chap 9
Sesshoumaru gừ lạnh một cái, không nghĩ tới phụ thân đại nhân lại là bằng hữu của Totosai.
Ở ngoài cửa không nghe được động tĩnh, hiển nhiên là được hai người nào đó thi triển kết giới. Nhưng Inuyasha không dễ dàng bỏ cuộc như vậy, đứng ở cửa sổ lấp lố nhìn vào.
Thế nhưng Inuyasha lùn, tuổi tác đang ở thời kỳ phát triển của bé trai, miễn cưỡng mới đem tròng mắt cùng bệ cửa sổ ngang hàng, Inuyasha thầm mắng xú lão đầu tại sao lại xây cửa sổ cao đến như vậy.
Kết giới này được thiết kế ra để không cho người ngoài nhìn vào, làm hại cậu bị Sesshoumaru tóm được, mà hắn nửa tiếng bước chân điều không nghe thấy.
"Ông ta nói gì với ngươi?" Inuyasha trước tiến lên hỏi.
Sesshoumaru nhìn cậu một cái, lập tức dời ánh mắt "Chuyện không liên quan đến ngươi"
"Hử, làm sao lại không liên quan đến ta? Lão nhân kia đem ta đẩy ra ngoài nhất định là bởi vì có chuyện liên quan!"
Lúc này thông minh đột xuất, Sesshoumaru thâm ý nhìn cậu.
"Ông ta không biết Thiết Toái Nha ở đâu"
"Ai biết được?" Inuyasha giả ngu.
Sesshoumaru không nói gì, lướt qua cậu đi tiếp "Ngươi đã không biết, đừng theo ta"
"Mơ tưởng làm cho ta thiếu ngươi nhân tình!" Inuyasha dây dưa đi tới.
Sesshoumaru: Ta xem ngươi chính là muốn tìm miễn phí hộ vệ.
Inuyasha: Vậy thì thế nào?
Hai người mày qua mắt lại, cuối cùng lấy đôi mắt to tròn của Inuyasha giành thắng lợi.
"Dám phiền nhiễu liền giết ngươi" Sesshoumaru cảnh báo.
"Ừ" Inuyasha không chút để ý gật đầu, cậu là loại này làm người phiền nhiễu sao? Không phải, cậu chỉ làm phiền yêu quái mà thôi.
Inuyasha đi bên cạnh Sesshoumaru cười, lấy Sesshoumaru tính cách, như vậy đã bằng lòng cho cậu theo, cũng sẽ không để cậu mất tích trên đường.
"Uy, chúng ta đi nơi nào?" Inuyasha trông coi phía trước xa lạ đường hiếu kỳ.
Sesshoumaru nhàn nhạt liếc cậu, không có trả lời.
"Hừ, không trả lời thì thôi, dù sao ta cũng theo ngươi" Inuyasha bỉu môi nói.
"Cẩu mặt dày" Sesshoumaru khinh bỉ.
"Ngươi cùng ta đều là cẩu, không phải a" Inuyasha nhẫn cười, cậu hiểu rõ tính khí ngạo kiều của Sesshoumaru, bị gọi là cẩu đối với hắn là một loại sỉ nhục.
"Ngu xuẩn cẩu, ngươi tốt nhất đừng đem ta cùng ngươi thành một loại" Sesshoumaru bóp cằm của Inuyasha, uy hiếp nói.
Inuyasha cúi đầu làm bộ như muốn cắn gan bàn tay của hắn, thân trọng nhìn sơ một cái, Sesshoumaru nhanh chóng bóp hai gò mà của cậu, khiêu khích nói "Răng còn không đủ dài, đã nghĩ cắn người?"
"Dài quá sẽ không tốt, ngươi cái đầu đất!" Inuyasha mồm miệng không rõ mà mắng.
Cũng may khuôn mặt bị bóp nên nói không rõ, nếu không Inuyasha lại tránh không khỏi mà đánh nhau.
Sesshoumaru nhìn Inuyasha bị hắn làm miệng chu như một con cá, ánh mắt lóe lên một tia tiếu ý mà ngay cả hắn không nhận ra, còn đang cố gắng thoát khỏi ma trảo, Inuyasha đã bỏ lỡ điều đó.
Mấy phút sau, Inuyasha nhào nặn gò má đau nhức vô tội của cậu, u oán nhìn về Sesshoumaru.
"Chúng ta đây muốn đi bao lâu?" Inuyasha không phải là mệt, chỉ ngại chậm chạp, mà cậu lại không thể bay, cậu sợ chính mình gọi tới gọi lui, liền đem Sesshoumaru chạy mất.
"Nửa yêu, như vậy liền mệt mỏi?" Sesshoumaru xem thường nói.
"Ta rất có sức lực!" Inuyasha phản bác "Ta chỉ là ngại chậm!'
Sesshoumari khinh miệt nhìn cậu "Ngươi có thể đi trước"
"Lỡ như để ngươi mất tích thì phải làm sao?" Inuyasha trợn mắt hỏi.
Sesshoumari nhíu mày, lời này sao nghe giống như một bà mẹ đang trách cứ đứa con?
"Nếu không chúng ta tìm con ngựa?" Inuyasha đề nghị.
Sesshoumaru nghe ý kiến của Inuyasha, trong nháy mắt sắc mặt thay đổi "Mất mặt!"
"Làm sao mất mặt?!"
"Đường đường là yêu quái, còn muốn mượn súc sinh lực lượng"
"Cẩu cũng là súc sinh, ghét bỏ ai vậy?" Inuyasha hoàn toàn thất vọng.
Huyệt thái dương của Sesshoumaru nhảy thình thịch, biểu thị rất muốn đem miệng của Inuyasha xé rách.
"Tìm được ngựa liền câm miệng?" Sesshoumaru hoàn toàn bỏ quên một đường tắt khác, hắn kỳ thức có thể hoàn toàn bỏ lại Inuyasha tại đây.
Sesshoumaru ngón trỏ hơi cong, để trên môi, huýt lên một tiếng. Inuyasha tò mò nhìn động tác của hắn, tròng mắt chuyển động không ngừng.
Chỉ chốc lát, trên trời xuất hiện một con yêu thú hai đầu to lớn. Inuyasha ngạc nhiên nhìn, hướng nó phất tay, đến khi nó hạ xuống bên người, bên trái sờ sờ, bên phải cũng sờ sờ.
"Này, a..." Inuyasha suýt chút nữa lộ miệng, chê cười nói "Nó là cái gì?
"Nửa yêu chính là ngu xuẩn" Sesshoumaru nhìn cậu dáng dấp vui vẻ, vô tình cười nhạo.
"Hì hì, thứ tốt" Inuyasha tựa như không nghe thấy trào phúng của Sesshoumaru, mắt cười hí hí vòng quanh A-Un.
Inuyasha đời trước rất hâm mộ Sesshoumaru có A-Un như vậy tọa kỵ, không cần phải đi bộ nha.
"À, Ja..." Inuyasha xoay đầu muốn hỏi Sesshoumaru: Con cóc cùng yêu thú này như hình như bóng đâu. Ý thức được không đúng, liền sửa miệng "Cảm ơn"
Sesshoumaru nhìn Inuyasha chòng chọc một hồi liền rời mắt, Inuyasha thở phào một cái, thả lỏng cảnh giác, trong lòng tự giáo huấn mình một trận: Không thể khinh thường!
Inuyasha xoay người ngồi lên, bởi vì thân hình A-Un khá lớn, cậu trực tiếp nằm ở trên lưng A-Un, thoải mài thở dài một tiếng.
Sesshoumaru không có dự định ngồi lên, Inuyasha hỏi hắn "Ngươi không lên sao?"
"Không cùng chó dữ thân cận"
Inuyasha tức giận đến cắn răng, âm thầm thề: Bổn đại gia một ngày nào đó khiến ngươi xin ta thân cận!
Tay vô thức nhéo đám lông trên người của A-Un, chọc cho A-Un nước mắt lưng tròng nhìn về phía chủ nhân, chỉ thấy chủ nhân làm như không có chuyện gì xảy ra.
Mỗi lần đem Inuyasha giận đến tạc mao, Sesshoumaru không khỏi tâm tình sung sướng, như là lúc này, hắn một lời không hợp liền bay đi.
A-Un lập tức đuổi kịp chủ nhân tiến độ, đột nhiên cất cánh, Inuyasha sợ chút nữa là ngã xuống.
"A-Un, chủ nhân nhà ngươi thật đáng ghét" Inuyasha nhéo nhéo lông tóc A-Un, lên án Sesshoumaru.
A-Un: Ngươi mới đáng ghét, lông tóc ta đã như vậy thưa thớt!
"A-Un, ngươi cho ta phi ổn, bổn đại gia buồn ngủ, dám đánh thức ta liền đem ngươi thành bò năm món!"
A-Un nghe vậy sợ đến run lên, suýt chút nữa khiến Inuyasha té xuống.
___________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro