Chỉ còn những mùa nhớ
Chỉ còn những mùa nhớ…
sau chia tay, em sẽ làm gì?
sẽ có người mới, hay vẫn như tôi
những kỉ niệm buồn vui, tốt đẹp
tôi cất giữ thả vào một mùa
để mùa ấy mang tên “ Những mùa nhớ “.
Tôi lang thang, đi thẳng, nhìn thẳng
đồi hoa oải hương em đã từng rất thích
tôi nhìn lại, thật hùng vĩ biết bao
đêm về lại mang vào giấc mơ tôi
một giấc mơ nặng nề, khó khăn.
Tôi bị ám ảnh bởi “Những mùa nhớ”
đồi hoa chè trên cao nguyên
xanh ngát xanh…
làm tôi như chao đảo
đánh mất lý trí, rồi khóc như trẻ dại.
Những mùa nhớ, không phải dài một tháng
hai tháng hay 1 năm
mà nó là một quãng đời
làm cho tôi sao có thể quên được ?
Mùa nhớ-mùa của những giá lạnh
mùa nhớ-mùa của những cô đơn
mùa nhớ-mùa của những giọt nước mắt
mùa nhớ-làm sao có thể quên được.
Phải chăn mùa nhớ được lập lại
chứng giám cho chúng ta từng tồn tại
một quãng đời tươi đẹp biết bao nhiêu
nhưng giờ đây còn lại được những gì
những cái ôm thật chặt, những cái hôn thật lâu
hay những kí ức vẫn ở yên trong tâm trí
- Đại Mạch-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro