4.Tiệc độc thân dành cho em
Mời mọi người ăn cơm. - Wonyoung khách sáo đứng dậy nói một câu.Bà Ahn khoác tay, ý bảo không cần câu nệ.Yuqi đôi mắt không rời cô em dâu của mình, một lúc sợ mình thất thố lại quay sang em trai hỏi :- Jinmin, chuyện lễ cưới sao rồi em ?- Dạ, đã ổn thoả rồi. - Jinmin bây giờ nghe nhắc đến lễ cưới thì lòng dạ đã vô cùng rối bời, anh nhìn sang nàng, Wonyoung hoàn toàn đem anh ném ra khỏi tầm mắt.- Thật chúc mừng, em tìm được cô vợ xinh đẹp, lại " ngoan ngoãn " như thế. - Yujin nói xong còn ở dưới bàn dùng mấy ngón chân của mình cọ vào chân Wonyoung trừng mắt với cô, nàng hoàn toàn hiểu được ý tứ trong câu nói của cô. Còn không phải khen nàng ngoan ngoãn ở phương diện trên giường sao ?- D....dạ. - Jinmin cười gượng gạo.Bà Ahn quay sang đứa con gái lớn của mình trách móc :- Con đó, cũng nên kiếm người yêu đi.- Thôi, gu con khó tìm lắm. - Yujin tránh né, người ta đã có một tiểu mỹ nhân xinh đẹp rồi, còn thèm ra ngoài tìm người khác sao ?- Thế nào, nói xem, mẹ tìm cho vài cô. - Con gái bà thích nữ nhân thì bà không cấm cản nhưng đã nhiều năm vẫn chưa đem bạn gái về, làm bà cũng phải phiền lòng.Yujin giả vờ ngẫm nghĩ, nhưng mắt lại liếc về phía Wonyoung. - Gu con hả ? Bên ngoài mạnh mẽ một chút, bên trong phải quyến rũ, giống như.....hồ li vậy.- Haha, chị thích mấy loại có đuôi vậy hả ? - Jinmin bồi vàoCái muỗng trên tay Wonyoung rơi xuống, mặt cũng tím tái lên, nàng căm hận nhìn cô, đồ không có liêm sỉ.- Wonyoung, sao vậy em ? - Jinmin nhặt muỗng lên cho nàng, thay cho nàng cái muỗng mới rồi quan tâm hỏi.- Không.... không sao. - Wonyoung lắc đầu, đôi mắt không dám ngước lên nhìn ai. Hình ảnh không đàng hoàng tối hôm đó lại hiện lên rõ mồn một trong đầu nàng.Bản thân nàng đã bị chị chồng thao đến hàng giờ liền, không ngừng ở dưới thân cô mà rên rĩ không ngưng, còn nói mấy lời dâm loạn. Thật mất mặt.Yujin nhìn vẻ mặt nàng liền đắc ý.- Thôi, mọi người ăn tiếp đi, con ra quán bar. Em dâu, đến đó chơi không ? - Nói xong liền tiến sát tới chỗ nàng, dò hỏi.- E là không tiện. - Wonyoung cười giả lã. Mùi hương thoang thoảng trên cơ thể cô làm nàng khẽ rùng mình.Yuqi cười, đi tới chỗ mẹ mình. - Vậy con đi nhé. Chụt.- Không được uống rượu đó.- Dạ.Bước ra ngoài, Yujin nhướn mắt với Liz, Liz cũng cười lớn hỏi :- Yujin, đêm đó thế nào ?- Tuyệt. - Yujin đưa ngón cái lên, khuôn mặt vô cùng thoả mãn.- Rồi cậu tính sao ? - Liz đứng bên hông cửa xe hỏi cô.Yujin dựa vào xe lắc đầu. - Tới đâu tính tới đó. - Wonyoung không chịu hủy hôn, cô cũng không có cách, mọi việc cứ thuận theo tự nhiên đi.Đột nhiên một giọng nói lảnh lót vang lên, Rei cầm cây chổi trên tay, khuôn mặt có chút cáu kỉnh :- Hai chị, nếu muốn tâm sự thì mời vào nhà, em đem cafe bánh ngọt cho hai người từ từ tâm sự. Còn đi thì mau lên xe, em còn quét nhà xịt sân. Nhà bao việc, có đâu đứng hoài vậy ?- Cô là bà nội nhà này hả ? - Liz phát cáu, tiến lại gần Soojin hơn.Soojin hậm hực. - Không, nhưng tôi là giúp việc của cái nhà này, chị giỏi quá vô đây quét nhà đi. Đứng xớ rớ tôi cho một chổi.- Tôi là tài xế. - Liz nhăn nhó.- Tài xế thì cút lên xe. - Rei quát tháo, nhìn bộ dạng giống như sắp cùng Rei solo một trận một mất một còn vậy.Yuqi ôm đầu, đẩy Rei đi chỗ khác. - Thôi can hai người, Rei, lên xe, lên xe.- Không biết ai sau này xui xẻo vớ phải con nhỏ chằn tinh đó. - Rei khởi động xe, còn lẩm bẩm chửi rủa.*****Buổi tối trước ngày cưới, Wonyoung ngồi ở phòng khách với khuôn mặt thiểu não. Vậy là ngày mai, nàng sẽ chính thức là vợ của Jinmin, nhưng nàng không còn yêu anh ta, lại phải sống chung với anh ta, còn thêm bà chị chồng biến thái kia nữa.- Wonyoung, đừng hồi hộp quá. - thấy con gái cứ mặt ủ mày chau, ba Jang tưởng con gái hồi hộp nên an ủi một chút.- Dạ, không.- Ngủ sớm đi, mai con còn thức sớm. - Mẹ Jang nhìn đồng hồ rồi xua con gái.Wonyoung vệ sinh cá nhân xong, leo lên giường, còn đang định ngủ thì có tiếng điện thoại. Là dãy số lạ. Wonyoung khó hiểu nhận điện thoại.- Alo....- Tiểu hồ li.... - Giọng nói mê hoặc của cô vang lên bên tai nàng.- Chị muốn gì ? - Wonyoung cuộn tay lại, giống như muốn xuyên qua điện thoại bóp cổ Yujin ngay.- Muốn tổ chức cho em bữa tiệc độc thân. Ngày mai em phải lấy chồng rồi. - Yujin còn giả bộ nói với giọng tiếc nuối, nhưng thật ra cô đang rất hả hê.- Không cần. - Wonyoung biết cô không có ý tốt liền quát.- Tôi đã chuẩn bị vì em, em không đến, e là.....tôi phải gửi cho gia đình em vài tấm ảnh.- Chị dám ? - Nàng sắc mặt trắng bệch, không ngờ cô còn dám chụp ảnh lại. Wonyoung đêm đó trong cơn say mê loạn tình đã không có chút để phòng nào, vẫn nghĩ chỉ là tình một đêm, ai ngờ lại kéo theo một mớ rắc rối như thế này.Yujin cười lạnh, phun ra một câu đe doạ :- À, hay em muốn trong lễ cưới, trên màn hình lại xuất hiện hình ảnh full hd không che của cô dâu, trần truồng....còn có đuôi cáo ?- Khốn khiếp. - Wonyoung gần như hét lên.- Thật không ngoan. Địa chỉ tôi đã gửi. Tôi cho em mười lăm phút.Wonyoung còn chưa kịp trả lời thì điện thoại đã tắt ngủm, nhưng nàng làm gì có quyền phản kháng, nàng bây giờ như con cá nằm trên thớt, mặc cho cô định đo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro