Chương 8
Pháp
Một nơi có khí hậu dễ chịu, bốn mùa xuân, hạ, thu, đông rõ rệt. Là một nơi vô cùng lãng mạn.
Lý do Thùy Trang chọn nơi này thứ nhất là nơi giúp cô giải tỏa tâm trạng, thứ 2 là nơi giúp cô tìm linh cảm cho công việc sáng tác.
Khi con nhỏ cô đã đến đây sinh sống và học nơi này chứa đầy những ký ức đẹp thời thơ ấu của Thùy Trang. Bây giờ cô huy vọng sẽ có cuộc sống mới ở đây.
Máy bay hạ cánh, Thùy Trang gọi điện cho Băng Di để báo bình an, dặn dò thêm là phải giữ bí mật, tạm thời không muốn để lộ tung tích của bản thân.
Rời khỏi sân bay, Thùy Trang bắt xe đi đến hotel đã đặt trước. Trước khi đến đây, cô đã lựa chọn trên mạng tìm kiếm một số hotel nổi tiếng, tạm thời 2 ngày. Dự định sẽ sống ở đây lâu dài, đầu tiền phải lựa chọn một nơi thật thoải mái và thích hợp. Cô muốn quan sát tận nơi, sau đó mới đưa ra quyết định cuối cùng.
Trong 2 ngày này, Thùy Trang đã tìm hiểu vị trí gần đó, rồi đổi sang một căn nhà thuê. Tuy là hơi xui xẻo vì đã có người ở nhưng cũng có thể gọi là may mắn vì chủ của căn hộ thường không có nhà.
Gian tường ngôi nhà được quét vôi trắng, hai bên cổng lớn tràng đầy những rễ cây màu lá cọ, uốn lượn trên những vách tường, đóa hoa hồng nỡ rộ đầu cành, rực rỡ nhiều màu sắc.
Thuỳ Trang một tay nâng vali, lốp xe im lặng trượt trên mặt đất tạo ra tiếng ma sát. Từ cổng lớn đi vào, cô vừa đi vừa nhìn dọt nhiên có một cô gái chạy tới " Xin chào, cho hỏi chị là người muốn thuê nhà ạ?"
"Um" chiếc vali đứng bên cạnh, Thuỳ Trang dừng lại rồi lấy điện thoại ra. Cô gái kia nhìn gần xí xác nhận là nhà của mình, lại thêm nhiệt tình với Thuỳ Trang "Chị có cần em dẫn đi tham quan không ạ"
Thuỳ Trang không từ chối, đi theo cô ấy
"Em là Cẩm Bình, em không phải chủ của căn hộ đâu ạ, chủ căn hộ chị ấy có đang có việc nên chưa trao đổi được tầm vài ngày nữa chị ấy sẽ đến để trao đổi với chị ạ" Cô gái tên Cẩm Bình này rất nhiệt tình tiếp đãi khách, mặt tươi như hoa rất trang đầy sức sống.
Thuỳ Trang đi theo Cẩm Bình đi vào một cái hành lang trải dài trên dỉnh hành lang toàn là nhưng đoá hoa. Chủ đề chính của ngôi nhà này là hoa, ngôi nhà gồm 2 phòng chính. Nhìn cách trang trí ngôi nhà nhìn rất đẹp và trang ngập ý tưởng.
Trực giác mách bảo cô nơi này chính là lựa chọn thích hợp.
Bố cục của căn nhà là phong cách được Thuỳ Trang chọn trên mạng, không có gì khác biệt khi so sách với trên wed. Đồ dùng được chuẩn bị đầy đủ, nội thất trong nhà mới đến phát sáng.
Thuỳ Trang sống ở ngôi nhà mới được 2 ngày, cố gắng điều chỉnh lại thời gian, làm việc nghĩ ngơi bị gián đoạn
Mỗi ngày vào buổi sáng sớm cô đều đi dạo một vòng sẵn tiện thưởng thức những món ăn ở Pháp. Ban ngày cô đi dạo biển cơi bỏ đôi dép bước đi trên cát mịn, ngắm nhìn biển và bầu trời, tìm một tảng đá lớn ngồi xuống, thưởng thức những món ăn ngon một lúc đã đến trưa.
Chiều đến cô dùng kéo tỉa những cành hoa. Dùng những đoá hoa đẹp nhất để cắm vào mỗi bình khác nhau trải trên hành lang.
*
Hôm nay thời tiết rất đẹp, Thuỳ Trang kéo cửa sổ ra, ánh nắng vàng chiếu lên bệ cửa sổ tạo thành những bông hoa không theo quy tắc nào cả. Mặt trời mọc, gió buổi sớm khá mát mẻ, Thuỳ Trang thay một chiếc áo len màu hồng nhạt mới mua, sợi len khá thoải mái dễ chịu, phù hợp với thời tiết bây giờ.
Mái tóc đen dài được tết thành hai bím tóc chéo, buôn xuống trước ngực, trang điểm sơ qua nhìn vào chiếc gương trước mặt cảm thấy quần áo khá đơn giản.
Đi đến một quán gần nhà ăn cơm, những vị khách ở đó không khỏi quay đầu nhìn cô thêm vài lần. Không có ý định né tránh ánh mắt của người khác, Thuỳ Trang hành động theo dòng thời gian của chính mình, sau khi ăn xong cô lại tiếp tục đi dạo vì đã sống ở Pháp từ nhỏ nên cô khá quen thuộc ở nơi này.
Đang suy nghĩ, cô bắt gặp một hình bóng quen thuộc, người ấy đang quay lưng về phía cô, ngồi xổm xuống tựa như đang lắng nghe ông cụ ngồi trên xe lăng nói gì đó. Nhìn thấy cảnh này, thiện cảm của Thuỳ Tranh đối với cô gái nhỏ này lại thêm một bật
Một lát sau, có lẽ đã nói chuyện xong, cô gái nhỏ đó đứng dậy.
" Chị Thuỳ Trang" Cẩm Bình đứng phía sau vẫy tay chào
Nghe tiếng nói phát ra từ người bên cạnh người phụ nữ quay lại, áo khoác màu be hơi mở ra, cỗ áo hơi gập lại, áo trắng với chiếc quần đen lộ ra làm nổi bật dáng hình thon gọn của em.
Ánh mắt của hai người vô tình chạm nhau trong không trung, đối diện với bình minh mới gặp và hương hoa sảng khoái. Ánh sáng xuyên qua qua những đám mây, vầng sáng lờ mờ chiếu rọi trên cơ thể, chiếc áo khoác mỏng đung đưa theo gió, người phụ nữ thuận theo gió bước từng bước về phía cô, trở thành cảnh tượng có lẽ cả đời Thuỳ Trang không thể quên.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của Thuỳ Trang, người phụ nữ mỉm cười đưa tay, con ngươi đen láy có chút ánh sáng dịu dàng chứa đầy ý cười, giống như một lớp sương mù mỏng. "Lại gặp nhau rồi, xin chào chị Thuỳ Trang em là Lan Ngọc là bạn cùng nhà của chị"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro