Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10


"Điều đó có mệt không?"

"Cái gì?"

"Chị lại đây." Chaeyoung nhấp thêm một ngụm cà phê. Mina thở dài, nhún vai trước câu hỏi. "Chắc là vất vả lắm."

Mina ậm ừ: "Chị nghĩ vậy. Chị đã bỏ lại gần như mọi thứ ở Nhật Bản, thật sự rất khó nhưng giờ chị đã ở đây, chị nghĩ sự hy sinh đó là xứng đáng". Nàng thú nhận, ngạc nhiên khi Chaeyoung lại khá nghiêm túc.

"Ừm, có lý." Cô cười khúc khích: “Nếu muốn hạnh phúc, chị phải hy sinh một chút.” Lời nói sâu sắc từ miệng cô nhóc khiến Mina khá ngạc nhiên trước sự đồng cảm của cô. Chaeyoung có thể à?.

Để trêu chọc hổ con một chút, Mina lên tiếng: "Chà, chị đây không ngờ những lời sâu sắc như vậy lại phát ra từ miệng em đấy." Nàng bật cười, nhấp một ngụm từ ly của chính mình.

Chaeyoung đảo mắt, "Thôi nào. Em có thể trở nên sâu sắc mà."

"Ừ cũng đúng."

Cuộc trò chuyện kết thúc, sự im lặng bao trùm cả hai người. Đáng ngạc nhiên là nó không có vẻ gì là khó xử, nhưng Mina lại muốn nói nhiều hơn. Sự im lặng khiến nàng khó chịu. Chaeyoung thở dài, nhấp ngụm cuối cùng trong cốc của mình.

"Này, vì hôm nay là cuối tuần." Chaeyoung khoanh tay, "-Sao chúng ta không đi chơi ở quán cà phê mới mở nhỉ? Em nghe nói đồ ăn ở đó ngon lắm.” Chaeyoung mỉm cười, ngước nhìn Mina, mặc dù nàng dường như không để ý.

"Chị không đi được." Mina thở dài, đoán được Chaeyoung sẽ làm gì tiếp theo, "Chị còn có bài tập về nhà."

Hổ con càu nhàu, đảo mắt tinh nghịch, "Chị có thể làm sau. Nó ở gần đây, đến chơi một xíu cũng không hại gì phải không?" Chaeyoung có lý. Với lại nàng không có động lực nào để làm việc nên việc giải tỏa đầu óc sẽ là lựa chọn tốt nhất của nàng, nhưng đi với Chaeyoung thì ?

"Chị cần hoàn thành bài tập về nhà." Mina càu nhàu, chộp lấy hai chiếc cốc rỗng. Chaeyoung gắt gỏng, khoanh tay bĩu môi.

"Chị thật nhàm chán."

Mina đảo mắt, "Cảm ơn."

"Em đoán em phải ở đây." Chaeyoung mỉm cười.

Mina định lơ đi cho đến khi nàng nhẩm lại câu nói đó ở trong đầu một lần nữa, "Cái gì? Không, em sẽ không ở đây."

"Đừng bắt em cầu xin." Chaeyoung cười khúc khích, nhớ lại Mina đã xấu hổ như thế nào khi cô ấy quỳ xuống. Nàng nắm chặt cốc trong tay, lỗ tai hơi đỏ lên. "Chỉ cần ngồi im thôi, được chứ?"

"Được!"

~

Rất may, Chaeyoung đã ngồi im lăng.
Tất cả những gì cô cần là mật khẩu WiFi và cô không làm phiền Mina chút nào. Lần duy nhất Chaeyoung nói có lẽ là khi cô xin một cốc nước và gần chỉ có thế.

Em ấy im lặng hơn mình nghĩ nhiều. Mina ậm ừ, đầu bút gõ nhẹ vào khóe môi.
Chaeyoung ở trong phòng khách của căn hộ trong khi Mina làm việc trong phòng ngủ của mình. Hai người thậm chí còn không nói chuyện với nhau.

"Mình có nên đi kiểm tra em ấy không nhỉ?" Mina nghĩ, lo lắng vì Chaeyoung quá im lặng. “Lỡ như em ấy chết mà mình không biết thì sao?” Nàng tự cười nhạo trước suy nghĩ của chính mình.

Mina viết xong câu cuối cùng trước khi nhẹ nhàng đặt bút xuống. Nàng đứng dậy khỏi ghế, rời khỏi phòng và đi đến phòng khách. Tất cả đều im lặng và đèn đã tắt. Lần cuối cùng nàng kiểm tra, tất cả chúng đều được thắp sáng.

Nàng lén nhìn qua bức tường, đôi mắt tìm kiếm một bóng hình. Mina dừng lại giữa chừng khi nhìn thấy Chaeyoung nằm trên ghế dài, điện thoại trên tay, vài chiếc gối trên sàn và cái miệng há hốc đang chảy nước dãi. Thật kinh tởm. Mina nghĩ.

Mina cầm lấy cốc nước đã cạn, lặng lẽ đi về phía nhà bếp. Chaeyoung rên rỉ và cô nàng người Nhật nghĩ rằng đó là do nàng nhưng rõ ràng là không phải. Cô nhóc kia chỉ đang mơ thôi. Mina thở dài, đặt chiếc cốc vào bồn rửa.

Sau vài phút, Mina thấy mình đang dựa vào tường, nhìn chằm chằm vào Chaeyoung đang ngủ. Nàng không biết tại sao, nhưng nó rất thú vị. Chaeyoung cử động vài lần, điện thoại cuối cùng cũng tuột khỏi tay, phát ra một tiếng bịch lớn. Đáng ngạc nhiên là nó không đủ để đánh thức Chaeyoung.

Tuy nhiên, Mina đã ghi nhớ việc sẽ giặt sạch tấm ga gối dưới đầu Chaeyoung. Nàng lặng lẽ đến gần hổ con, tay sẵn sàng lay đứa trẻ dậy. Khi nàng ấn lòng bàn tay vào vai của Chaeyoung, cô nhóc liền bật ra phía trước.

Mina nhảy lùi lại, suýt vấp ngã, "Trời ơi-em làm chị hết hồn.Chaeyoung!"
Chaeyoung nhìn Mina, trong mắt tràn đầy sợ hãi, trán lấm tấm mồ hôi. Cách Chaeyoung thở nặng nề và trông cô như đang hoảng loạn. Mina nhận thấy điều này và nhìn cô, "Chaeyoung?"

“X-Xin lỗi.” Chaeyoung lẩm bẩm, kéo đầu gối lại gần hơn, ngón tay xoa bóp thái dương. Đôi mắt của Mina dừng lại trên bàn tay của cô, những ngón tay cô run rẩy.

"E-" Mina ngồi trước mặt Chaeyoung, "-Em gặp ác mộng à?"

Chaeyoung thậm chí còn không buồn nói dối, "Ừ." Cô cất tiếng, giọng khàn đi. Chaeyoung hít một hơi thật sâu, đưa tay lau mồ hôi.

"Chuyện gì thế?" Mina đặt câu hỏi, sử dụng giọng nói dịu dàng nên Chaeyoung cảm thấy thoải mái.

"Không có gì đâu." Cô nàng lẩm bẩm, môi run run. Lần đầu tiên Mina thực sự cảm thấy có lỗi khi không thể làm gì để an ủi cô nhóc. Nàng không biết nhiều về Chaeyoung nhưng trong tình huống này, nàng thực sự ước mình có thể biết, vì vậy nàng biết mình nên nói nói gì.

"Em có cần nước không?" Mina định đứng dậy nhưng một bàn tay đã giữ lấy cổ tay nàng. Chaeyoung lắc đầu đôi mắt cô tránh nhìn Mina nhưng đó không phải vì xấu hổ.

"Hãy ở lại đây." Chaeyoung thì thầm. Không có giọt nước mắt nào được nhìn thấy và có vẻ như sự hoảng sợ của cô đã giảm đi một chút nhưng tay cô vẫn còn run. Mina không thể làm gì hơn, má nàng nóng ran trên má khi nghe điều đó, nàng không phản đối.

Mina ngồi thụp xuống, vô thức xích lại gần cô. Chaeyoung thở dài, mắt cô mở hé ra không ngủ có lẽ là do cô vừa thức dậy sau một giấc ngủ sâu. "Nghe có vẻ trẻ con, nhưng ác mộng là một trong những thứ em ghét. Em thường có một người nào đó ở cạnh để an ủi em, nhưng họ không có ở đây vào lúc này." Chaeyoung thì thầm.

Bất ngờ, Chaeyoung cảm thấy có hai cánh tay dịu dàng vòng qua người mình, kéo cô lại gần. Đầu cô tựa vào vai của Mina, đôi mắt cô nhìn lên và bắt gặp ánh mắt của chú chim cánh cụt. "M-"

Mina biết những gì nàng đang làm, nàng biết rằng sau chuyện này nàng sẽ cảm thấy khó xử nhưng nàng đã chọn làm điều này vào lúc này. Bất cứ điều gì có thể an ủi Chaeyoung, nàng sẽ làm. Ngay bây giờ cô nhóc này, là ưu tiên của nàng. Và nó nghe có vẻ kỳ lạ với nàng khi nghĩ về nó, "Chỉ cần nằm yên và ngủ-" Mina thì thầm.

"-Chị sẽ ở đây khi em thức dậy. Chị sẽ không đi đâu cả, Chaeyoung."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro