Khởi Đầu Mới
Từ hôm đó, Tử Mạc cố gắng làm mọi cách để Tử Di tránh xa Ngôn Kỳ tất cả vì bảo vệ em gái, nhưng có ai ngờ...
Trương Bá Nghị cho Tử Di và Tử Mạc chuyển đến học ở trường Kình Thiên vì Chu Vân Nho đã quyết định cho Ngôn Kỳ chuyển đến học ở đó, hai người đàn ông đã bàn bạc xong với nhau để đưa ra quyết định này (ba của Ngôn Kỳ là chủ đầu tư xây dựng ngôi trường này, uy tín của hiệu trưởng ông cũng nắm rất rõ cho nên ông nghĩ nó là nơi thích hợp cho bọn trẻ nhất)
Ngôi trường đào tạo đầy đủ từ mẫu giáo, cấp 1 đến đại học và cao hơn nữa, rất rộng, mỗi cấp có một khu học riêng, đồng phục riêng, trang thiết bị tân tiến nhất. Nội quy cũng rất nghiêm ngặt – một ngôi trường đặc biệt hoàn hảo.
Lớp 3C
"Hôm nay lớp ta có 2 bạn mới chuyển đến, các em làm quen với nhau nhé" Cô ra hiệu cho 2 người bước vào, cả lớp rộn rã
"Mình là Trương Tử Di, các bạn cứ gọi là Di Di nhé, rất vui được làm quen với các bạn" Tử Di cười tinh nghịch, cả lớp vỗ tay hào hứng
Thấy người kế bên gương mặt không mấy thiện cảm, Tử Di mỉm cười nói tiếp:
"Còn đây là Chu Ngôn Kỳ, bạn ấy hơi ít nói, mong các bạn giúp đỡ bọn mình nhé"
"Bạn Di Di dễ thương quá à" hs 1
"Bạn nữ gì ơi xuống ngồi với mình nè" hs 2
Ngôn Kỳ đột nhiên nắm tay Tử Di, đi thẳng đến bàn trống ngồi, lạnh lùng nhìn tất cả học sinh còn lại. Cả lớp cũng bị cái nhìn của Ngôn Kỳ làm ớn lạnh, đồng loạt im phăng phắc.
Lớp 5B
"Các em lớp chúng ta có bạn mới vào nè, cả lớp làm quen với nhau nhé"
"Mình là Trương Tử Mạc, rất vui được làm quen" Tử Mạc mỉm cười làm một người trong số cả lớp đứng hình trong tíc tắc.
"Em ngồi cạnh lớp trưởng nhé" *có ai đó giật mình* (tg: có tật hé)
"Dạ" Tử Mạc đang đi xuống thì một giọng nói vang lên
"Em không đồng ý, thưa cô" Tống Thanh Vi phản đối - lớp trưởng đây ạ
"Sao vậy?" Cô cảm thắc mắc và cả lớp cũng cùng tâm trạng với cô
"Không muốn... ngồi với người lạ"
"Lý do vô lý, phản đối vô hiệu, Tử Mạc em về chỗ đi, còn Thanh Vi ngồi xuống" Cô khá bất ngờ vì biểu hiện của Thanh Vi
Tử Mạc vừa ngồi xuống thì Thanh Vi bỏ ra ngoài (tg: ji v trời?), cả lớp ngỡ ngàng vì cô lớp trưởng hoà đồng bình thường vẫn cười vui vẻ nhưng hôm nay lại cư xử lạ lùng đến vậy.
Tử Mạc lại cảm thấy người này thật thú vị, cô chỉ cười nhẹ rồi bắt đầu học.
Thanh Vi đang ngồi trên ghế đá, một tay vẫn đang đặt lên trái tim chạy loạn của mình : Mình đang bị cái gì vậy không biết, tại sao lại có người làm mình thấy bất an đến như vậy, tim mình lại nhảy loạn cả lên vì bạn ấy, ôi mình không phải bị bệnh gì rồi chứ, không phải đâu.
Vài tháng trôi qua, Tử Mạc và cô gái lớp trưởng đã ngồi chung bàn vì giáo viên chủ nhiệm bắt như thế, cô vẫn hay đến lớp tìm Tử Di cùng chơi, Ngôn Kỳ vẫn lạnh lùng không để ý xung quanh, mọi thứ vẫn không có gì bất thường cho đến khi....
Ra chơi----một ngày nào đó
"Tử Mạc đúng không? cậu ra đây một chút nhé!" Thanh Vi vào lớp kéo Tử Mạc ra sân trường
"Khoan đã, này tôi vẫn chưa đồng ý đâu, bỏ tay ra" Tử Mạc giật tay lại, nhưng bây giờ cô và Thanh Vi đang đi vào một nơi không có ai
"Được rồi, bây giờ có chuyện gì cậu nói đi" Tử Mạc cũng không vòng vo, vào ngay vấn đề chính
"Okie, tôi thích bạn, làm bạn gái tôi đi" Thanh Vi nói một cách rất tự nhiên.
"Gì? cậu điên hả, tôi không rảnh nói nhảm với cậu, tạm biệt!" Tử Mạc xoay người trở về lớp.
Thanh Vi vẫn còn đứng ngẩn ra đó, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Tử Mạc vừa tránh thoát Thanh Vi, đang định đi qua lớp 3C tìm Tử Di thì vô tình bắt gặp một cảnh tượng không khỏi làm cô đứng hình
Trong lớp 1 nam 1 nữ đang hôn nhau, mà người nữ kia trông quen quen...ôi không là Tử Di, người còn lại không ai khác chính là tên nhóc con Chu Ngôn Kỳ. Được lắm tên này dám ở trước mặt cô mà khi dễ em cô, đúng là không thể tha thứ được....
Hung hăng mở cửa đi đến chỗ của bọn họ.
"Chu Ngôn Kỳ mau buông Di Di ra!!" Tiếng hét của cô làm 1 trong 2 người bối rối đẩy ra, người còn lại siết chặt liếc nhìn cô một cái khinh bỉ rồi tiếp tục công việc của mình, bỏ ngoài tai lời nói vừa rồi khiến Tử Mạc trợn tròn mắt.
Nhưng cũng rất nhanh kết thúc nụ hôn kia, Ngôn Kỳ buông Tử Di ra và nhìn về phía Tử Mạc
'Bốp'
Âm thanh cực kì chói tai vang lên trong không khí, Tử Mạc nhanh chóng rút tay về sau khi để lại trên gương mặt điển trai của ai kia hình năm ngón tay màu đỏ, rất nổi bật.
"Tôi nghĩ, cô nên cho tôi một lời giải thích thật-hợp-lí" Ngôn Kỳ vẻ mặt vẫn lãnh đạm, giọng nói lạnh băng từ Nam cực.
"Cậu cố tình ăn hiếp Di Di, làm tổn thương tinh thần của nó, lời giải thích này đã đủ chưa?" Tử Mạc dù sợ nhưng vì Di Di cô quyết đòi lại công bằng.
"Chị hai không phải anh Kỳ cố tình làm vậy đâu" Tử Di đột nhiên lên tiếng thay Ngôn Kỳ, Tử Mạc ôm em gái vào lòng.
"Di Di cậu ta ăn hiếp em em còn nói tốt cho cậu ta, có phải bị cậu ta uy hiếp hay không, đừng lo chị hai sẽ giúp em" Tử Mạc cưng chiều xoa má Tử Di.
"Không có, anh Kỳ không có uy hiếp Di Di, là em không tốt, lúc nãy cô giáo dạy cả lớp làm hô hấp nhân tạo, em làm hoài không được nên lúc nãy mới nhờ anh Kỳ dạy" Tử Di kể lại toàn bộ sự việc, giờ đây gương mặt Tử Mạc đang chuyển sang tái mét, ánh mắt vẫn khẽ liếc về gương mặt băng lãnh của ai đó.
"Rất tốt, bây giờ cô còn gì để nói nữa không?" Ngôn Kỳ vẫn lạnh lùng
"Thật xin lỗi..." Tử Mạc đang tự trấn an với bản thân rằng mình sẽ không sao.
"Hừm!" Ngôn Kỳ đứng lên, ra khỏi lớp học.
Tử Mạc vẫn lo sợ sự trả thù nào đấy vì cô biết người con trai này không hề đơn giản chút nào, Tử Di vẫn vô tư thôi cô chỉ biết chị hai không thích anh Kỳ chứ không nghĩ đến những chuyện xa xôi vì cô vẫn chỉ là cô bé 8 tuổi.
Từ sau hôm đó, Tử Mạc cũng không hay tìm đến lớp của Di Di nữa một phần vì cô biết Ngôn Kỳ sẽ không làm hại đến Di Di, một phần chính là sợ con người đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro