Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dám Yêu, Dám Liều


Trong phòng Tử Di, Tử Mạc chậm rãi vữa uống ly cà phê vừa nói:

"Em và cô ta là quan hệ gì vậy?"

"Chị nói ai?" Tử Di vẫn chưa rõ ràng

"Kris"

"Chỉ là bạn bè bình thường" Tử Di cúi mặt, không dám nhìn thẳng vào Tử Mạc

"Bạn bình thường?"

"Đúng vậy" *muỗi kêu*

"Đừng mong lừa được chị, em thích cô ta đúng chứ?" Tử Mạc hơi nhếch môi, cũng không vòng vo.

"Chị... em..." *ngập ngừng*

"Đừng tưởng có thể qua mắt chị, em là em chị hơn nữa chị cũng là người 'đi trước' tất nhiên sẽ dễ dàng nhận ra, từ ánh mắt đến cử chỉ của em đều tố cáo em đó Trương Tử Di" Tuy nói vậy nhưng trong lòng Tử Mạc vẫn hy vọng Tử Di sẽ nói không.

"...."

"Là thật sao??" Quả là như vậy.

"Em thật sự... cũng không biết từ lúc nào em đã yêu Kris, chỉ biết bây giờ tình cảm này đã đi quá xa em không thể quay lại được nữa" Tử Di rưng rưng nước mắt

"Em... vậy còn Ngôn Kỳ thì sao?" Tử Mạc thật không muốn cho Tử Di phải đi theo con đường của mình, tiếp nhận thứ tình cảm không thể công khai này.

"Em biết mình yêu Kris từ đầu là vì trông cô ấy giống anh Kỳ, nhưng hiện tại là em yêu chính con người đó và em cũng chưa từng quên em vẫn rất yêu anh Kỳ, em rất mẫu thuẫn chị hai.. em phải làm sao bây giờ??" Tử Di nắm tay Tử Mạc

"Chị cũng không biết, nếu tên nhóc đó có ở đây thì mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng rồi!" Tử Mạc đăm chiêu nhắc tới Ngôn Kỳ

"....." Không gian bỗng trở nên yên lặng, Tử Mạc hiện tại cũng không biết nên khuyên Tử Di ntn, chẳng lẽ lại đứng ra ngăn cản?! Thật rắc rối.

Tử Di cũng không thể làm gì hơn, nếu Ngôn Kỳ thật sự xuất hiện thì sao? cô sẽ phải chọn ai đây? Trái tim thật biết cách tống cô vào đường cùng, không thể tiến cũng không thể lui.

---------------------

Thanh Vi đang đứng cạnh Kris, có vẻ yếu thế hơn khi nói cùng một chủ đề

"Tôi nghĩ cô cũng biết tôi định nói những gì đúng chứ?"

"Chúng ta cũng ngồi một thuyền, tôi không nghĩ cô sẽ gây khó khăn cho tôi" Kris ngồi xuống cái ghế bên cạnh.

"Tôi chỉ muốn biết cách giải quyết của cô là gì thôi" Thanh Vi dù chưa tiếp xúc nhiều, nhưng vẫn bị sự lạnh lùng của Kris làm phát run.

"Rất đơn giản, chỉ là nói ra hết thôi" Kris nói một cách tự tin

"Hả?" cách cao siêu nhất lại là cách đơn giản nhất àk?

"Dù sao cũng sẽ có ngày bị bại lộ, chi bằng chọn cách nói ra tất cả, thay vì phải vất vả giấu giếm cực khổ"

"Nhưng tôi không nghĩ bác Trương sẽ dễ dàng chấp nhận" Thanh Vi chợt nhớ đến lúc cô và Tử Mạc bị mẹ cô ấy phát hiện...

"Phải làm mới biết được"

"Nhưng..."

"Cô là sợ sao?" Kris liếc nhìn Thanh Vi

"Chỉ là ...um đúng là vậy" Thanh Vi định giải thích nhưng lại thôi, tốt nhất là chấp nhận vì Kris thông minh hơn những người cô từng gặp trước đây.

"Hừm, ngốc nghếch!" Kris buông ra một hơi

"Cô..." Thanh Vi nắm chặt tay thành đấm

"Yêu — chính là phải dám đối mặt tất cả, nếu không thì thật không xứng để nói là mình đã yêu đâu" Kris nghĩ lại nếu như lúc đó cô mạnh mẽ hơn một chút nữa thì có lẽ kết quả sẽ khác rồi.

"...." Thanh Vi không còn gì để nói

"Suy nghĩ thật kỹ, tôi vào trước đây" Kris vỗ vai Thanh Vi rồi bước vào nhà

Để lại một người ngây ngốc đứng ở ngoài vườn suy nghĩ về cuộc nói chuyện ngắn kia mà hiện giờ cũng gần 11pm có chút lạnh nha..!!

~~~~~~~~~~~~~~~~

•Flashback

"Tử Mạc về rồi à, con lại đây xem ai đã về nè!" Bạch Yên Chi vui vẻ kéo tay Tử Mạc vào nhà

"Chị hai!" Tử Di vừa ngủ dậy, liền chạy đến ôm chầm lấy Tử Mạc

"Di Di, sao em về đây?" Tử Mạc cũng quá ngỡ ngàng

"Ba gọi em về coi mắt, nhưng là em cũng muốn về thăm nhà mình"

"Chào" Kris cũng vừa xuống, Tử Mạc có chút cứng đờ, gương mặt này, cách nói chuyện.....rất giống.

"Cháu chào hai bác" Thanh Vi xách đồ của cả hai người vào

"Ừm Thanh Vi nhanh vào đây đi cháu" Trương Bá Nghị cười toe toét, cả nhà cuối cùng có thể cùng nhau ăn bữa cơm

Thanh Vi đi ngang qua Kris, chớp chớp mắt rồi gật đầu coi như chào hỏi, sau đó liền ngồi xuống kế bên Tử Mạc.

Cả ngày trôi qua bình yên như mọi ngày, nhưng chỉ đến khi cả hai người lớn đều đi ngủ thì mọi chuyện mới vỡ lẽ..

Tử Mạc bảo là có chuyện muốn tâm sự cùng Tử Di nên ra hiệu cho Thanh Vi giữ chân Kris ở dưới, Thanh Vi cũng hiểu ý nên bảo Kris ra ngoài vườn cùng mình.

Chuyện của bốn người bắt đầu từ đây.

•Endback

Ngày hôm sau~~~~~~~~~~

"Bác trai, bác gái cháu muốn kết hôn với Tử Di" Kris nói vô cùng tự nhiên

Đại gia đình im bặt sau câu nói vừa rồi....

"Không được, không thể nào!"

"Cháu có thể biết lý do là gì không?" Kris vẫn thản nhiên

"Rất đơn giản là vì hai đứa là con gái, xã hội sẽ không chấp nhận và hơn hết, tôi cũng không đồng ý cô và con bé qua lại với nhau!"

"Vậy thì dễ thôi, cháu và em ấy kết hôn sau đó ra riêng rồi sẽ vô rừng sống! Chắc bác không còn lý do để phản đối rồi chứ?" bây giờ đang có 5 người sắp văng hàm xuống đất

"...Tử Di không phải loại sẽ đi yêu đương cùng giới" người tỉnh táo đầu tiên vẫn là bác trai, lời nói có vẻ không chắc chắn

"Cháu sẽ chứng minh cho bác thấy điều đó" Kris lướt nhìn sang phía Tử Di, cô ấy chỉ biết cúi mặt ngượng ngùng

"Hừm, gia phong nhà này không phải để cho bọn trẻ các người làm loạn như vậy, dù cô có nói như thế nào đi nữa, nếu một ngày Trương Bá Nghị này còn sống, tuyệt đối sẽ không để chuyện hoang đường đó xảy ra, bây giờ chắc cô cũng hết lý do để lưu lại nơi này, có thể về lại chỗ của cô rồi đó, không tiễn!"

"Cháu nói là sự thật, hơn nữa bác không thử làm sao biết kết quả như thế nào, còn nữa xã hội bây giờ không còn bảo thủ như mấy chục năm trước nữa đâu, ai dám chắc con gái không thể mang lại hạnh phúc cho nhau? Và cháu nghĩ bác nên biết dù bác có ngăn cản hay cấm đoán thì cháu cũng không bao giờ bỏ cuộc, sẽ không buông tay Tử Di lần nào nữa!" Ánh mắt kiên quyết làm ông Trương có chút nao lòng, nhưng cũng không thể dễ dàng chịu thua như vậy

Có lẽ vì nguyên nhân cuộc tranh luận kia quá nổi bật nên không ai chú ý những từ sau cùng của câu nói vừa rồi.

"Cô có thể làm cho Tử Di hạnh phúc sao?"

"Có thể!"

"Cô sẽ luôn chăm sóc và bảo vệ nó?"

"Tất nhiên"

"Cô sẽ cho nó một gia đình thực thụ?"

"Chắc chắn, một vợ - một chồng và những đứa con!"

"Hahaha sinh con? .. hai đứa con gái có thể sao?" Trương Bá Nghị cười lớn

"Tại sao lại không?"

"Đúng là nực cười"

"Không hề! Vẫn là câu đó: Cháu có thể chứng minh mà." có người nào đó không thể ngẩn mặt lên luôn

"Nếu tôi không đồng ý, dù có là trời sập, cô cũng đừng mong có được một sợi tóc của Tử Di!" ông lại vòng vào vấn đề chính

"Tình yêu không quan trọng là nam hay nữ, chỉ cần trong tim có người đó, tâm trí vẫn chỉ có người đó thì yêu chỉ đơn giản là như vậy thôi"

"..."

"Hơn nữa, hạnh phúc hay không là do tự mình cảm nhận, không cần phải xem thái độ của người khác và cháu tin một người làm ba không nên can thiệp quá sâu vào cuộc sống của con gái, cũng như đánh cược rằng hạnh phúc của nó sẽ đến từ một người con trai!" Kris nói những lời thật rõ ràng và chắc chắn, thuyết phục tất cả.

Không gian bỗng chốc trở nên yên lặng, ai cũng ngập tràn trong những suy nghĩ riêng của mình....

"....Được, tôi cho cô một tháng, trong một tháng hãy chứng minh cho tôi tất cả những gì cô nói là đúng, nếu tôi thay đổi suy nghĩ thì cô có thể kết hôn với Tử Di, còn nếu không làm được thì cô cũng hiểu kết quả sẽ ra sao rồi đó!" sau một lúc, Trương Bá Nghị cũng đưa ra quyết định cho mình

"Cháu chấp nhận yêu cầu này!" Kris cười mỉm, cô chưa bao giờ thất bại - trừ lần vào 10 năm trước, xa Tử Di đúng là một cực hình không hề nhẹ.

Ngọn lửa kia có thể đã tắt nếu không có ai đó đột nhiên đi châm ngòi nó lần nữa

"À... bác Trương, cháu có thể nói chuyện với bác một chút không?" Thanh Vi rụt rè lên tiếng

"Cháu nói đi" ông gật đầu

"Thật ra thì, cháu và Tử Mạc... tụi cháu... đang quen nhau" Thanh Vi líu ríu thừa nhận

"Cái gì???" Trương Bá Nghị trừng mắt hét lớn

"Dạ là thật thưa ba" Tử Mạc đỡ lời

"Ai nói cho tôi biết đang có chuyện gì xảy ra không? Vừa giải quyết xong một chuyện lại đến thêm một chuyện, các cô rốt cuộc muốn tôi phải sống như thế nào?" ông ấy đang rất rất rất rất tức giận.

"Mình à, bình tĩnh đã nghe tụi nó giải thích đi" Bạch Yên Chi trấn an chồng

"Cháu thật sự yêu Tử Mạc, chúng cháu là thật lòng, mong bác đồng ý!" Thanh Vi ánh mắt cầu xin

"Không thể được.." ông chưa kịp nói xong thì..

"Xin lỗi ba, con và Thanh Vi không thể xa nhau được, tụi con đã vượt qua giới hạn rồi!" Tử Mạc không thể không nói ra tất cả

"Cái gì? Vượt... vượt rào rồi sao?"

"Dạ"

'Bốp' — Trương Bá Nghị đập tay lên bàn, đứng dậy.

"Chết tiệt, Trương Tử Mạc cô có còn coi tôi là ba cô nữa hay không?"

"...." không nói nên lời

"Các người mau cút khỏi đây cho tôi, cái nhà này không chứa những kẻ vô pháp vô thiên như vậy!" ông chỉ tay ra cửa

"Mình à, đó là con mình mà đừng tức giận nữa, chuyện đâu còn có đó!"

"Còn mình nữa, có phải mình đã biết trước rồi phải không? tất cả các người hùa nhau làm bậy, bây giờ đến nói ra bảo tôi chấp nhận như thế nào đây?"

"Không phải như mình nghĩ, thật ra..." Bạch Yên Chi cố giải thích

"Chuyện của cháu và Tử Di bác ấy không hề biết!" Kris lên tiếng

"Ba ngồi xuống đi ba, đừng nóng giận như vậy!" Tử Di cũng đến chỗ ông Trương

Trương Bá Nghị tạm thời nhịn xuống trận lôi đình, nhìn thẳng vào cặp đôi đang quỳ dưới đất kia

"Con cũng không nghĩ mọi chuyện đến nước này, chỉ mong ba cho tụi con cơ hội chứng minh tình yêu của mình" Tử Mạc nói

"Mong bác xem xét lại!" Thanh Vi nắm tay Tử Mạc

"Loạn hết rồi, tất cả loạn hết rồi" Trương Bá Nghị vò đầu, chống hai tay lên bàn

"Ba/mình à"

"....hừ, các người muốn làm gì thì làm, nhưng tôi vẫn là câu đó, chỉ cần sau một tháng, nếu vẫn không làm tôi thay đổi được thì tự động cắt đứt với nhau, và thêm một điều nữa.... nếu một trong 4 người không thể làm được như đã thì cả 4 người kết quả sẽ y như vậy, cùng nhau chấm dứt!" Trương Bá Nghị thở dài, nói một hơi sau đó bỏ lên phòng, Bạch Yên Chi cũng đi theo phía sau, có lẽ bà cần làm gì đó để ông xuôi bớt.

Còn lại 4 người nhìn nhau, một tháng tới họ nhất định không được chịu thua, ai cũng ngầm tự nhủ phải thật kiên cường. Sóng gió liệu sẽ buông tha cho họ không? Không ai biết trước được điều gì...

-----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro