Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

cheolseok

mùa đông
 
- seungcheol hiong... ước mơ của anh là gì? _seokmin nằm trong lòng seungcheol thủ thỉ.
  
- cưới em.
  
- sao cheolie biết được em chấp nhận cưới anh chứ? anh tự tin đến thế ư? không sợ em từ chối sao?
   
em rúc vào lòng anh tìm hơi ấm giữa thời tiết trời mùa đông lạnh lẽo này.
  
- vì ngoài anh ra, chắc chắn sẽ không ai cưới em đâu seokmin à. em là của riêng mình seungcheol này thôi.
  
seungcheol yêu chết tiệt em thỏ nhỏ bé này. yêu em đã 12 năm nhưng tình cảm của anh dành cho em chỉ có thêm chứ không bớt. seungcheol chưa từng yêu ai như vậy. seokmin là cả thế giới của anh.
 
một mùa đông có em trôi qua.
_______________
  
mùa xuân
  
những bông hoa em trồng sau vườn đã nở rộ. những bông hoa hồng đủ màu đang vươn mình đón ánh nắng ấm áp của mùa xuân. cây hoa nhờ nắng mà trở nên tươi mới,
 
còn anh,
  
có seokmin nằm trong lòng, là đủ ấm áp rồi.
  
- seungcheol hiong, xuân đến rồi.
 
- ừm. em có muốn đi đâu không, seokmin?
  
seungcheol vuốt ve những lọn tóc mềm mượt của em rồi tham lam hít lấy mùi hương trên đấy.
 
- em đi đâu cũng được, miễn là cùng cheolie. _em mỉm cười với anh.
 
nụ cười này, seungcheol say đắm nó. mỗi ngày, đi làm về, vừa bước vào nhà đã thấy nụ cười của seokmin chào đón. mỗi ngày chỉ như vậy, anh đã cảm thấy mình hạnh phúc nhất trên trần đời.
 
- đi paris nhé?
 
- vâng. anh thích là được.
 
giữa sắc xuân đêm của paris, hai người con trai tay trong tay đang cùng nhau ngắm cảnh vật đầy vẻ mộng mơ của paris huyền ảo. 
 
- thích không?
 
- thích lắm ạ. năm sau mình lại đi tiếp anh nhé? _seokmin mỉm cười nắm chặt tay seungcheol.
  
- được. theo ý em, Seokmin.
 
cứ như thế mùa xuân ấm áp trôi qua với vẻ đầy hạnh phúc.
 
_________________
 
mùa hè
  
tiết trời seoul vẫn chưa nóng lắm. những ánh nắng vẫn còn dịu nhẹ trên những tán cây.
  
ở sân vườn, một người đọc sách, một người vui đùa.
  
- cheolie hiong, cheolie hiong!! anh nhìn xem, có con bướm này đẹp lắm nè!
  
seokmin thích thú nắm bàn tay seungcheol đi về phía con bướm đang chầm chậm bay trước những luống hoa đang vươn mình kia.
 
- nó đẹp lắm, nhưng không đẹp bằng người yêu anh. _seungcheol mỉm cười vuốt ve lấy gương mặt đang đỏ dần lên vì lời nói của anh.
  
- cheolie kì quá. em với con bướm ấy khác nhau mà, sao anh bé lại so sánh như thế chứ?
  
em giận dỗi. đôi môi chu chu ra.
   
- đối với anh, em là đẹp nhất.
  
anh bật cười trước sự giận dỗi đáng yêu này. seokmin vẫn cứ thế. quen nhau bao lâu nhưng vẫn thích ngại ngùng thế đấy. và seungcheol yêu nó, yêu tất cả mọi thứ của em.
  
________________
  
mùa thu
 
những tán lá vàng trên những con đường đang chầm chậm rơi xuống. những tán cây đang xào xạc đung đưa. trời đã trở nên dịu lại. không còn cái nắng gay gắt của mùa hè.  
 
hôm nay, kỉ niệm 13 năm seungcheol yêu seokmin.
  
ghé cửa hàng, mua một chiếc bánh kem em thích.
 
vậy là đã 13 năm.
  
seungcheol yêu seokmin từ lúc em vừa vào đại học. seungcheol là đàn anh năm 4 phụ trách hướng dẫn các em mới và nụ cười của seokmin ngày hôm đó, đã làm anh yêu em đến tận bây giờ.
 
thoắt cái đã về đến nhà.
 
hôm nay seungcheol quyết định sẽ cầu hôn em thỏ nhỏ.
 
vì sao 13 năm yêu nhau mà hai người họ vẫn chưa cưới ư?
 
vì seokmin từng nói, nếu cưới về em sẽ thấy mình trở thành một ông già nua đã có gia đình. vậy nên đến tận ngày hôm nay, seungcheol mới quyết định cầu hôn em.
 
mở căn nhà.
 
căn nhà lạnh lẽo.
 
seungcheol lo lắng.
 
seokmin có bao giờ để căn nhà tối như vậy đâu.
  
mon men con đường hành lang đi đến phòng ngủ.
 
mở cửa phòng ra. đập vào mắt anh là những cánh hoa hồng và những ngọn nến lung linh huyền ảo trong căn phòng mập mờ ánh sáng của nến.
 
em ngồi giữa vòng nến. khoác lên mình bộ vest trắng seungcheol đã tặng em nhân kỉ niệm 12 năm. em xinh đẹp rạng ngời. ánh mắt trong sáng nhìn thẳng vào anh.
 
- cheolie về rồi.
  
seokmin nở nụ cười tươi của em. tim anh như hẫng một nhịp.
 
seungcheol đặt chiếc bánh kem xuống rồi tiến lại gần em. vươn đôi tay hướng về em. seokmin đặt tay mình lên rồi từ từ đứng dậy.
 
em mỉm cười
 
- seungcheol hiong. mừng kỉ niệm 13 năm. em yêu cheolie.
  
 
- anh yêu em. choi seungcheol yêu em.
  
 
ôm chầm lấy seokmin vào lòng. hôn lên đôi môi mềm mại ấy. seungcheol tham lam hút hết mật ngọt trong khoang miệng nhỏ nhắn ấy. đến lúc cảm thấy hơi thở em đã yếu dần đi, anh mới luyến tiếc buông ra.
  
lùi về sau một bước, lấy trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, lòng anh bỗng rộn lên.
  
seungcheol quỳ một chân xuống như bao màn cầu hôn khác. lấy lại gương mặt nghiêm túc nhưng đôi mắt vẫn không thiếu đi sự ấm áp dành cho riêng em seokmin.
 
 
- lee seokmin, anh yêu em. yêu em suốt 13 năm chưa bao giờ phai nhạt. em nói em chưa muốn lập gia đình sớm, nên anh đã đợi. nhưng giờ anh không đợi được nữa. seokie, em đồng ý lấy anh nhé?
 
 
em lấy tay lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc rồi bẽn lẽn gật đầu.
  
 
nắm lấy đôi bàn tay em. đeo chiếc nhẫn mà seungcheol đã tâm đắt vào ngón áp út của seokmin. đặt một nụ hôn nhẹ lên đó.
  
 
từ bây giờ, seungcheol chính thức rước em thỏ seokmin về nhà rồi.
 
 
ôm lấy em. seungcheol thủ thỉ.
 
 
- năm sau anh đưa em ra nước ngoài đăng kí kết hôn rồi làm đám cưới em nhé?
  
 
- vâng. em hạnh phúc lắm.
 
 
seokmin lại khóc. khóc vì hạnh phúc. seungcheol hôn lên nó chứ không lau đi.
  
 
ngày 8 tháng 8 năm 20xx
  
 
seokmin đã đồng ý lời cầu hôn của seungcheol.
  
 

  
 
the end.
 

chúc mừng sinh nhật anh seungcheol, tình đầu của em (灬º‿º灬)♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro