Chap 20
Warning: Cấm trẻ em dưới 18 tuổi. Chap có đoạn 21+, các bạn nên cân nhắc thật kĩ trước khi đọc. Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ :x
_______________
Đợi trước ngõ nhà Chi đã ba tiếng. Trong cái lạnh Hà Nội những ngày đầu tháng hai, Gil đứng co ro dưới ánh đèn đường, tay xoa xoa đi qua đi lại liên tục để thân mình ấm lên. Gil không suy nghĩ gì nhiều nữa, sau cuộc điện thoại mọi cảm giác với Chi như sống lại, thật tệ là phải nhờ đến người ngoài nó mới có thể quyết định nên làm gì, thật tệ là phải nhờ đến người ngoài nó mới nhận ra rằng Chi là cuộc sống của nó. Khi hờn ghen xen vào giữa hai đứa thì mọi tin tưởng dường như trốn đi đâu mất, nó căm ghét bản thân mình khi để Chi phải khóc. Có thể giờ mọi việc đã trễ nhưng Gil tin rằng vẫn chưa quá muộn, hoặc giả có muộn đi nữa thì nó vẫn tin vào tình cảm của tụi nó dành cho nhau đủ lớn để vượt qua. Yêu thương mà, đâu phải dễ dàng nói một chữ hết là xong.
Theo tin tình báo thì Chi sẽ qua nhà Tú ngủ vào tối nay, đợi mãi không thấy, Gil sốt ruột, nó bắt đầu suy nghĩ đến việc tiến thẳng vào nhà Chi.
Một bóng đen xuất hiện, đi từ trong ngõ ra, một bóng đen quen thuộc. Bóng đen tiến dần về phía nó, và khi nhận ra Gil, bóng đen quay người bỏ chạy. Gil đuổi theo, nó nhanh chóng bắt kịp Chi, nắm lấy tay Chi mà kéo ngược lại.
"Bỏ em ra" Chi hét to
"Em nghe Gil nói đã" Gil nắm chặt hai vai Chi
"Em không muốn nghe" Chi vùng vằng
"Nghe Gil giải thích đã, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm" Gil cố gắng năn nỉ
"Em không muốn nghe bất cứ điều gì từ Gil nữa, bỏ ra"
Chi lấy hai tay bịt chặt tai, vùng vẩy mạnh hơn nữa. Gil gồng mình nắm chặt Chi, nó lấy bàn tay lạnh ngắt của nó giữ mặt Chi, ép môi mình vào môi Chi, hy vọng Chi có thể bình tĩnh lại. Chi ngậm chặt môi, cố gắng dùng sức mình đẩy ra, nhưng Gil giữ nó quá chặt, nó không thể làm gì ngoài đứng im.
Trong khoảnh khắc khi môi chạm môi, bao cảm giác yêu thương chợt ùa về trong Gil, nó nhớ Chi kinh khủng, mặc kệ mọi chuyện, nó không muốn xa Chi nữa, không muốn xa một giây phút nào nữa. Suy cho cùng nếu phải tranh thắng thua trong tình cảm thì cái thua lớn nhất chính là tình yêu của hai người chứ không phải ai thắng ai thua. Bỏ qua cái tự ái chết tiệt, là nó có lỗi cũng được, nó giờ chỉ muốn chìm đắm trong Chi. Đôi môi nó mãnh liệt rồi nhẹ nhàng dần, nó dịu dàng hôn Chi, lân la như muốn nuốt chửng môi Chi mặc cho Chi ngậm chặt và gồng mình lên chống trả.
Lòng Chi hiện đang rối bời. Từ khi về Hà Nội đến giờ, không giây phút nào Chi thôi nhớ Gil, hình bóng Gil cứ lảng vảng trong đầu nó mọi lúc mọi nơi. Chính Chi là người nói chia tay, chính nó là người tát Gil nhưng người đau nhất vẫn là nó. Những ý nghĩ của Gil về nó càng làm nó tổn thương hơn cả. Không ngày nào nó không khóc, không ngày nào nó không ủ dột, không ngày nào nó không gọi thầm tên Gil. Nhưng khi bắt gặp Gil đứng trước mặt, Chi không biết phải đối diện với nỗi đau này như thế nào ngoài bỏ chạy.
Cảm giác thân quen xiết bao khi hai đôi môi chạm nhau, nỗi nhớ da diết trào dâng trong Chi, nó càng chống trả bao nhiêu, Gil càng dịu dàng với nó bấy nhiêu. Chi nhớ đôi môi này, nhớ vòng tay này, nhớ hơi ấm này. Mọi buồn tủi trong lòng nó dường như tan biến mất, mọi vết thương dường như lành sẹo, chỉ còn lại những nhớ nhung yêu thương bùng cháy trong ngày đầu xuân lạnh lẽo.
Mọi hành động mang tính chất kháng cự của Chi dần biến mất, nó bị khuất phục dưới đôi môi mềm mại của Gil và dưới con tim của chính mình. Chi thả lỏng người ra dần, môi nó cũng không mím chặt nữa, người Chi như bị mê hoặc, chìm đắm trong nụ hôn ngây ngất. Môi Chi chầm chậm hé mở khi Gil đưa lưỡi tách nó ra, lưỡi Gil quấn lấy Chi, vội vàng, mãnh liệt. Tụi nó ôm chầm lấy nhau, bao yêu thương đong đầy như chưa bao giờ có sự xa cách.
"Đi theo Gil" Gil kéo tay Chi sải bước nhanh về phía khách sạn của nó
Khách sạn Gil ở cách nhà Chi chỉ hai khu phố. Vừa vào đến phòng, tụi nó vồ lấy nhau, bao tình cảm nung nấu tràn ra như nước vỡ bờ đê. Chi ôm chặt lấy Gil, Gil quấn chặt lấy Chi, những nụ hôn thi nhau đáp xuống gương mặt hai đứa.
Gil đẩy Chi áp sát vào tường, môi nó từ từ lân la xuống cổ Chi, tay nó bắt đầu lần sâu vào áo Chi. Gil nhanh chóng cởi áo ấm ngoài của Chi, dừng nụ hôn, nó kéo phăng cái áo thun bên trong rồi đến cái váy bên dưới. Chi nép mình sâu vào người Gil, nó cởi áo khoác Gil ra, rồi lần mò cởi sạch mọi thứ còn lại. Khi áo quần đã nằm yên vị dưới đất, Gil nâng người Chi lên, để hai chân Chi kẹp chặt vào eo mình, hôn lấy hôn để lên khuôn ngực trắng của Chi, vùi đầu sâu vào đó, hít lấy hít để mùi hương mà nó rất nhớ sau bao ngày xa cách.
Chi chìm đắm trong những nụ hôn, nó miên man, say đắm. Với Chi, mỗi lần được ở bên Gil, được Gil âu yếm, nó cảm thấy hạnh phúc biết bao, những yêu thương của Gil dành cho nó nó có thể cảm nhận rõ ràng qua từng cử chỉ, qua từng cái vuốt ve ấm áp.
Vẫn trong tư thế đó, Gil tiến lại giường, nhẹ nhàng đặt Chi xuống. Bằng một động tác dứt khoát, Gil cởi nốt chiếc áo ngực của Chi, nó áp sát mặt mình vào đó, ra sức tận hưởng.
"Ưmm......ưmm......" Chi khẽ rên, hơi thở nhanh dần
Người Chi ưỡn lên trước những mơn trớn của Gil, nó liên tục rên lên trong sự sung sướng. Như được kích thích, Gil càng vồ vập hơn, tay nó tiến xuống bên dưới Chi, cởi luôn mảnh vải duy nhất còn sót lại. Gil nhanh chóng trườn xuống hôn ào ạt lên chốn thâm cung ấy. Nỗi nhớ Chi dường như tuôn trào khiến nó như muốn ngấu nghiến Chi, lưỡi nó liên tục quậy lên, tiến vào bên trong Chi sâu nhất có thể.
"Ah..umh......Gil ơi....Gil......" Chi cố gắng gọi tên Gil trong hơi thở ngắt quãng
Lưỡi Gil như một con rắn, ngọ ngậy bên trong Chi, đưa Chi đến những khoái cảm tuyệt vời. Toàn thân Chi như bị tê liệt, đầu óc mụ mị, mọi giác quan ngừng hoạt động, tận hưởng những hưng phấn Gil mang lại. Chi hết nắm lấy mép giường rồi nắm lấy tóc Gil, nó không biết bấu víu vào đâu, cũng không còn sức lực nào nữa, mọi âm thanh phát ra từ nó dường như là tiếng nói của con tim
"Ưm...em...yêu...Gil, em thương...Gil"
Sự phấn khích của cả hai ngày càng gia tăng, những động tác của Gil nhanh dần, mạnh dần, nó cũng không kiểm soát được hành động của mình, chỉ biết làm theo bản năng đang thúc giục bên trong. Gil bắt đầu đưa tay vào bên trong Chi, môi nó tìm lại bờ môi Chi, cắn nhẹ lên đó, trong những nụ hôn ngắt quãng, giọng nó thì thầm
"Em có yêu Gil không...?"
"Có.....em yêu...Gil, em yêu Gil lắm..." Chi trả lời khó nhọc
"Em....là của ai..." Gil gằn từng chữ trong hơi thở gấp gáp
"Là của Gil, em...là của...Gil..., ưm....." tiếng nói vô thức lại thốt lên
"Đúng rồi, em là của Gil, của riêng Gil thôi" Gil lặp lại như để nhấn mạnh từng chữ
Gil thúc mạnh tay mình vào bên trong, tiến vào sâu nhất có thể, tay còn lại của nó liên tục ve vãn vòng một của Chi. Hành động của Gil ngày càng mạnh bạo dần, những hờn ghen xen lẫn yêu thương bộc phát, sự chiếm hữu xô đẩy bên trong nó.
Những hưng phấn ào ạt như thể là không đủ, Gil cho thêm một ngón tay mình vào trong, lắc mạnh, thật sâu, hai ngón tay Gil nhịp nhàng tàn phá, khuấy đảo mọi thứ bên trong Chi. Chi bấu chặt cổ Gil, người nó nẩy lên liên tục mỗi lần Gil chạm đến đích. Toàn thân như bị điện giật, cơn khoái cảm ngày càng tăng, thiên đường đã ở trước mặt nó, nó đang dạo chơi ở đó, cùng người nó yêu thương nhất. Lúc này đây, Chi chỉ ước cảm giác này có thể tồn tại mãi mãi, cùng Gil, mọi thứ như đều gắn liền với hạnh phúc.
Dường như hành động không thể diễn tả nỗi nhớ nhung những ngày xa cách của tụi nó, khi mà giờ đây, ở cạnh nhau, tụi nó càng nhớ nhau hơn, càng muốn cho nhau nhiều hơn nữa.
"Gil yêu em, Gil...thương em, em là...của Gil.." Gil cắn nhẹ vào tai Chi, liên tục thì thầm
"Ưm...em yêu Gil, em thương Gil, Gil là...của em, em..là của Gil, của riêng Gil.." Chi thều thào
Quấn lấy nhau, tụi nó ở bên trong nhau, tụi nó hòa làm một. Thiên đường của tụi nó là đây, niềm vui của tụi nó là đây, ở bên cạnh nhau. Cuộc dạo chơi chốn thiên đường như kéo dài đến vô tận, chìm ngập trong niềm hạnh phúc vỡ òa, trong sự mãn nguyện của cả cuộc đời.
Tay Gil cảm nhận được một dòng nước ấm chảy ra bên dưới, nó biết Chi đã lên đến nơi, và nó cũng đã ở đó, cùng Chi, tụi nó đến nơi cùng nhau, tới đỉnh điểm của yêu thương.
Khi nhịp đập hai con tim bồi hồi đã trở lại bình thường, Gil nằm bên cạnh Chi, nó thì thầm những lời yêu thương, giải thích hết tất cả mọi chuyện cho Chi nghe. Chi ép sát người mình vào Gil, nước mắt nó bắt đầu chảy, chậm rãi nâng cằm nó lên, Gil chùi đi những giọt nước nơi khóe mắt.
"Em với B..." Chi thỏ thẻ
Gil đưa tay lên môi Chi, chặn những từ ngữ chưa kịp thốt ra
"Em không cần nói gì cả, Gil tin em, Gil xin lỗi vì mọi chuyện" nói đoạn Gil đặt nhẹ nụ hôn lên môi Chi
"Có đau không" Chi xoa tay lên má Gil, chỗ mà nó đã tát Gil lúc trước
Gil khẽ lắc đầu, cầm lấy tay Chi "Gil đáng bị đánh mà"
"Em xin lỗi" Chi thì thầm khi vùi đầu vào ngực Gil
Trong cái giá lạnh tháng hai ở đất Bắc, tụi nó ôm chặt lấy nhau, dịu dàng sưởi ấm cho nhau. Chỉ vài ngày mà dường như đã là cả thế kỉ rồi cái cảm giác an nhiên mới len lỏi trong tâm hồn tụi nó, chỉ khi ở bên nhau mọi thứ mới bình yên đến vậy.
Ở cạnh nhau dường như đã là một thói quen hay thật sự đây mới là cách mà tụi sống, hạnh phúc đơn giản chỉ là cảm giác bên trong con người mà có mấy ai được tận hưởng, tụi nó không muốn lãng phí một giây phút nào cho những giận hờn vu vơ hay những đa mang ích kỉ nữa khi mà cảm giác của đối phương còn quan trọng hơn cảm giác của chính mình. Có chăng mọi khó khăn chỉ mới là bắt đầu nhưng quan trọng tụi nó nhận ra rằng tụi nó không thể thiếu vắng nhau trong đời.
End chap 20
____________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro