hắn rất hoài nghi.
" Bảo bối.."Giọng nói êm ái khiến Lạc Thủy Ly run lên,cười khan hai tiếng, hỏi ; " Tại sao?" Nàng thật tò mò,nếu hắn không vấn đề, vậy tại sao hậu cung nhiều mỹ nhân như vậy hắn cũng không đụng.
"Ta không thích nữ nhân!" Đụng những nữ nhân kia khiến hắn thấy ghê tởm.
"-Không thích nữ nhân ! Ngươi thích nam nhân!" Nàng thể nào quên còn có nam phi đây
Lạc Huyền Hạo cúi đầu chặn lại cái miệng nhỏ nhắn chọc tức chết người không đền mạng lại, Lạc Thủy Ly vẻ mặt vô tội,là hắn nói không thích nữ nhân,không thích nữ nhân chính là thích nam nhân.
Lăng Dịch dùng sức cúi đầu,hai vai càng không ngừng rung động,Lục công chúa này đúng là khắc tinh của hoàng thượng1 Hắn còn chưa thấy qua dáng vẻ bất đắc dĩ như vậy của hoàng thượng.
Môi mỏng nhẹ nhàng dán lên môi hồng mềm mại :" Ta chỉ thích bảo bối !"
Đưa ra đầu lưỡi nho nhỏ liếm liếm môi mỏng hoàn mỹ :" Vậy nữ nhân bên ngoài ?"
Lạc Huyền Hạo bất đắc dĩ : " Ai cũng không có đụng"
Lạc Thủy Ly hài lòng gật đầu một cái,lại hiếu kỳ hỏi: " Hậu cung tại sao không có xảy ra vấn đề ?"
Lạc Huyền Hạo trực tiếp gọi : " Ảnh !" Sau đó một bóng đen xuất hiện ,cùng hình dáng bình thường của Lạc huyền Hạo rất giống
Lạc huyền Hạo giật mình một chút,hiểu được,thở dài nói : " Thật đáng thương !" Những nữ nhân kia liều sống liều chết tranh thủ tình cảm,kết quả chỉ là một thế thân.
Lạc Huyền Hạo khoát khoát tay,hắc y nhân kia lặng yên không một tiếng động biến mất,mày kiếm nâng lên,cười nói : " Ta tự mình đi môt chút vậy!"
Lạc Thủy Ly cười như không cười : " Ngươi có thể thử xem"
Khóe miệng vui vẻ giương lên, đột nhiên nhớ tới một màn lúc trước,nụ cười dừng lại,mắt hồ ly nhíu lại,nguy hiểm nói : " Bảo bối,ngươi cư nhiên để nam nhân ôm ngươi."
Lạc Thủy Ly liếc mắt,oán giận nói : " Nếu ngươi không phải đột nhiên lên tiếng,ta làm sao bị ôm? Hơn nữa đó là anh ruột của ta."
Véo cái càm nhỏ kia,bá đạo nói : " Vậy cũng không được"
Lạc Thủy Ly bĩu môi nói : " Vậy lần sau không để nam nhân khác ôm được chưa !" Dù sao nàng cũng không thích người khác ôm
"-Không được làm sai đó!" hài lòng hôn lên cái miệng phấn hồng nhỏ nhắn
Lạc Thủy Ly đẩy hắn ra hỏi : " nếu nói như vậy ngươi không phải phụ thân ta?"
"-Không phải,ngươi cũng không phải con Ảnh."
Lạc Thủy Ly bộ mặt hác tuyến ; " Vậy ta là nơi nào lòi ra?"
Lạc Huyền Hạo ánh mắt chợt lóe : " Kia không trọng yếu !" lần nữa chế trụ đầu của nàng hôn
Bên hồ tắm,Lạc Thủy Ly nhìn nam nhân biểu diễn cởi quần áo,là hắn đang quyến rũ nàng sao ? Cũng không nghĩ tới nàng hiện tại trong bộ dạng một đứa bé có thể làm gì chứ?
Bất quá rất mê người nha! Mắt mở to,tầm mắt dán trên người hắn,tỷ lệ cân xứng,đường cong ưu mỹ,không có chút thịt dư thừa,mỗi cơ bắp đều không phải loại mãnh nam trong phòng tập thể hình chỉ để xem chứ không dùng được,không nhô lên nhưng đầy đủ sức bật,đơn giản chính là kiệt tác hoàn mỹ của thượng đế !
Lạc Huyền Hạo khóe miệng tà tứ giương lên,ôm lấy thân thể bé nhỏ cũng đang không mặc quần áo của nàng, đi vào hồ tắm,ở trong đó nằm xuống trên giường bạch ngọc,để nàng nằm trên ngực hắn
Hơi hí nửa con mắt,khuôn mặt nhỏ nhắn trên ngực bóng loáng của hắn cọ,nàng thích nhất nằm trên ngực hắn ngủ,cứng mềm vừa phải,rộng và mềm dai,so với nệm càng thoải mái
"-Bảo bối có muốn đi thái học viện?"
"-Không đi,ta không muốn cùng một đám tiểu quỷ chung một chổ"
Lạc Huyền Hạo nhẹ cười ra tiếng,nàng quên chính nàng cũng mới năm tuổi sao? Lạc Thủy Ly dĩ nhiên biết hắn suy nghĩ gì,trong lòng thầm nhũ,nàng hai đời cộng lại đã hai mươi bảy tuổi,coi như lão bà rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro