2ᶻ 𝗓 𐰁
Plot này dùng tên Hán Việt của 2 bé nha,tên này mình check được trên các mạng xã hội,và truyện của các bạn au khác ạ.
Choi Hyeonjoon:Thôi Huyền Trang
Jeong Jihoon:Trịnh Chí Huân.
"Cảm ơn vì đã đến bên và yêu em,
để thế giới mất đi một người lẻ loi"
-Và thế giới đã mất đi một người cô đơn-
Maruz,Chang
Thôi Huyền Trang-một thằng nhóc hoạt bát,ngoan ngoãn,luôn được mọi người khen ngợi.18 tuổi, theo nguyện vọng của mẹ, Huyền Trang ngậm ngùi gác lại giấc mơ kiến trúc, thi vào sư phạm. Thế nhưng Huyền Trang vẫn thường trốn sang trường kiến trúc chơi, cũng dựng giá đỡ, cũng vẽ vời như thật. Rồi Huyền Trang gặp Chí Huân, chàng sinh viên kiến trúc có mái tóc bồng bềnh,có hai cái răng mèo ngố ngố nhưng đôi mắt rất kiên nghị,trông khá đáng sợ.(Ừ Huyền Trang nghĩ thế). Trong buổi giao lưu sinh viên đầu khóa, ngẫu nhiên, hai ánh mắt chạm nhau giữa đám đông, trong tiếng rock chát chúa. Rồi yêu. Huân nhỏ hơn Trang hai tuổi nhưng hơi bị trưởng thành đấy nhé. Bên Huân, Huyền Trang có cảm giác được chở che.Trang như chiếc bóng lẻ giữa đời.Và Chí Huân đến là cơn gió mát thổi sâu vào tâm hồn em.
Nghỉ hè năm 3 Trang đưa Huân về quê "ra mắt".Huân phải nói dữ lắm Trang mới đồng ý cho về nhà đấy. Ừ thì Trang sợ bao nhiêu thứ ngăn cách giữa nó và Huân. Chí Huân phẩy tay, kéo Trang chạy băng băng qua con đường xẻ giữa cánh đồng mênh mông. Huân nó cười như đứa trẻ, xắn quần quá gối, lội ruộng hái mấy nhánh lúa thơm lừng mùi sữa dúi vào tay Trang. Mẹ Trang thì cứ lo, công tử nhà giàu nên không hợp sống ở quê, đã vậy còn là quê nghèo. Huân nó chẳng nói chẳng rằng, cứ phăm phăm bắt chước mẹ Trang đi đặt đơm, mò cua, bắt ốc đầy thích thú. ngày về là bấy nhiêu ngày Huân đi chân đất dọc đường quê, tự tay lợp từng miếng liếp, đóng từng cái chân bàn riệu rã. Mẹ Trang cứ nhìn Huân cười miết miết. Cuối cùng thì ngôi nhà này cũng đã ấm lên một chút rồi.
Siêng thì thôi nhé lun,cảm ơn anh em đã vote cho đứa con nhỏ của tui.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro