Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

cháp 4

Thời gian trôi qua Inuyasha rốt cục lớn lên thành thiếu niên, dựa vào ký ức kiếp trước, thời gian qua cũng không có như vậy khó khăn, ngoại hình cũng không như đời trước điên cuồng, làn da trắng noãn không ít, thân hình cân xứng mạnh mẽ, chọc đôi mắt của những thiếu nữ mới tuổi yêu.

Cậu tính toán thời gian một chút, không bao lâu nữa sẽ lên 15 tuổi, đúng lúc gặp được Kikyo, cậu phải mau tìm được Kikyo cùng Naraku.

Inuyasha ném quả đào đã cắn đi mấy cái, từ trên cây nhảy xuống, nghênh ngang hướng đến thôn làng của Kikyo trong trí nhớ.

Cậu nhìn bên trái rồi nhìn bên phải, giống như một cụ già về thăm lại chốn xưa.

A, thì ra nơi này có cây hoa anh đào.

A, thì ra quả đào chỗ này ăn ngon hơn.

...Mọi việc cứ như thế.

Đời trước tâm đã sớm đối Kikyo lặng xuống, Inuyasha không có gặp lại tình nhân cũ mà xấu hổ, ngược lại giống như đi gặp anh em tốt, toàn bộ hành trình tâm tình sung sướng.

Chỉ là, cái này "Anh em tốt" không biết cậu, vẻ mặt đề phòng trên tay cầm cung tên mà chọt gò má của cậu.

"Ách, Kikyo, có chuyện muốn nói a" Inuyasha bây giờ không có Thiết Toái Nha bên người, mà mũi tên đời trước, cậu trong lòng vẫn còn sợ hãi, chỉ có thể ngoan ngoãn thấp đầu.

"Làm sao ngươi biết tên ta? Ngươi là ai?" Kikyo mặt lạnh nói.

"Inuyasha...À, ta nghe người khác gọi ngươi như vậy" Inuyasha bị hơi thở của nàng làm cho khiếp sợ lùi bước lại, nhức đầu nói dối.

"Không muốn chết liền cút ra ngoài"

"Ôi chao, ta là tới giúp ngươi!"

"...Giúp ta cái gì? Ta không cần"

"..." Inuyasha chưa từng bỏ ý định hỏi "Vậy ngươi nơi này có người gọi là Naraku không?"

"Không có" Kikyo nhịn không được nói.

"Hoặc gọi là Onigumo?"

Inuyasha vừa nói xong, con ngươi của Kikyo nhỏ lại, hiển nhiên là nhận thức người này.

Thấy nàng không nói lời nào, Inuyasha đắc ý "Có a! Đã nói là ta đến giúp ngươi, ngươi còn không tin"

"Giúp ta cái gì?" Kikyo hiển nhiên cảnh giác.

Bất quá cũng là, Vu nữ bảo hộ Ngọc Tứ Hồn không thể tùy ý tin tưởng người, Inuyasha quyết định giải thích cho nàng một số bộ phận sự tình.

...

Nghe Inuyasha giải thích loạn thất bát tao, Kikyo tổng kết "Cho nên, người kia dục niệm quá nặng, cuối cùng sẽ bị Onigumo thôn phệ thân thể, tiện đà phá hủy thôn làng?"
Inuyasha vẻ mặt "Dĩ nhiên" gật đầu.

"Ta vì sao phải tin ngươi?"

Nghe Kikyo nói như thế, cậu suýt chút nữa phun một ngụm máu, Kikyo không phải quan tâm thôn làng nhất sao, tên kia chỉ là một trên cướp mà thôi, nếu Onigumo có nguy hại tiềm ẩn, nên đem nó dập lửa à nha.

"...Mang ta đi nhìn Onigumo" Inuyasha bất đắc dĩ nói. Bất kể thế nào, cậu muốn gặp nguyên thân của Naraku một lần.

Kikyo nhìn Inuyasha không có uy hiếp, gật đầu dẫn hắn đi, liên quan đến an toàn của thôn làng nàng không thể sơ sẩy.

Nhìn thấy nguyên thân thời điểm, Inuyasha kinh ngạc há mồm, trách không được người này tâm lý như vậy biến thái, toàn thân bị bỏng nặng như thế ai mà chịu cho được.

Inuyasha nhíu mày nhìn Naraku nguyên thân bị băng bó thành xác ướp, mà người nằm trên đất cũng nhìn cậu chằm chằm, trong mắt lộ ra ánh nhìn không hữu nghị.

Đối với Naraku người này, Inuyasha là hận hắn tột cùng, mỗi khi nghĩ đến đều muốn tróc xương lột gân, dù biết rõ trước mặt chỉ là một cái tên cướp chứ không phải Naraku, cậu suýt chút nữa nhịn không được mà đi đánh hắn.

Không đúng, nếu dục vọng của Onigumo không quá mức cường liệt, cũng sẽ không dẫn yếu quái tới, Naraku sẽ không sinh ra. Nghĩ thế, Inuyasha hung tợn liếc mắt tên cướp đó, thầm nghĩ người này phải được xử lý.

Inuyasha vẫn chưa nghĩ ra cái cớ để giết chết cái tên gian xảo này, cậu sẽ không đem sự tình của mình nói cho Kikyo, ngay cả chính cậu cũng khó mà tiếp thu, huống chi với một người chỉ vừa quen nhau 1 tiếng.

Gió thổi vào trong hang, cỏ non bên cạnh nhấp nhô theo, Inuyasha cứ như vậy lúng túng nhìn hai người kia.

"...Chúng ta ra ngoài nói đi" Nhưng Kikyo lại lên tiếng trước.

Inuyasha đi ra theo, đi được một đoạn ngắn, Kikyo xoay người theo dõi cậu hỏi "Ngươi thấy hắn như thế nào mà nói là tà tâm"

"..." Inuyasha bị nhìn chằm chằm chột dạ.

Kikyo không buông tha bất cứ biểu hiện nào trên mặt cậu, dùng ánh mắt bức cậu nói ra sự thật.

Inuyasha thở dài "Hắn thích ngươi, nhưng vết thương trên người hắn không lành được"

Nói xong, Inuyasha vứt cho nàng một cái "Tự mình biết" ánh mắt.

"Ta biết rồi" Nửa ngày, Kikyo mới hồi đáp lại.

"Cho nên, ngươi định làm gi?" Inuyasha cảm thấy Kikyo sẽ đồng ý giết chết Onigumo.

Kikyo nhìn ra Inuyasha tựa hồ rất khẩn cấp muốn đem Onigumo đưa vào chỗ chết, mím môi không nói.

Inuyasha trong lòng gấp gáp không thôi, hiện tại trong tay cậu không có Thiết Toái Nha, nếu Onigumo biến thành Naraku, dựa vào một cặp móng đơn giản chắc chắn là chịu chết.

Không được! Phải thừa dịp Onigumo hành động bất tiện, Kikyo không hạ tay được thì để cậu tới.

"Để ta suy nghĩ" Kikyo nói.

Inuyasha bĩu môi, đêm dài lắm mộng, ai nghĩ tới nàng có phải hay không sẽ bỏ ra tới nửa tháng mười ngày để suy nghĩ?

Cậu trong lòng khó chịu, nhưng không có biểu hiện ra ngoài, theo Kikyo ly khai.

Inuyasha nằm trên một cây đại thụ, nhìn chằm chằm trăng lưỡi liềm trên trời, trong lòng tính toán thời điểm, nửa đêm canh ba, cách đó không xa thôn làng phi thường an tĩnh.

Cậu nhổ ra cây thảo đã nhai trong miệng một hồi, nhẹ nhàng nhảy xuống cây, nhẹ nhàng từng bước đi vào thôn, một trận gió thổi qua, mang theo chút mùi vị quen thuộc.

Inuyasha hướng Onigumo sơn động đi tới, thấy xác ướp kia vẫn nằm ở đó, cậu vừa khẩn trương vừa hưng phấn, mắt đảo quanh một vòng, phát hiện Kikyo không ở đây, thở dài một hơi, vươn móng vuốt hướng người trên mặt đất đâm xuống.

"Inuyasha!"

Kikyo thanh âm vang lên, trong tay mũi tên bắn đến Inuyasha.

Inuyasha mở to hai mắt nhìn về phía Kikyo, cảnh tượng này giống như đời trước, sợ hãi xông lên trong đầu, cậu không thể động đậy.

Mũi tên tốc độ rất nhanh, cậu không có khả năng né tránh, Inuyasha cho rằng mình sẽ lại bị phong ấn,thì một đạo kiếm quang ở bóng tối trong sơn động sáng lên.

Inuyasha ngây ngẩn nhìn mũi tên bị cắt thành hai khúc cùng Thiên Sinh Nha.

"Phế vật" Sesshoumaru phê phán thanh âm vang lên.

Rõ ràng là lãnh khốc vô tình, nhưng Inuyasha lại cảm thấy giọng nói này cực kỳ tuyệt vời, người cứu mạng thanh âm!

Inuyasha chân chó mà đi nhặt lên Thiên Sinh Nha, vui tươi hớn hở mà chạy đến Sesshoumaru bên người, lớn nhỏ một loại "Ngài nói gì ta nghe nấy" thái độ, đấy chỉ là Inuyasha vẫn còn bị dọa sợ chưa tỉnh mới làm loại chuyện ngu này.

Sesshoumaru liếc cậu một cái, quay đầu nhìn khí thế dữ tợn của Vu nữ, đột nhiên hỏi "Ngươi thích nàng?"

"Hả?" Inuyasha cùng Kikyo hiển nhiên biết cái tượng phật sống này đang hỏi ai.

"Không phải, ta không thích..."

"Inuyasha" Sesshoumaru chặt đứt lời nói của Kikyo, chỉ đích danh bên người con cẩu ngu xuẩn.

"Hiện tại không thích" Inuyasha suy nghĩ một hồi, nghiêm cẩn mà trả lời hắn.

"A, thích cùng nhân loại ân ái nhỉ ngu ngốc nửa yêu" Sesshoumaru nói châm chọc.

"Uy...ta mới không có!" Inuyasha không phục. Đời này cậu không thể cùng nhân loại dây dưa một chỗ!

"A? Ngươi giải thích thế nào cái nữ nhân trước mặt này lại cầm tiễn muốn giết ngươi?" Sesshoumaru phảng phất như đang nhìn một tên ngốc.

Giải thích một chút, từng cái từng cái đều phải giải thích, Inuyasha mau muốn bạo phát, lão tử là sống lại, ai giải thích cho cậu!?

"Giải thích với ngươi không rõ, ngươi trước tránh ra"
Inuyasha tiến lên hai bước, một bộ bi tráng nhìn Kikyo, hướng nàng giải thích "Bên trong người kia căn bản không phải là người tốt, ngươi không muốn bỏ lỡ cơ hội này! Hắn không những muốn ngươi, còn muốn cả Ngọc Tứ Hồn!"

Inuyasha không dám nhìn Kikyo, trong lòng cân nhắc cậu đã nói ra những lời này phía sau chắc sẽ bị mấy mũi tên đâm vào, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ hãi nhắm mắt lại.

Nếu như Thiết Toái Nha bên người, Inuyasha cũng sẽ không có như vậy kinh sợ, Kikyo thực lực như thế nào, đời trước cậu đã lĩnh hội qua.

"Nửa yêu, mở mắt" Sesshoumaru giọng nói vang lên, mang theo cười nhạo ý tứ.

Inuyasha thận trọng mở mắt, đập vào mắt không phải là gương mặt của Kikyo mà là áo giáp của Sesshoumaru. Cậu buồn khổ phát hiện, chính mình so với cái đại ca này cùng cha khác mẹ lùn không chỉ một cái đầu.

"Ngu xuẩn" Sesshoumaru không lưu tình mà vạch trần hành vi của Inuyasha.

Đó là một lời nói thật, Inuyasha không thể phản bác.

Ai bảo bổn đại gia đối với nữ nhân không động thủ, nhất là nữ nhân mà cậu nhận biết.

"Loại người vô tình vô tâm như ngươi làm sao biết..." Inuyasha thầm thì nho nhỏ.

Thính giác của Sesshoumaru cực kỳ tốt, lời nói làm cho hắn nhíu nhíu mày, nhưng không có lên tiếng.

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #mỹ#đam