CHAP 2: TIỂU HỒ LY
The Santori lúc 20:00 pm
Diệp Anh ngồi trong phòng làm việc quan sát camera, đôi mắt không rời màn hình.
Cô nhìn đồng hồ, kim ngắn chỉ số 8, kim dài chỉ số 12, không lệch một phút, Thùy Trang cùng với bốn năm người con gái nữa bước vào, váy áo điệu đà, khuôn mặt thần thái ngút trời, nhìn không giống kiểu phụ nữ mới bị cho ăn sừng xong.
Cô mỉm cười, nàng vẫn xinh đẹp như thế. Từ lúc xảy ra sự việc hồi trung học, bọn họ cũng chưa từng gặp lại nhau lần nào. Cô về nước xây dựng sự nghiệp, vài lần Chí Thanh đem nàng về ra mắt bà Nguyễn, cô đều tìm lí do tránh né, cô không dám đối mặt với nàng. Cô sợ bản thân không kiềm chế được mà làm chuyện có lỗi với em trai. Nhưng hôm nay thằng em trời đánh đó lại gây ra tội lỗi tày đình như thế, cô sẽ chẳng nhân nhượng mà đem Thùy Trang trở về bên cạnh mình.
Thùy Trang gọi rất nhiều rượu và đồ ăn. Liên tục cùng bạn bè nhảy nhót say sưa đến tận một giờ đồng hồ sau.
Khi thấy nàng đã ngà ngà say, cô mới đứng dậy chỉnh lại áo sơ mi rồi đi ra khỏi phòng.
Cô cầm trên tay ly rượu vang đỏ sậm, tiến đến chỗ Thùy Trang, bạn bè của nàng đã say hết, chỉ còn Thùy Trang vẫn còn chút tỉnh táo.
Cô mỉm cười nâng ly rượu đến trước mặt nàng.
- Người đẹp, tôi có thể mời em một ly không ?
Cô nói xong liền nở nụ cười ẩn hiện, đem Thùy Trang thu vào tầm mắt.
Thùy Trang lờ mờ say, cao hứng đem ly rượu chạm vào ly của Diệp Anh rồi uống cạn.
Diệp Anh ngửa cổ uống một hớp rồi đặt ly rượu xuống, phong thái đĩnh đạc đưa tay ra.
- Nhảy với tôi một chút, được không ?
Thùy Trang gật gù, loạng choạng đứng dậy, xém nữa là ngã, liền bị Diệp Anh ôm vào ngực, mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể cô làm nàng thoải mái, ừ hử trong cuống họng.
Diệp Anh ôm eo nàng hỏi:
- Người đẹp vì cớ gì mà sầu não ?
Thùy Trang gục vào ngực cô, dù gì đây cũng là một người lạ, nàng muốn trút hết tâm sự ra cho thoải mái. Thùy Trang được cô ôm liền ra sức ủy khuất.
- Chồng sắp cưới ngoại tình, nhưng tôi không thể hủy hôn. Khốn nạn!
Thùy Trang mắng chửi trong lòng, nước mắt chảy dài trên mi.
Diệp Anh đau lòng ôm chặt eo nàng, đem Thùy Trang nhốt vào trong lòng, hôn nhè nhẹ trên đỉnh đầu nàng.
- Thật xui xẻo. Người đẹp, dù gì hắn cũng phản bội em, bằng không em tình một đêm với tôi, thử chút cảm giác ngoại tình đi.- Diệp Anh nâng đôi môi mỏng của nàng lên, trong cô một khát khao đang dần bùng cháy.
Thùy Trang đắn đo suy nghĩ, tên Chí Thanh bạc bẽo kia dù gì cũng đã phản bội nàng, nàng không muốn cùng hắn ta nảy sinh quan hệ vợ chồng. Thà nàng đem lần đầu trao cho một soái tỷ không quen không biết, còn đỡ hơn là cho tên khốn bạc tình kia.
Nàng thật không hiểu ngoại tình có gì thú vị mà người ta lại chọn nó, để rồi chuốc phiền muộn và đau đớn cho người mình yêu. Nàng cũng muốn thử.
Thùy Trang hạ quyết tâm, đem cánh môi mình áp lên môi Diệp Anh, cuống quýt không rời, tay câu lên cổ cô bám lấy.
Diệp Anh hài lòng, đem cơ thể nàng dính chặt lấy cơ thể mình như một đôi sam.Diệp Anh bế nàng trên tay, đi thẳng vào phòng khách sạn mà Lan Ngọc đã chuẩn bị. Thùy Trang có vẻ đã say lắm rồi, liên tục ngọ nguậy trong ngực cô mà cọ cọ.
Diệp Anh đặt nàng xuống giường, mau chóng áp sát, cúi đầu hôn lấy cái miệng nhỏ của nàng.
Thùy Trang mê man bị hôn liền quậy quọ một chút rồi nhanh chóng đáp trả nhiệt tình.
Trên người cô toả ra mùi thơm ngọt ngào khiến Thùy Trang mê mẩn, muốn ngửi thật lâu.
Cánh môi bị Diệp Anh dày vò đến nỗi tứa máu, hai cái lưỡi như hai con rắn nhỏ cuống quýt lấy nhau, liếm láp, mút máp hết mật ngọt trong miệng đối phương.
Qua ánh đèn mờ ảo, Diệp Anh nhìn kĩ khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều của người mình yêu thầm bấy lâu nay, bây giờ lại chân chính nằm dưới thân mình mà rên rỉ.
- Chị....ưm.......
Diệp Anh nhanh chóng đem quần áo của nàng trút ra, bộ đồ lót đỏ rực kích thích cô. Cô liếm môi thèm thuồng khi đôi gò bồng căng tròn lấp ló phía sau áo lót, chực muốn thoát ra.Cô luồn tay xuống lưng nàng, bấm một cái, áo lót liền bật ra, cặp ngực to tròn trưởng thành nhảy ra trắng trẻo mịn màn.
Diệp Anh thở gấp gáp vươn tay chạm lên nụ hoa, nhẹ nhàng nâng niu hết mức có thể, đem nụ hoa bỡn cợt trên hai ngón tay thon dài.
- Ư....ưm...... Thùy Trang cọ hai chân, tay cầm lấy tay Diệp Anh đặt lên ngực mình, cả người như có kiến bò.
Diệp Anh cúi đầu ngậm đỉnh ngực hồng hào vào miệng, mút lấy say mê.
- Á.....ưm.....chị.....chị đừng mút.....- Khoái cảm đầu tiên trong đời khi giao hoan với người khác, lạ lẫm dịu vợi, làm nàng sợ hãi muốn chạy trốn.
Diệp Anh làm gì để nàng có thời gian chạy, cô túm lấy eo nàng, xoa nhè nhẹ để kích thích sườn đối phương.
Cô thả ngực nàng ra, nó đã đỏ hẳn một vũng nước bọt loang lỗ. Cô hài lòng hôn xuống.
Cơ thể cao lớn hôn xuống bụng nàng, xuống sườn, đùi non, mỗi nơi đi qua đều như có ngọn lửa nhỏ châm vào cơ thể Thùy Trang.Diệp Anh lấy răng cắn lấy quần lót nàng mà kéo ra, nhìn vô cùng hoang dại.
Tuột cái quần mỏng manh đó ra khỏi chân Thùy Trang, miệng cô vẫn còn ngậm lấy một góc quần lót, cô hài lòng cầm lên nhìn, ở đáy quần đã ướt đẫm một vũng.
Diệp Anh trườn tới, tách hai chân nàng ra nhìn ngắm.
Thùy Trang mơ màng không thề phản kháng, chỉ có thể phó mặc cho cô, dù gì cũng chỉ là tình một đêm. 3
Lỗ hồng hào co bóp kích thích tầm nhìn Diệp Anh, nơi tư mật được nàng tỉa tót gọn gàng, vun cao lên, xung quanh có vài sợi lông tơ non nớt.
Diệp Anh thè lưỡi, liếm một đường dài ở khe rãnh.
- Ưm...... Thùy Trang giật bắn người, theo phản xạ liền nâng người, xui thay hành động đó lại góp phần đem tiểu huyệt dâng lên miệng cô sát hơn.
Diệp Anh như đang thưởng thức món ăn ngón, say mê liếm láp, đem lưỡi ấm nóng đẩy vào trong lỗ xuân tình mà càn quét.
- Á....ưm....ưm....chị.....Thùy Trang túm lấy tóc cô, đưa đẩy, lông tơ đều dựng đứng lên, một khao khát mãnh liệt đang cuồn cuộn trong cơ thể nàng.
Diệp Anh ngước lên, khuôn mặt đã dính đầy dịch tình của nàng.
Cô trườn lên, hôn lên má nàng, ngón giữa sờ giữa u cốc đang chờ đợi. - Sẽ đau một chút.
Thùy Trang gật đầu, thở dốc, bám lấy cổ cô.
Diệp Anh từ từ đem ngón tay nhét vào vùng cấm, mép thịt mở ra chào đón cô rồi nhanh chóng hút lấy.
Thùy Trang nhăn mặt, kìm nén cơn đau từ hạ thể, cả người đông cứng lại, cảm giác bên dưới bị xé rách.
- Đau không ?
- Vẫn chịu được. - Thùy Trang kiêu ngạo nói, nàng không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt ai cả.
Diệp Anh hài lòng, đem ngón tay đẩy vào theo nhịp, đi vào nơi sâu nhất rồi rút ra, rồi lại đi vào.
-Um.....á.....ưm.....ưm.....nhẹ chút......- Thùy Trang ưỡn ẹo, cả cơ thể lâng lâng khó tả, lỗ nhỏ bên dưới đang khát khao lấp đầy.
Diệp Anh nhẹ nhàng đưa đẩy hồi lâu, đến khi thấynàng có dấu hiệu lên đỉnh liền lật người nàng lại, cho nàng quỳ gối chổng mông lên.
Thùy Trang mở to chân, lắc mông muốn cô đâm vào.
Diệp Anh nhìn xung quanh, có một hộp đen, hẳn là Lan Ngọc đã chuẩn bị cho cô, cô mở ra.
Dây trói, trứng rung, bao gai, đuôi cáo.....toàn là đồ chơi. Cô không muốn lần đầu tiên của cô bé nhà cô lại dùng mấy thứ này, chắc chắn sẽ đau đớn lắm.
Nhìn tới nhìn lui, có mỗi đuôi cáo là xài được. Cô đem lên nhìn ngắm, khẽ gật đầu.
- Ưm.....- Thùy Trang chờ đợi, khó chịu lên tiếng.
Diệp Anh áp sát, đem đuôi cáo, nhẹ nhàng ấn vào cúc huyệt nàng.
- Á, lấy ra....chị....ưmm....
Thùy Trang cau có, nhưng Diệp Anh làm gì cho nàng thời gian, cô lấy hai ngón tay đâm vào lỗ nhỏ đang rỉ nước, tiếp tục đưa đẩy. Cúc huyệt được gắn đuôi cáo nhìn rất kích thích. Diệp Anh tà ác còn ấn vào cái đuôi cho nó đi sâu hơn, hai ngón tay vẫn ra vào đều đặn.
- Tiểu hồ li, em có sướng không ?
- Ư....sướng.....rất sướng. - Thùy Trang hoà theo nhịp đẩy của cô, hoa huyệt bị thao đến nỗi chảy nước nhớp nháp, cúc huyệt cũng bị kích thích đến nỗi co rút.
- Nói, em là tiểu hồ li của chị. - Diệp Anh đánh mạnh vào mông nàng ra lệnh. Trên đó liền ửng đỏ, năm dấu tay hiện lên rõ ràng.
- Em.....là tiểu hồ li của chị. - Thùy Trang vểnh cao mông hơn lắc lư, cái đuôi cáo càng rung lắc dữ dội. Bên dưới nước chảy ra ngoài càng nhiều.
Tiếng bạch bạch vang lên ám mụi cả căn phòng.
Diệp Anh đem điện thoại trong túi ra, nhẹ nhàng chụp lại một tấm ảnh " tiểu hồ li " của mình rồi tiếp tục đưa đẩy.
Mãi đến ba giờ sáng, căn phòng mới im ắng hơn được một chút.
Diệp Anh đem cái đuôi cái giật ra khỏi cúc huyệt của nàng, Thùy Trang mếu máo hức lên một tiếng rồi cuộn mình trong chăn.
Diệp Anh nhìn cô gái nhỏ vì mệt quá đã thiếp đi, liền đi lấy khăn giấy ướt lau tiểu huyệt bé nhỏ.
Nó đã bị cô làm cho sưng tấy lên, nước vẫn không ngừng chảy Diệp Anh lau sạch rồi leo lên giường nằm, đem cục bông kia nhốt vào lồng ngực rồi cùng đi vào giấc ngủ.
*
Thùy Trang tỉnh lại đã gần mười giờ trưa ngày hôm sau, nhìn sang phía bên cạnh, người phụ nữ kia vẫn còn đang ngủ rất ngon lành.
Thùy Trang lấy chăn che cơ thể mình lại, cầm lấy điện thoại xem, chết mất, thư kí đã điện gần chục cuộc, ba mẹ rồi Chí Thanh. Nàng vò đầu, quăng điện thoại sang một bên, tính sau đi, bây giờ đi xử lí chỗ này đã.
Diệp Anh bị tiếng động làm cho thức giấc, nhìn thấy nàng liền cười. - Tiểu hồ li......
Thùy Trang nhớ lại bộ dạng mình hôm qua, còn dung túng cho chị ta gắn đuôi vào cho mình, biến mình thành một con hồ li hoang dã, nàng đỏ mặt đem trong túi ra một xấp tiền.
Diệp Anh cười.
- Em xem tôi là trai bao hả ?
- Tôi.... không phải. Vậy....bỏ đi.Chúng ta chỉ là tình một đêm, quên đi. Tôi về đây.
Thùy Trang nói xong liền túm chăn chạy vào phòng tắm.
Diệp Anh nhìn theo bóng nàng khuất sau cánh cửa, cô nở nụ cười nửa miệng. ''Muốn kết thúc sao? Mơ đi em dâu.''
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro