two
trở lại với em bé jisoo nhỏ vẫn chưa biết sống chết ra sao ở dưới tầng, với tác dụng của thuốc mê em hoàn toàn chìm vào giấc ngủ sâu. phải sau một lúc lâu jisoo mới dần tỉnh lại, em mơ màng nhìn xung quanh cũng may là bọn họ còn có lương tâm, không bịt mắt em. nhưng tầng hầm mà làm gì có ánh sáng, em chẳng biết em rốt cuộc đã ngủ bao lâu.
cố di chuyển tay một chút để xác định độ chặt của dây, hình như nếu cố gắng thì em có thể mở dây được đấy. nhưng mở được rồi thì bước tiếp theo nên làm là gì? nhà thì to em chỉ biết được bản thân đang dưới hầm chứ đâu biết cách ra làm sao, thôi đành an phận chịu chết. hong jisoo chỉ ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ về những phút cuối đời.
em không lo lắng cho bố mẹ vì em biết chắc bố mẹ em vẫn sẽ ổn khi không có em, chỉ tiếc là ông bà chẳng thể bồng được cháu. hối tiếc vì chưa giàu đã phải chết, em sống chưa có đủ mà, ít nhất cũng phải cho em mất trinh trước lúc chết cơ chứ. xuống dưới mà bị biết chưa mất lần đầu thì nhục lắm đấy có biết không hả, khôm rỡn.
càng nghĩ càng tức jisoo lại chửi, chửi ỏm tỏi cả lên dùng hết những vốn liếng văn học từ sách em đọc ra để chửi, chửi từ tiếng hàn sang tiếng anh. chửi đến mức cổ họng khát khô lại ngủ rồi thức dậy chửi tiếp. chửi lên chửi xuống là thế, cũng chẳng biết qua bao lâu thì lại có người đến cái nơi ngục tối này khiến em mừng không kịp khóc.
nhưng mà cái tên đến đây cứ thấy sai sai ấy nhỉ? nhưng mà rốt cuộc là sai chỗ nào ta.
em bé tuy xuất thân từ giang hồ nhưng lại ngây thơ hết biết, đưa mắt nai to tròn cứ nhìn chòng chọc vào cái tên đang loạng choạng đi lại phía em. hình như là say thì phải, nhưng jisoo nào có nghe mùi rượu chứ?
trời đụ!!!!! cái thằng này nó chơi thuốc.
chính xác là câu đầu tiên bật ra khỏi miệng em khi nhìn thấy đôi con ngươi đục ngầu đỏ thẩm của cái tên kia. giang hồ mà đôi ba thằng đi lệch hướng chơi thuốc thì cũng thôi đi, xuống đây làm cái éo gì cơ chứ.
"huynh đệ à, còn tỉnh táo thì nghe tôi nói nè. tôi không có nhu cầu bú đá huynh đệ tự chơi một mình đi."
jisoo cười khì khì như để giảng hoà với con nghiện trước mặt, nhưng mà thuốc đã ngấm vào máu rồi gã ta còn tâm trí để nghe em nói chắc. ngã phịch một cái ngay trước chân jisoo khiến thiên thần bé nhỏ đang sợ run hết cả lên mà buột miệng chửi thề, cũng quá là kích thích đi.
tên đó dường như chẳng nghe lọt bất cứ gì em nói, tay móc từ túi áo khoác ra một vài viên thuốc nén nhỏ màu trắng, cứ liên tục trườn lên từ đùi em để cưỡng ép jisoo nuốt một viên nhưng bị jisoo đạp ra. dù cổ họng đau đến nói chẳng nổi jisoo vẫn dùng hết sức bình sinh mà hét ầm cả lên kêu cứu.
"hai cái thằng già kiaaa!!!!! mau xuống coi đàn em của mấy ông nè trời ơiii."
"ai cứu jisoo bé nhỏ với!!!! em chưa có muốn chơi đồ aaaaaa."
đáp lại tiếng hét thanh thoát của em là sự im lặng đến đau lòng của phía bên ngoài. jisoo ngoài cố gắng đá tên kia ra xa còn phải chửi cho bỏ tức, cái nhà này điên hết hay gì rồi mà đến tầng hầm cũng làm cách âm vậy. để chơi đồ cho đỡ ồn bên trên à?
trái với sự khổ sở của hong jisoo dưới tầng hắn vẫn đang ung dung phải biết khi đang ngồi trên sofa lướt tinder tìm người để cùng hắn hoang lạc. dạo này mấy chuyện bang phái cũng yên ổn, công ty thì vẫn hoạt động bình thường khiến hắn rảnh rỗi không có gì làm. mà cứ hễ rảnh là hắn lại làm tình, con mồi lần trước hắn với yoon jeonghan chơi chán rồi, chỉ mới động một xíu thằng nhóc omega kia đã ngất xỉu phải nhập viện rồi, chơi nữa chỉ sợ là chết người mất.
cứ lướt lướt rồi lại thoát ra đi xem mấy con hàng trong bar, club hắn chẳng có hứng thú tí nào với đám lẳng lơ chơi qua chục người ở bar, nhàm chán chết được. jeonghan ngồi ở bàn làm việc gục lên gục xuống thì bị hắn gọi giật dậy, anh dụi mắt biếng nhác nói với hắn.
"không tìm được à?"
"ừ toàn mấy đứa hàng cũ với cả mấy bọn đó tao chơi chán rồi."
"không thì nuôi mấy bé nhỏ nhỏ đi, bọn nhóc mới lớn thích đua đòi vì tiền thì làm gì chẳng được."
"mày muốn bị còng sớm à?"
"chứ buôn hàng cấm với tàng trữ vũ khí thì đi tù trễ lắm chắc."
jeonghan liếc nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, chó còn bày đặt chê mèo lắm lông. anh chóng cằm lướt điện thoại, lười nhác đến mức sắp ngã ra khỏi ghế. anh nghịch lọn tóc dài trước mắt, ngẫm nghĩ đôi chút rồi nói với hắn.
"chán thì lấy nhóc dưới hầm ra chơi đi."
hắn nghe anh nói thì mới bừng tỉnh, ừ nhỉ còn nhóc dưới hầm nữa mà. nhưng suy nghĩ của hắn liền vụt tắt khi nhớ ra rằng bản thân đã nhốt em ở dưới đấy hai ngày, không ăn không uống lại còn tối tăm ẩm thấp chắc em chết mất xác rồi chứ đừng nói đến việc làm tình. nhưng hắn vẫn muốn xuống kiểm tra thử xem còn sống hay đã chết.
thế là choi seungcheol cùng anh đi xuống tầng hầm nơi jisoo đang phải sống chết với cái tên nghiện đang cố ép em chơi thuốc chung. tiếng cửa gỗ kẻo kẹt được mở một cách chậm rãi, ánh sáng giờ mới len lỏi hắt vào bên trong nơi tối tăm này, hắn hơi xua tay để thổi bớt số bụi trước mặt, chau chặt mày từng bước đi xuống cầu thang.
và thứ đầu tiên hắn có thể thấy chính là hong jisoo đang ngửa đầu sùi bọt mép trên chiếc ghế, còn tên đàn em kia thì nằm gục ngay dưới chân em. jeonghan vừa thấy liền bước đến đá tên đàn em ra xa, tay nhanh chóng cắt dây thừng bế jisoo đi. hắn thì chửi thề nhanh tay bấm gọi cho bác sĩ riêng đến.
choi seungcheol đứng khoanh tay nhìn em trên giường, còn chưa kịp chơi đã chết thì đúng là xúi quẩy cho hắn rồi. jeon wonwoo gỡ ống nghe ra khỏi tai, xoay người nói với cả hai đang đứng hầm hầm sát khí sau lưng cậu.
"hai anh cũng vừa phải thôi, làm tình thì làm tình tự nhiên cho thằng nhóc chơi thuốc chi vậy?"
"chủ đề chính đi, còn sống được không?"
"may là phát hiện kịp thời, không quá nặng chỉ bị sốc thuốc thôi. nghỉ ngơi vài ngày là khoẻ, xong thì em về đây."
wonwoo tay nhanh chóng thu dọn đồ nghề của mình rồi cũng bỏ đi ra khỏi phòng, đang ở nhà với em bồ tự nhiên bị gọi qua đúng là hết nói nổi, hai cái ông này kiểu gì cũng bị hư thận cho coi. sau khi wonwoo đi không lâu, hai anh lớn lại tiếp tục gây nhau đùn đẩy trách nhiệm.
"mày quản lí đàn em kiểu gì mà để bọn nó chơi thuốc vậy."
"tao liên quan cái gì, bọn nó tự chơi chứ bộ tao có ép nó chơi đâu."
"bố mà biết kiểu gì cũng chẻ cái đầu mày ra cho coi, sự nghiệp cả đời của ông bị cái thằng sống bằng nửa thân dưới huỷ hoại chắc ông vui lắm."
"mày đừng có mà móc mỉa tao, mày thì khác chắc mà nói. giờ nhóc này sao?"
"thì để nó đấy nào khoẻ thì tính tiếp, thấy cũng xinh xắn đáng yêu nè."
jeonghan vén lọn tóc che trước trán cho em, sờ nhẹ lên gương mặt hốc hác xanh xao của jisoo. đúng là nhìn kĩ thì rất xinh, cũng lanh lợi, bị nhốt hai ngày không ăn uống gì mà tuyệt nhiên không nháo không quấy thì ít ai được như em lắm. tại lúc em nháo anh nào có biết cơ chứ.
"kiểu thỏ con này không phải gu của tao. phải ngon nghẻ bốc lửa cỡ xu minghao kìa."
"của thằng seok đấy, đụng đi cho phỏng tay. vừa hay kiểu bông tuyết trắng yếu mềm này lại là gu của tao."
"mày nói lời giữ lấy lời đó, sau này bị vả mặt thì cũng đừng có mà xin xỏ tao."
"mày nghĩ choi seungcheol tao là ai mà phải tranh giành thằng nhóc vắt mũi chưa sạch này với mày?"
"cược không?"
jeonghan nhướn mày nhìn hắn đang khoanh tay kiêu ngạo mạnh mồm nói không nói có với anh. anh thừa biết hắn ham của lạ, kiểu gì chả hứng thú chút đỉnh dù biết em thật sự không phải gu của hắn như hắn nói, nhưng hong jisoo thú vị đấy chứ, không chừng lại khiến cho cái tên thiên chi kiêu tử này bị vả mặt thì sao.
hắn thề là hắn chúa ghét cái ánh nhìn chăm chọc đấy của jeonghan, giờ mà từ chối kiểu gì cái thằng này cũng bảo hắn sợ cho coi. nhưng hắn thì sợ cái gì chứ, hắn thật sự không có hứng thú với kiểu yếu mềm như em, biết đâu sau vụ cược này lại hời một mớ.
"cược cái gì?"
"tao đang thích con xe mới ra."
"chốt, mày thua thì đưa tao căn nhà ở đảo Jeju?"
"rồi chốt, đứa nào bùm kèo thì kêu đứa kia là bố."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro