Thấu Hiểu
"Ngôn Kỳ vẫn chưa liên lạc với em sao?" Tử Mạc ngồi bên cạnh cô em gái của mình
"Vẫn chưa có tin tức gì cả, em thật sự rất lo cho anh ấy" Tử Di thở dài, đôi mắt cô đang ngấn nước
"Đừng buồn nữa nè, em gái của chị phải mạnh mẽ lên, dũng cảm đối mặt vớ tất cả có biết không? Chị chắc chắn cậu ta sẽ về mà" Tử Mạc cũng chẳng còn cách nào ngoài an ủi Tử Di ra.
"Em biết mà, em sẽ mạnh mẽ hơn nữa đợi anh Kỳ quay về" Tử Di mỉm cười
"Ừm, giờ chị có chút việc phải ra ngoài có thể ngày mai mới về được, khi nào ba mẹ có hỏi thì em nói với ba mẹ giúp chị nhé!" Tử Mạc khoát vội chiếc áo rồi rời khỏi
"Dạ, chị đi cẩn thận nha" Tử Di nói với theo khi Tử Mạc ra khỏi cổng
----------------------------
Tử Mạc là lần đầu tiên uống rượu, thật sự cô cũng không biết nên đối mặt với người kia như thế nào, nghe theo trái tim hay vẫn làm trong lý trí, cô đang vô cùng bế tắc...
"A .. đauu quá!!" Tử Mạc bị cơn đau bất chợt làm dứt khỏi suy nghĩ, không quá khó để nhận ra cô vừa đánh mất cái biểu trưng của một người con gái, cô cắn mạnh lên vai Thanh Vi để ngăn tiếng thổn thức của mình, hai tay cũng vô thức bấu vào người cô ấy, cảm giác cơ thể cô hiện tại chính là... rất đau!
Đúng vậy, cô đã lựa chọn làm theo trái tim mình một lần, một lần cảm nhận trọn vẹn tình yêu là như thế nào với cô đã quá đủ rồi, trong lòng cô thật sự rất vui vẻ.
Hôm nay cô đã cố tình hẹn Thanh Vi ra, còn uống rượu rồi giả vờ say, sau đó theo cô ấy về nhà, sau đó lại tiếp tục quyến rũ cô ấy, sau đó sau đó nữa........ cô hiện tại đã là người của cô ấy.
Cũng không biết qua bao lâu, Tử Mạc thật sự không còn chịu được nữa ngất xỉu, trước khi hôn mê hoàn toàn cô vẫn còn nghe được âm thanh rất khẽ: 'Tôi hình như đã tìm ra câu trả lời của mình rồi, à không phải, hình như là đã từ rất rất lâu rồi... Tử Mạc tôi yêu em!'. Khoé môi cô khẽ mĩm cười rồi chìm dần vào giấc ngủ.
Sáng sớm, ánh nắng nhẹ chiếu qua khung cửa sổ soi rõ hai người đang nằm cạnh bên nhau và trên người họ bây giờ ngoài chiếc chăn ra thì không có gì cả.
Thanh Vi là người thức giấc, tia sáng để lộ cả cơ thể người cô yêu, dấu hôn và cả dư âm đêm hôm qua, một đêm khó quên nhất cuộc đời cô, là lúc cô nhận ra cả trái tim mình đã yêu người con gái ngay từ lần đầu gặp gỡ
Đây không phải là mơ, người ấy bây giờ đang nằm gọn trong vòng tay cô, hơi thở nhẹ nhàng chứng tỏ cô ấy vẫn đang say giấc, có chút hối hận len lõi đâu đó nơi cô vì đêm qua 'quá cường liệt', nhưng còn lại là hạnh phúc vì cô biết trái tim mình đã biết cảm giác yêu một người là như thế nào.
"Tỉnh rồi à, tôi nghĩ cậu nên nằm một chút cho khoẻ, để tôi đi mua ít đồ rồi sẽ quay lại" Thanh Vi mở cửa phòng tắm đã thấy Tử Mạc ngồi trên giường
"Không cần, tôi nghĩ chúng ta đừng gặp nhau nữa, cậu cũng nên quên chuyện ngày hôm qua đi" Tử Mạc lạnh nhạt trả lời
"Vì sao?" Thanh Vi xoay người đối diện với Tử Mạc
"..." Tử Mạc nhất thời không biết giải thích ra sao
"Tôi hỏi vì sao? Tại sao cậu lại muốn tôi rời xa khỏi cậu, trong khi tôi yêu cậu và tôi cũng biết cậu rất yêu tôi, tại sao cậu tìm đến tôi, cho tôi nhận ra tất cả rồi lại nhẫn tâm phủi bỏ mọi thứ như vậy?!"
"..."
"Nói đi, tôi muốn cậu trả lời" Thanh Vi nắm chặt vai Tử Mạc làm cô nhăn mặt vì đau
"Chúng ta không thể nào đâu, vì cậu và tôi đều là con gái"
"Con gái thì sao? con gái thì chẳng lẽ không thể yêu nhau? không thể mang lại hạnh phúc cho nhau sao? cậu nói chúng ta vì cái gì không thể đến với nhau?"
"Cậu nói yêu tôi nhưng cậu có nghĩ tôi còn có gia đình không? gia đình tôi, gia đình cậu và cả cái xã hội này ai sẽ chấp nhận chúng ta? tôi thà chỉ có bản thân mình đau khổ cũng không muốn nhìn người thân của tôi bị sỉ nhục cậu hiểu không?" Tử Mạc không thể kìm được nước mắt cứ chảy trên mi kia
"..."
"Cậu chỉ nghĩ bản thân yêu và được yêu là đủ rồi phải không? đúng vậy, tôi yêu cậu đó thì sao? nhưng cậu không nghĩ tương lai của chúng ta rồi sẽ phải đi như thế nào đây?" Tử Mạc vẫn đang khóc
Không gian đột nhiên im lặng, Tử Mạc ngã xuống giường sau khi trút hết những gì cần nói, còn Thanh Vi đang suy nghĩ về những lời nói kia
Tim cô như bị bóp nghẹn, cô thật sự chưa từng nghĩ ngày nào đó sẽ đối mặt với tất cả những thứ đó, cô cũng tự trách mình vì đã không hiểu cho người cô yêu...rất không hiểu.
"Xin lỗi, tôi xin lỗi vì đã không nghĩ nhiều như vậy, nhưng tôi tin tưởng một ngày nào đó, xã hội và gia đình sẽ chấp nhận chúng ta yêu nhau, tôi cần cậu tin tôi và luôn bên cạnh tôi thôi, có được không?" Thanh Vi nói bằng cả tấm lòng chân thành nhất
"Tôi.....tin cậu" Tử Mạc mỉm cười sau một lúc bất ngờ vì câu nói của Thanh Vi
"Tôi yêu cậu" Thanh Vi cúi xuống hôn lên đôi môi kia, là hạnh phúc ngọt ngào hay cay đắng khổ sở, cô quyết định đối mặt tất cả vì trái tim cô giờ đây không còn phải cô đơn nữa rồi
Người ta nói tình yêu có thể thay đổi mọi thứ, đúng vậy cô tin tưởng tình yêu này và cả người cô yêu nữa, không sợ cuộc sống đổi thay chỉ sợ tình yêu không được đáp trả, nhưng tình yêu của cô không phải là đơn phương thì có gì để sợ nữa? Chỉ cần dũng cảm tiến lên thôi!
Chuyện của hai người trước sau cũng sẽ phơi bày nên cả hai đã bàn bạc và đưa ra quyết định không công khai vội mà sẽ thuyết phục từ từ từng người một.
Người mà Tử Mạc thông báo đầu tiên là Tử Di, cô muốn thử xem phản ứng của người nhà mình trước.
"Chị hai nói thật sao?" Tử Di khá bất ngờ khi nghe Tử Mạc nói về chuyện giữa cô với Thanh Vi, phản ứng của cô không nằm ngoài dự đoán của Tử Mạc
"Em sẽ...không ghét bỏ chị phải không?" Tử Mạc nhìn Tử Di dò hỏi, ánh mắt cô tràn ngập lo lắng
"Sẽ không, chị là chị của em dù chị có như thế nào em cũng không ghét bỏ chị đâu" Tử Di lắc đầu, đôi mắt ngây thơ động viên tinh thần của Tử Mạc rất nhiều
"Em không sợ vì chị đã yêu con gái sao?" Tử Mạc hỏi lại một lần nữa, cô muốn chắc rằng mình được đồng tình
*lại lắc đầu*
"Không sợ, em cũng biết cảm giác yêu một người là như thế nào mà, tình yêu thì làm sao biết trước được người mình sẽ yêu là ntn chứ, nhưng dù sau này có ra sao đi chăng nữa thì chỉ cần biết trái tim mình đang rung động vì ai là đủ rồi" Tử Di an ủi vỗ vai Tử Mạc
"Cám ơn em đã hiểu cho chị" Tử Mạc ôm lấy cô em gái của mình vào lòng, nước mắt cô tự dưng rơi xuống
"Vậy chị định nói với ba mẹ sao đây? Em không nghĩ ba mẹ mình sẽ quá gay gắt chuyện này đâu!"
"Chị không nghĩ sẽ cho ba mẹ biết đâu"
"Sao vậy?"
"Chị biết ba mẹ rất thương hai chị em mình nhưng chị cũng biết họ rất coi trọng gia giáo, nếu như để họ biết con gái mình đi yêu một đứa con gái khác hơn nữa còn làm ra chuyện tày trời như vậy liệu họ sẽ ra sao đây?"
"Vậy chị và chị Vi tính sao?"
"Trước mắt chị muốn em giữ kín bí mật giúp chị, đợi đến lúc thích hợp chị sẽ nói với ba mẹ sau"
"Nhưng chị đừng để quá lâu nha"
"Ừm chị biết mà!"
"Chúc chị hạnh phúc nhé!" *cười*
"Nhất định rồi, còn em và cái tên nhóc đó cũng phải hạnh phúc đó biết không?"
"Dạ, hihi ^^"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro