[H]Part_3 Tình Yêu Chôn Giấu
Và rồi hôm ấy , như mọi khi, hắn lại say quên trời đất . Trời đã khuya, hắn bước lảo đảo trên bờ sông quen thuộc. Bất chợt dưới ánh trăng huyền ảo của bầu trời đêm, hắn nhìn thấy một người đang ngồi cạnh bờ sông, hắn đi tới và ngồi xuống. Mắc dù trời rất tối và đang say nhưng hắn vẫn nhận ra người đó nhờ mùi hương và gương mặt quen thuộc, người cùng hắn bầu bạn suốt 7 năm, người cùng hắn trốn ra bờ sông mỗi buổi tối, nói đủ thứ chuyện trên đời và hôm nay cũng vậy nhưng khoảng cách giữa họ lúc này thật xa. Hắn đã khác xưa rất nhiều nhưng người kia vẫn vậy, vẫn là nụ cười ngây ngô này nào,Lý Cường...
Người đó dường như nhận ra hắn tức thì, bất ngờ cất giọng nói:
"Anh Chí, sao anh lại ra đây ?"
Hắn nằm xuống, cất giọng say mèm, yếu ớt:
"Tôi...tôi ra hóng gió...còn cậu...sao...không ở nhà..đi..ra đây làm gì?"
"Em ngủ không được nên ra đây"...Cậu quay mặt nhìn dòng sông sau đó lại ngước lên bầu trời, hôm nay trăng sáng và tròn, khung cảnh này làm cậu nhớ lại ngày mà cả hai cùng nhau lập nên lời hứa, nhưng cuối cùng lại không được như mong đợi..."khung cảnh này làm em nhớ lại chúng ta lúc trước"
"Đúng vậy...lúc trước...lúc trước."
"Chuyện của anh em nghe mọi người kể lại rồi, em chỉ đi 2 năm rồi quay về, mới biết chuyện cha em đẩy anh vào tù, mặc dù biết anh bị oan nhưng em không thể nào giúp anh được, cũng không thể nào thăm anh..."
Hắn đột nhiên ngồi dậy, im lặng hồi lâu rồi mới quay sang nhìn Lý Cường:
"Không sao, ...Tôi không..trách cậu..tôi tránh mặt cậu bởi vì...tôi không muốn....dính vào rắc rối..tôi rất sợ nơi đó...rất sợ.." Nói đoạn, hắn lại nằm xuống, im lặng..
"Lúc ở trong tù, trong tôi luôn có một cảm giác gì đó rất kì lạ, tôi muốn gặp cậu, muốn nói chuyện với cậu, muốn thấy nụ cười của cậu, tôi muốn cả cơ thể cậu, lúc đó tôi cũng không biết mình bị gì nữa.."
Lý Cường nghe hắn nói vậy có chút bất ngờ nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại nói:
"Thật ra, trong 2 năm ở bên Pháp, em cũng mang một cảm giác như vậy, khao khát muốn gặp anh, chúng ta lại cùng nói chuyện như xưa."
Bất chợt hắn quay sang, dùng hai cánh tay rắn chắc đè Lý Cường xuống bãi cỏ, nhảy lên ngồi trên người cậu :
"Anh Chí...anh....anh.."
Hắn thở gấp, giọng nói có chút gì đó ngại ngùng:"Tôi xin lỗi cậu, nhưng tôi không chịu nổi nữa rồi, tôi muốn cậu, muốn cả cơ thể cậu, cảm xúc bấy lâu nay đã kìm nén quá nhiều, hôm nay tôi muốn giải phóng nó, tôi chịu không nổi nữa rồi"
Và rồi, hắn từ từ cúi thấp người xuống, hai đôi môi từ từ chạm vào nhau, nụ hôn thật dây dưa và ướt át, hai đầu lưỡi chạm vào nhau nhẹ nhàng mà mãnh liệt, hắn đưa lưỡi vào càn quét khoang miệng cậu, cả hai chìm đắm trong cơn si mê. Mùi rượu hòa vào cùng hương vị của riêng hắn đã tạo nên một cảm giác kì la khó tả, chẳng thể ngừng lại, hai linh hồn dần hòa quyện vào nhau. Lúc tách nhau ra, cả hai đều thở rất nhanh và tim đập liên hồi, bờ sông rất lạnh nhưng cả hai đều rất nóng. Hắn từ từ cởi áo, ném sang một bên, để lộ phần cơ thể săn chắc dưới ánh trăng huyền ảo. Hắn lại cúi đầu xuống hôn lần nữa, hai cánh tay bắt đầu cởi từng chiếc nút áo và thắt lưng của Lý Cường, cả cơ thể trắng trẻo của người ấy hiện ra trước mắt hắn trông thật quyến rũ, càng làm dục vọng tăng thêm...
Hắn ngẩng đầu lên cơ hồ dường như không còn là chính mình, giọng gấp gáp:
"Tôi xin lỗi cậu"
Hắn cúi xuống tham lam hôn lên cơ thể trắng trẻo mịn màng của cậu, đầu lưỡi ướt át khẽ chạm lên làn da mỏng manh, khoái cảm lan truyền lên khắp cơ thể hai người, những loại cảm giác mà họ chưa từng trải nghiệm. Khi đầu lưỡi của hắn di chuyển đến điểm hồng trên ngực, cơ thể Lý Cường run rẩy như có dòng điện chạy qua, hắn còn lưu manh cắn nhẹ lên một cái, cậu lập tức rên lên khe khẽ, khuấy động bầu không khí tĩnh lặng..
Bàn tay hư hỏng kia bắt đầu mò vào bên trong quần của cậu, vào trong cả quần lót, hắn cầm lấy nó bắt đầu bóp và nắn nót thật đều đặn. Hắn càng làm cậu đắm chìm trong cơn khoái lạc không cách nào trốn thoát, thoáng cái đã cương lên. Bỗng nhiên, hắn ngồi dậy, cánh tay dưới kia cũng bỏ ra. Hắn xuống khỏi người cậu, dùng hai tay kéo chiếc quần xuống, rồi tới quần lót, vứt sang một bên. Hắn đẩy hai chân cậu ra, khẽ cúi đầu ngậm lấy "tiểu Cường" , Lý Cường rên lớn một tiếng , lại ưỡn hông lên, toàn bộ thứ ấy đã nằm trong miệng hắn làm hắn sặc một tiếng sau đó nhả ra rồi lại ngậm vào , từng động tác nâng và hạ đầu với lực vừa phải được thực hiện nhịp nhàng. Thứ cảm giác sung sướng này là gì? Cậu chưa từng cảm nhận được nó, nhưng sao nó lại khiến cậu mê muội như vậy, không thể nào dừng lại.
"Đừng... đừng mà"
Và rồi trong một khoảnh khắc một thứ chất lỏng sền sệt thoát ra khỏi cơ thể cậu và chảy vào trong miệng hắn, cậu ra nhiều làm hắn bị sặc một chút, cậu nhất thời bối rối:
"Anh... Anh mau nhả nó ra
Nhưng hắn lại liếm luôn phần dịch trên khóe môi rồi nuốt hết thảy, cất giọng si mê
"Cậu chủ, hương vị của cậu thật tuyệt vời"
Hắn đưa tay vào trong quần lôi ra "tiểu Chí" to lớn dường như gấp đôi "tiểu Cường" , lỗ nhỏ trên đỉnh còn rỉ ra chất lỏng dinh dính trong suốt, mặt hắn đỏ bừng:
"Cậu chủ, tôi chịu hết nổi rồi, giúp tôi với"
Hắn nửa đứng nửa quỳ trên mặt đất nhìn cậu. Lúc này cậu mới hồi phục tinh thần, cậu ngồi dậy tiến tới chỗ hắn sau đó nhẹ nhành dùng lưỡi liếm đi thứ dịch nhờn không ngừng chảy ra từ lỗ nhỏ trên đỉnh, còn dùng đầu lưỡi đưa vào lỗ nhỏ trên đầu của "tiểu Chí". Hắn rên lên thành tiếng, hô hấp gấp gáp. Cậu dùng miệng ngậm lấy "tiểu Chí" to lớn, hắn rên lớn một tiếng dùng tay ấn đầu cậu xuống. Vì kích cỡ của hắn quá lớn nên cậu chỉ có thể ngậm hết một nửa. Vì cũng là đàn ông nên cậu biết nơi cao trào nhất của đàn ông chính là phần đầu "nấm" của "tiểu Chí" vậy nên cậu liên tục đưa lưỡi xung quanh đầu nấm ấy thỉnh thoảng còn đưa lưỡi vào cái lỗ nhỏ kia đang không ngừng tiết dịch làm hắn không ngừng rên lên vì khoái cảm. Bất ngờ hắn đặt hai tay sau đầu cậu đồng thời đẩy mông lên phía trước, rên lớn một tiếng Ah...ah, sau đấy một luồng khí nóng trắng đục thi nhau chảy vào miệng cậu, nhiều tới mức làm cậu bị sặc phải bỏ ra, nhưng vẫn chưa dừng lại, hai luồng khí nữa chảy ra dính lên mặt cậu rồi chảy xuống...
Hắn ý thức được việc mình vừa làm, cuống cuồng cả lên, lấy tay lau đi thứ chất dịch vẫn đang chảy trên mặt cậu, được ánh trăng chiếu sáng lấp lánh đầy dục vọng...
"Tôi...tôi xin lỗi cậu...cậu mau nhả ra đi"
Nhưng cậu một hơi nuốt hết sau đó còn cầm lấy bàn tay đang lau mặt mình ... liếm sạch những giọt dịch trắng phản chiếu dưới ánh trăng hệt như những viên pha lê...
Cậu buông tay hắn ra, ngẩng mặt nhìn hắn, cười nói:
"Anh Chí, em yêu anh"
"Tôi cũng vậy"
...Cả hai mặc lại quần áo, nằm xuống ngắm trăng, một lát sau thì Chí ngủ mất. Nửa đêm, Chí Phèo đau bụng, nôn mửa. Lý Cường đành đưa hắn về nhà mình, tắm rửa, rồi đưa lên giường đắp chăn..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro